• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn quyết định rõ ràng bản thân nhất định phải kết giao thêm bạn bè.

Mắt thấy Tiêu Dũng nói chuyện hiền lành như vậy khiến cho Triệu Văn Bân đột nhiên cảm thấy tội lỗi vì đã trông mặt mà bắt hình dong!

Lúc này điện thoại của Tiêu Dũng vang lên.

Hóa ra là Hàn Gia Di, hắn hướng về phía Triệu Văn Bân mỉm cười nói "Anh em, mình nhận cuộc điện thoại."

Nói xong mới quay người nghe điện thoại Hàn Gia Di.

Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh có chút hưng phấn của Hàn Gia Di "Tiêu Dũng, cậu đang ở phòng ngủ sao?"

"Đang ở đây, thế nào rồi?"

"Sắp xếp xong hết chưa? Nếu xong rồi chúng ta cùng đi ra dạo chơi làm quen hoàn cảnh trường học một chút!"

Tiêu Dũng nhìn thoáng qua Triệu Văn Bân vẫn đang nơm nớp lo sợ ở bên kia , mặc dù rất muốn giao lưu tâm sự cùng người bạn mới nhưng cuối cùng vẫn là ý nghĩ cùng Hàn Gia Di cùng đi dạo chiếm thượng phong!

"Được rồi mình tới ngay, cậu ở đâu?"

"Ký túc xá nữ ở phía Bắc ký túc xá nam, cậu sau khi ra khỏi cổng cứ hướng bắc đi một lúc là tới!"

"Được !"

Tiêu Dũng cúp điện thoại quay sang cười nói "cậu chậm rãi sắp xếp nhé, mình có việc phải ra ngoài một chuyến !"

Triệu Văn Bân cúi đầu xuống nhẹ gật gật đầu.

Đưa mắt nhìn Tiêu Dũng rời đi xa hắn mới thở dài một hơi.

"Bạn học này mặc dù vóc dáng thật là hung nhưng lại rất nhiệt tình. . ."

Triệu Văn Bân bắt đầu đem đồ của mình lấy ra bắt đầu sắp xếp.

Một lúc sau có một tên nhỏ mập mạp, mắt đeo kính cận vào phòng, lên tiếng chào hỏi rồi chọn lấy giường bên dưới Triệu Văn Bân.

Không bao lâu sau người thứ tư cũng tới, người này cao khoảng chừng một mét chín có dáng người cường tráng cùng với làn da ngăm đen.

Hắn bước vào cửa, ánh mắt quét qua Triệu Văn Bân cùng nhỏ mập mạp.

Trong mắt lộ ra một tia khinh thường.

Đi vào quan sát bốn phía căn phòng, chỉ thấy nhỏ mập mạp cùng Triệu Văn Bân hai người đã chiếm một bên giường.

Mà ở phía bên này chỉ có hành lý của Tiêu Dũng.

Hắn hỏi cũng không hỏi liền tiện tay đem hành lý nhấc lên.

Lúc này Triệu Văn Bân mở miệng nhắc nhở "Nơi đó có người!"

"Có người? Ở chỗ nào?" Tên béo da đen cười lạnh nói " Cái gì đều không có bày ra, đặt cái hành lý chính là có người rồi? Thế có phải là bên trong tòa nhà này hắn đặt hành lý chỗ nào thì đều là của hắn?"

Triệu Văn Bân không dám biện hộ nhanh chóng cúi đầu xuống.

Hắn không thích người này, vênh váo hung hăng.

Mặc dù Tiêu Dũng dáng dấp rất hung nhưng mà từ trên thái độ rõ ràng có thể cảm giác được cả hai khác biệt.

Tên này đem hành lý của Tiêu Dũng cầm trong tay, cười khẩy rồi tiện tay ném tới trên đất!

Một bước đạp bay vào phía bên trong phòng.

Hắn thậm chí đều không nỡ đặt lên giường phía trên.

Trần Long nhìn xem hai người, có chút phách lối nói "Tao gọi Trần Long, sau này trong phòng ngủ lời tao nói là trên hết , hai người không có ý kiến gì chứ?"

Triệu Văn Bân cùng nhỏ mập mạp không dám lên tiếng.

Cả hai im lặng không nói, chỉ là trong lòng đối với Trần Long đều vô cùng phản cảm.

Bầu không khí trong phòng trở nên rất ngột ngạt.

Sắp xếp xong trái phải, Trần Long nằm ở trên giường vừa chơi điện thoại vừa hướng phía nhỏ mập mạp đang nằm giường đối diện sai bảo nói "Này, tao quên mua xà bông thơm, mày đi mua cho tao, cộng thêm hai chai Cocacola, tao đang có chút việc tạm thời không đi được, chờ mày đi về sẽ trả tiền!"

Nhỏ mập mạp là người thấp nhất trong phòng ngủ khoảng chừng một mét bảy.

Cũng là lần thứ nhất rời xa nhà vì thế gặp được dạng người như vậy cơ bản cũng không biết xử lý như thế nào.

Nhất thời chân tay luống cuống.

"Đi đi, suy nghĩ cái gì nữa? Tao nói mày không nghe thấy sao!" Gặp hắn không có động tác, Trần Long nhíu mày thúc giục!

Trong lòng nhỏ mập mạp mặc dù không tình nguyện nhưng thật sự có chút sợ hãi, lúc này vội vàng đứng dậy hướng phía Trần Văn Bân ở giường trên hỏi "Văn Bân, mình muốn đi siêu thị, cậu có cần mua gì không?"

Trần Văn Bân trực tiếp xuống giường nói "mình đi chung với cậu."

Hắn cũng không muốn ở một mình cùng tên Trần Long này trong phòng ngủ.

Đúng vào lúc này cửa phòng ngủ lần nữa mở ra.

Tiêu Dũng trở về.

Vừa nhìn thấy Tiêu Dũng, nhỏ mập mạp khóc không ra nước mắt.

Phòng ngủ này có thứ gì ám vậy, một Trần Long đã có chút hung hãn thế nào lại có thêm một người hung thần ác sát?

Tiêu Dũng vừa rồi đi dạo một vòng lớn trong trường cùng Hàn Gia Di để làm quen với hoàn cảnh xung quanh, đi được một lúc lại nghĩ đến còn muốn rút ngắn quan hệ với các bạn cùng phòng cho nên nhanh chóng tranh thủ thời gian trở về.

Chỉ là lúc này hắn trông thấy tình hình trong phòng, nhíu mày lại.

Trên giường lúc đầu mình để hành lý lại nằm một tên to con cường tráng, còn đồ của mình thì nằm trên đất thậm chí Tiêu Dũng còn thấy được phía trên có cái dấu chân.

Nhận ra vấn đề Tiêu Dũng lên cơn giận dữ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK