Nói câu thẳng thắn là hắn không có ý định chiếm giường dưới, chỉ cần có người thương lượng với hắn trao đổi chỗ nằm thì hắn cũng sẽ không từ chối!
Nhưng bây giờ là ý gì?
Hỏi cũng không hỏi mình một câu liền trực tiếp ném rương hành lý trên mặt đất, hơn nữa nhìn bộ dáng còn bị đá thêm một phát.
Tiêu Dũng sắc mặt lập tức âm trầm xuống, thoáng một cái áp lực nặng nề đè xuống bầu không khí trong phòng .
" Phòng ngủ thế nào lại thối như vậy? Con lợn đen nào tiến vào trong này rồi?".
Tiêu Dũng hắn cũng không phải loại người sợ phiền phức.
Lời vừa nói ra, Trần Long liền cử động thân thể ngồi dậy nhìn về phía Tiêu Dũng!
Nhìn một chút cũng làm hắn giật nảy mình, tên này dáng dấp cũng quá hung!
Nhưng hắn ngay lập tức bình phục tâm tình!
Mặc dù tướng mạo Tiêu Dũng hung ác nhưng cũng chưa đến mức dựa vào khuôn mặt có thể dọa lùi mọi người.
Tiêu Dũng nhìn về phía Trần Long hơi ngửa đầu nói "Con lợn đen kia, là mày quăng hành lý của tao ?"
"Thảo M M, mày nói ai là con lợn đen?"
Trần Long bỗng nhiên đứng lên, trợn mắt tròn xoe.
Trần Long đứng dậy trực tiếp đi về phía Tiêu Dũng.
Tiêu Dũng nở nụ cười lạnh lùng nói " Con lợn đen, mày có thể chửi nhưng miệng lưỡi tuyệt nhiên đừng quá thối, nếu không tao sẽ để mày phải hối hận!"
Trần Long bên này cũng là người hung hãn đứng thẳng người, một chân đạp mạnh về phía Tiêu Dũng.
Ánh mắt Tiêu Dũng lóe lên sắc bén, đột nhiên vọt tới trước.
Trần Long đá chính là chân phải, thân Tiêu Dũng hơi hơi lách qua trái một chút hướng đến chân trụ của Trần Long mà đi.
Hắn hoàn toàn không để ý đến cái chân kia sắp đá đến người mình!
"Ầm!"
Trần Long một đá đâm vào trên thân Tiêu Dũng thế nhưng là Tiêu Dũng nhưng căn bản không có cảm giác gì.
Trên thực tế lực lượng cú đá trong tình huống này sẽ không quá mạnh.
Nếu như Tiêu Dũng đứng tại chỗ bị Trần Long đá một cước thì lúc đó đúng là sẽ phải chịu lực lượng lớn nhất, tuy nhiên Tiêu Dũng xông về trước nên ngược lại rút ngắn không gian phát lực của Trần Long.
Cộng thêm Tiêu Dũng ở trạng thái cúi thấp người di chuyển vì thế Trần Long chỉ có thể đạp đến bả vai của hắn.
Ở vị trí này căn bản không tạo được tổn thương quá lớn.
Mà cùng thời điểm hắn đá vào người Tiêu Dũng thì Tiêu Dũng cũng đã cận thân, một tay bắt lấy chân trái Trần Long còn tay kia cũng bắt lấy chân phải Trần Long .
Chân trái áp sát đi lên bước tới gần chân trụ của Trần Long.
Hai tay cùng chân trái đồng thời phát lực!
Kỹ năng —— Đấu Vật
Chiêu này là để đối phó với những tay mơ chưa có kinh nghiệm dám tùy tiện sử dụng chân để tấn công. Trần Long nhìn có vẻ hung ác thế nhưng để theo được tiết tấu của Tiêu Dũng thì hắn ta còn kém xa.
Mà hắn hôm nay cùng hắn hôm qua lại càng khác biệt.
Trong một tích tắc ngay lúc Trần Long tấn công, Tiêu Dũng phát hiện hắn giống như có thể phán đoán rõ ràng đường công kích của đối thủ.
Đây chính là Hung Lệ Chi Nhãn cho đôi mắt nắm bắt được tinh chuẩn cử động,
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
"Ầm!"
Đây là tiếng Trần Long va chạm với mặt đất.
Thân cao một mét chín đã thế trọng lượng cơ thể gần một trăm cân nhưng nháy mắt lại bị Tiêu Dũng hất tung dưới mặt đất.
Trần Long muốn giãy dụa bò dậy nhưng đúng vào lúc này Tiêu Dũng động tác không ngừng chút nào, di chuyển về phía trước trực tiếp vòng ra sau lưng Trần Long, tiến hành Khóa Cõng ( kỹ năng trong đấu vật ).
Hai chân hắn khóa lại phần eo, cánh tay trái áp sát trực tiếp siết qua cổ của Trần Long, gắt gao nắm chặt tay phải, tay phải cũng đè chặt cái ót của đối thủ.
Khóa Cõng thành hình!
Chỉ trong nháy mắt Tiêu Dũng bắt đầu phát lực, động mạch của Trần Long bị đè ép, hai tay và hai chân bóp chặt ngăn cản huyết dịch lưu động khiến cho khuôn mặt Trần Long nhanh chóng đỏ bừng, hô hấp cũng bắt đầu không thông suốt!
Hắn liều mạng giãy dụa ý đồ muốn bắt được đối thủ thế nhưng là căn bản mò không đến phía sau Tiêu Dũng.
Thời khắc nguy hiểm hắn cũng không quan tâm đến thứ gì nữa, lấy hai ngón tay trực tiếp đâm về phía sau cắm vào đôi mắt của Tiêu Dũng.
Nắm bắt được cử động, Tiêu Dũng nhanh cúi đầu xuống, hai tay càng thêm dùng lực.
Hai ngón tay chỉ có thể đâm vào đầu đối phương.
So sánh với xương ngón tay thì xương đầu không thể nghi ngờ là càng cứng rắn hơn.
Đau đớn kịch liệt làm cho Trần Long ngay lập tức để muốn rú thảm.
Thế nhưng mà cổ hắn đang bị khóa vì thế căn bản là không kêu được.
Ý đồ chọc vào mắt không thành công!
Máu cung cấp lên não không đủ để cho Trần Long sắp mất đi ý thức, hai cánh tay rũ xuống!
Nắm bắt được thời điểm, Tiêu Dũng nới nhẹ cánh tay để một cỗ không khí mới mẻ tràn vào trong phổi, máu tươi cũng xông lên đại não.
Trần Long nháy mắt có cảm giác sống sót sau tai nạn!
Nhưng không đợi hắn triệt để dưỡng sức thì Tiêu Dũng đã bắt đầu tiếp tục phát lực.