• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là Tiêu Dũng lại lắc đầu cười nói "Không cần đâu chị Điềm Điềm, em muốn về phòng ngủ."

Nói xong liền ôm lấy bóng rổ liền hướng về phía ký túc xá mà đi.

Trương Điềm Điềm tranh thủ thời gian đuổi theo phía sau.

"Tiêu Dũng, cám ơn cậu, cám ơn cậu đã cứu chị." Trương Điềm Điềm khẩn trương nói.

Tiêu Dũng sắc mặt bình tĩnh như trước "Không cần cám ơn, dù đó là ai em đều sẽ cứu."

Đối với Tiêu Dũng mà nói, không một tiếng động bị xóa bạn bè làm hắn rất tức giận.

Đương nhiên điều đó không ảnh hưởng đến việc hắn cứu người, thế nhưng phải nói lại ấn tượng của Tiêu Dũng với Trương Điềm Điềm hoàn toàn rất kém cho nên cũng không muốn có cái gì liên quan tới nhau.

Cảm thấy trong lòng Tiêu Dũng không vui nhưng Trương Điềm Điềm vẫn vội vàng tiến lên ngăn hắn lại.

Hai người dừng bước mặt đối mặt, Trương Điềm Điềm khẽ cắn môi dưới, nói "Thật xin lỗi Tiêu Dũng, trước đó xóa bạn bè là chị không đúng, chúng ta có thể thêm lại được không?"

Tiêu Dũng cười nói "chị không cần phải như vậy, sau này chúng ta chắc hẳn cũng không liên quan tới nhau do đó thêm hay không thêm đều như thế, chị xóa bạn bè là quyền tự do của mỗi người, em cứu chị là vì lương tâm của em thôi, mặc kệ bất cứ nữ sinh nào gặp phải tình huống đó em đều sẽ cứu, vì thế giữa chúng ta không cần thiết phải kết bạn."

Trương Điềm Điềm còn muốn nói nữa nhưng bỗng nhiên có một thanh âm truyền đến.

"A Dũng!"

Tiêu Dũng quay đầu nhìn lại, là Hàn Gia Di.

Hàn Gia Di đi tới cười nói "Học tỷ xuất viện rồi sao, đã thấy khỏe hơn chưa ? Hai người đang nói cái gì vậy?"

Nhìn thấy Hàn Gia Di khiến Trương Điềm Điềm có chút xấu hổ.

Chủ yếu là Hàn Gia Di rất xinh đẹp.

Vẻ đẹp này cho dù là nàng cũng không thể không thừa nhận mình có vẻ thua kém.

"Bạn là?" Trương Điềm Điềm mở miệng hỏi.

"Em là Hàn Gia Di, bạn từ nhỏ của A Dũng, hôm xảy ra sự kiện kia em cũng ở hiện trường sau đó còn đi cục cảnh sát làm chứng." Hàn Gia Di cười nói.

Nghe được là bạn từ nhỏ Trương Điềm Điềm thở dài một hơi, cười nói "Vậy chúng ta thêm cái Wechat đi."

Hàn Gia Di lấy điện thoại di động ra nói "Được thôi!"

Hai người sau khi kết bạn, Trương Điềm Điềm nhìn thoáng qua Tiêu Dũng nói "Tiêu Dũng hôm khác nói chuyện nhé, chị đi trước."

"Gặp lại!" Tiêu Dũng.

Đưa mắt nhìn Trương Điềm Điềm rời đi, Tiêu Dũng quay đầu nhìn về phía Hàn Gia Di hỏi "cậu thế nào lại tới đây?"

Hàn Gia Di chiếp miệng trả lời "Cậu gióng trống khua chiêng như vậy, khắp diễn đàn trường học đều là video cậu ném bóng rổ, mình đây không phải đến kiểm tra? Nhưng mình nhớ được trước kia cậu chơi bóng rổ cũng không có tốt như vậy, chẳng lẽ gần đây lại tiến bộ rồi?"

Đang nói chuyện, Hàn Gia Di liền đi tới trước mặt Tiêu Dũng, hai người áp sát mặt vào nhau, Hàn Gia Di thấp hơn một chút so với Tiêu Dũng, nàng cao cỡ 1m7 - thấp hơn hắn tám centimet.

Hàn Gia Di đưa tay đặt ở trên đỉnh đầu rồi mới nói với Tiêu Dũng "Đứng thẳng!"

Lập tức đem tay đo từ đỉnh đầu của mình, dựa theo cảm giác trước đây.

Vừa vặn đến cái mũi Tiêu Dũng!

"Không thay đổi! Chiều cao vẫn như vậy!" Hàn Gia Di hơi nghi hoặc một chút."Sao bây giờ lại có thể úp rổ rồi?"

Hai người lớn lên cùng nhau từ nhỏ, Tiêu Dũng có trình độ ra sao nàng tất nhiên biết rõ, ở sơ trung và cao trung hắn chơi bóng rổ cũng có thể nói không tồi thế nhưng cùng việc úp rổ không thể dính dáng với nhau thậm chí trước đây còn không chạm nổi vào cái vòng sắt.

Hành vi thân mật của hai người đã rơi vào tầm ngắm của không ít người qua đường.

Ở trong mắt rất nhiều người thì đây chính là một đôi đang yêu nhau.

Thế nhưng hiển nhiên người trong cuộc đều không nghĩ như vậy.

Tiêu Dũng cười nói "Trước kia là do không muốn chơi hết sức nhưung bây giờ đã lên đại học, chuẩn bị yêu đương tự nhiên phải thể hiện tốt!"

Hàn Gia Di bĩu môi nói "Có đồ ngốc mới xem trọng cậu!"

Đang nói chuyện thì điện thoại Tiêu Dũng vang lên.

Móc ra điện thoại nhìn là số người lạ.

"Xin chào, có phải Tiêu Dũng không?"

"Đúng là tôi, anh là ai?"

"Tôi là trợ lý đoàn làm phim Tìm Hung Thủ Trong Đêm Tối , có việc như thế này, đạo diễn của chúng tôi hi vọng có thể cùng cậu gặp mặt, hi vọng cậu có thể đóng vai một nhân vật ở trong bộ phim này."

Nghe nói như thế phản ứng đầu tiên của Tiêu Dũng chính là cự tuyệt.

"Thật không tiện, em còn phải huấn luyện quân sự. . ."

"Đạo diễn của chúng tôi đã cân nhắc đến chuyện này, cảnh quay cũng không nhiều lắm và có thể tìm thời gian phù hợp với cậu quay hai ba ngày là xong. Chỉ cần tham gia hai tập phim thì cậu sẽ nhận được cát xê 10 vạn! Cậu thấy có được không?"

"Được! Các anh ở đâu, chúng ta có thể gặp mặt lúc nào?" Đối mặt mười vạn khối tiền Tiêu Dũng đồng ý không chút do dự.

Không có cách nào khác, mười vạn đối với hắn. . . Quá thơm.

"Buổi chiều ngày mai sáu giờ gặp nhau ở trường quay Sơn Hà Ảnh Thị, chúng ta đang làm việc ở nơi này cậu xem nếu thuận tiện thì sang đây một chuyến?"

"Được! Không có vấn đề!"

"Vậy thì đến lúc đó liên hệ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK