• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại phòng ngủ Tiêu Dũng bắt đầu lấy ra kịch bản yên lặng đọc lời thoại.

Cũng bắt đầu tập tành vào vai nhân vật.

Nói như thế nào đi Tiêu Dũng vẫn là rất xem trọng công việc này.

Hắn không phải người ngu, mặc dù lý tưởng của hắn là làm giáo viên thể dục nhưng đây chẳng qua là suy nghĩ trong đầu.

Hắn biết đây là một lần cơ hội đối với mình.

Nếu quả thật sự có thể diễn tốt nói không chừng tương lai có thể thành diễn viên.

Kiếm tiền từ việc này thật sự là quá nhanh .

Mà đây lại là công việc đầu tiên trong đời, Tiêu Dũng cũng muốn đem nó hoàn thành tốt kể cả nếu tương lai không thể trở thành diễn viên thì đây cũng là một đoạn kinh nghiệm khó được trong đời.

Nhân vật của hắn cũng không phức tạp.

Đây là một cậu thanh niên tên là Từ Hổ, bởi vì khi còn bé tận mắt nhìn thấy mình mẹ của mình bị phần tử phạm tội giết hại nên sinh ra vấn đề về tâm lý.

Sau khi trưởng thành gặp nhiều sóng gió, con người hắn càng trở nên vặn vẹo.

Mục tiêu phạm tội của hắn đều là một số phụ nữ độc thân.

Đều là đem họ làm nhục sau đó giết chết.

Lời thoại vai diễn tương đối ít do đây là vụ án giết người liên hoàn mà đều là cùng một cách phạm tội.

Kịch tính của bộ phim đến từ việc suy luận của nhân vật chính.

Mà nhân vật của Tiêu Dũng cũng không đơn giản như vậy, bên trong nội dung cốt truyện sắp xếp một đoạn tình cảm không tên, nhân vật của hắn quen biết một cô gái, cô gái này rất hiền lành lương thiện. Tiêu Dũng mặc dù nhân cách vặn vẹo nhưng lại thích cho mèo hoang ăn cũng bởi vì thế mà quen biết được cô gái.

Người cuối cùng mà hắn giết chính là bạn thân của cô gái, lúc hắn chuẩn bị hành sự thì thấy được ảnh chụp chung của hai người đó, điều này khiến hắn do dự nên đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất. Sau đó cảnh sát liền triển khai đuổi bắt.

Tiêu Dũng xem hết tổng thể kịch bản thì thào nói "Đây cũng là một người có nội tâm phức tạp."

Tiêu Dũng bắt đầu bước đầu tiên nhớ lời thoại.

Tiêu Dũng rất nhanh đem lời thoại ghi nhớ, sau đó đem mình hòa vào nhân vật trong từng đoạn phân cảnh.

Như phân cảnh thứ nhất chính là hắn đi tảo mộ ( quét tước dọn dẹp lại mộ ) cho mẫu thân!

Vào một buổi chiều mưa lớn, hắn mặc áo mưa màu đen và đây cũng là lần thứ nhất hắn gây án.

Trong phòng ngủ, Tiêu Dũng không ngừng tưởng tượng trong đầu, nét mặt của hắn bắt đầu trở nên phiền muộn thâm trầm!

Hoàng Tỉnh Nhiên ở giường đối diện là người đầu tiên phát hiện Tiêu Dũng không bình thường.

Mới vừa rồi còn đang đọc lời thoại, bây giờ lại gắt gao nhìn mình. . .

Ánh mắt thâm trầm u ám.

Khuôn mặt vốn đã hung ác nay càng làm cho người ta sợ hãi.

"Đại ca, em không có tạo ra tiếng động mà. . ."

Giọng nói Hoàng Tỉnh Nhiên mang theo tiếng khóc.

Hắn còn tưởng rằng là mình quấy rầy Tiêu Dũng, cho nên để Tiêu Dũng cảm thấy khó chịu vì vậy mới dùng cái biểu cảm này nhìn mình.

Tiêu Dũng lúc này lại tưởng tượng hắn là mục tiêu đầu tiên.

Ánh mắt càng thêm hung ác, liếc mắt nhìn mang theo sát ý.

Toàn thân Hoàng Tỉnh Nhiên bỗng nổi hết cả da gà, hắn cảm thấy được Tiêu Dũng so với bình thường khủng khiếp gấp nhiều lần .

Lập tức bưng kín miệng mình.

"Đại Ca, em sai rồi!"

Hoàng Tỉnh Nhiên bị dọa cho giọng nói đều run lên.

Lúc này Tiêu Dũng cũng lấy lại tinh thần, biểu lộ thả lỏng.

Hoàng Tỉnh Nhiên trong nháy mắt nhìn ra sự khác biệt!

Trước kia cảm thấy Tiêu Dũng hung ác là vì chưa thấy hắn thật sự quyết tâm.

Hôm nay thấy sắc mặt Tiêu Dũng âm trầm, nếu như so sánh với thường ngày thì đáng sợ hơn nhiều.

"Ngươi sao vậy?" Tiêu Dũng có chút mờ mịt nhìn xem Hoàng Tỉnh Nhiên.

Hoàng Tỉnh Nhiên vội vàng nói "Đại ca, anh đừng dùng loại ánh mắt kia nhìn em có được không? Có việc gì anh cứ nói ra để cho mọi người cùng biết, cứ như thế em sợ muốn chết !"

"Ách. . ." Tiêu Dũng minh bạch đây là bị mình dọa a.

"Không phải là mình mới nhận một vai diễn sao, mình đang tập trung bản thân để tập luyên? Cậu đừng phản ứng lớn như thế chứ."

Lúc này Triệu Văn Bân nằm ở giường trên mới bắt đầu chú ý tới tình huống phía dưới, thò đầu xuống cười với nhỏ mập mạp nói " lá gan của cậu cũng quá nhỏ, dáng dấp đại ca chỉ là hung ác một chút xíu thôi cũng không phải dạng thích ức hiếp người khác!"

Hoàng Tỉnh Nhiên bị hắn phê phán lập tức giận dữ "sao có thể trách mình được chứ? vẻ mặt đại ca lúc đó khác xa bình thường, nếu không cậu xuống đây nằm đi, để cho đại ca nhìn cậu chằm chằm một lúc!"

"Xuống thì xuống!"

Trải qua một tuần lễ sinh hoạt cùng nhau nên mọi người đều đã quen thuộc hơn nhiều.

Nói thật bọn hắn cơ bản đã miễn dịch với trạng thái bình thường của Tiêu Dũng.

Nghe xong này lời nói này Tiêu Dũng lập tức vui mừng!

"Đúng đúng đúng, tới giúp tập luyện một chút!

Triệu Văn Bân bò xuống giường, cười nói "mình cũng không tin, có gì đáng sợ chứ?"

Khuôn mặt Tiêu Dũng bắt đầu âm trầm dần dần, hắn nhanh chóng hóa thân vào nhân vật biến thái này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK