• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe xong lời này Tiêu Dũng liền ngây người.

Nói thật hắn rất thích võ thuật tổng hợp, nếu không hắn cũng không luyện tập nhiều thể loại như vậy.

Danh tiếng Trịnh Thiết Toàn hắn cũng từng nghe, cũng xem qua mấy trận thi đấu trên TV.

Không nghĩ đến hắn dĩ nhiên là giáo viên phụ trách MMA của trường mình.

Tiêu Dũng suy nghĩ một chút, nói "Thầy Trịnh, trước khi nhập học thì thầy Phó Bách Hà đã liên lạc với em, nói sau khi nhập học và quân huấn xong cùng với hắn luyện tập đấu vật. . . em lúc ấy đã đáp ứng rồi. . ."

"Lão Phó?" Trịnh Thiết Toàn hai mắt xoay tròn, hắn nghe được trong lời nói của Tiêu Dũng có chút hứng thú nhưng lại hơi lo lắng chuyện kia.

Hắn lập tức khua môi múa mép khuyên giải "Cậu không cần phải quan tâm đến hắn, cậu liền cho tôi một câu khẳng định, thích MMA hay là đấu vật!"

" hiện tại cậu 19 tuổi, chính là thời điểm tập luyện tốt nhất, tôi đã nhìn kỹ năng đấu vật của cậu đúng là cực kỳ mạnh mẽ vì thế nếu tiếp tục luyện tập đấu vật, muốn tiến bộ trong thời gian ngắn thì không phải chuyện dễ."

"Ngược lại những kỹ năng khác của cậu còn kém không ít, bắt đầu luyện tập từ bây giờ thì chỉ cần hai ba năm tiếp theo sẽ tiến bộ mạnh mẽ, đến khi hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi góp nhặt đầy đủ kinh nghiệm chiến đấu thực thụ, đó chính là thời điểm đỉnh phong nhất, nếu đánh tốt có thể kiếm rất rất nhiều tiền."

"Cậu nếu là đi luyện đấu vật lãng phí thêm mấy năm, tương lai nếu là muốn chuyển sang MMA đã quá muộn. Lúc có thể bước ra thi đấu thì đã gần ba mươi tuổi, đánh không được mấy năm liền sẽ xuống dốc!"

"Mà lại môn đấu vật này con đường phát triển rất hẹp. Ngươi đạt được quán quân cả nước thì được mấy đồng bạc? Thi đấu cũng không thu hút được đông đảo người xem để đến khi quá tuổi thì ngoài làm giáo viên thể dục ra còn có thể làm gì?"

"Này, cậu còn nghe không?"

"Em vẫn đang nghe. . ." Tiêu Dũng đang tiêu hóa những nội dung tin tức mà hắn nghe được.

Cũng vì tương lai của mình mà cân nhắc qua lại.

Thật ra từ trước tới nay hắn đều không suy nghĩ đến mục tiêu xa vời.

Hắn mặc dù thích MMA, nhưng đều là tự học tự luyện, chính là sau khi lấy được ít tiền thưởng từ giải đấu vật mới đi đăng ký ở võ quán luyện thêm quyền kích cơ sở, nhu thuật các loại.

Hắn chưa bao giờ suy nghĩ rằng mình sẽ trở thành vận động viên chuyên nghiệp.

Mà đấu vật, chỉ cần hắn tiếp tục luyện tập như trước thì khả năng cao sẽ đạt được chức vô địch toàn quốc mà không phải chỉ là thanh thiếu niên nữa.

Thế nhưng. . . Tiêu Dũng biết Trịnh Thiết Toàn nói đúng.

Bộ môn này sức hút ở trong nước rất thấp.

Cho dù là hắn năm đó thi đấu vòng chung kết, trong sân thể dục cũng không có khán giả.

Chỉ có vận động viên. . . Trọng tài. . . bác gái quét rác. . .

Quan trọng nhất chính là so với đấu vật thì hắn càng thích cảm giác ở trong lồng bát giác hơn!

Lồng Bát Giác : Lồng Thi đấu MMA khuôn viên có 8 cạnh.

Cùng cao thủ so tài, hưởng thụ cảm giác chiến đấu chân thực nhất!

"Ta muốn luyện MMA." Tiêu Dũng đưa ra đáp án cuối cùng!

Trịnh Thiết Toàn là một trong những người tiên phong trong làng MMA toàn quốc, hắn xem trọng mình chứng minh rằng mình có cơ hội!

Nếu như nói tiến vào đoàn làm phim là vì tiền, như vậy đối với MMA càng nhiều hơn là niềm yêu thích.

"Tốt, quyết định như vậy, còn lại giao cho tôi!"

Trịnh Thiết Toàn trực tiếp cúp điện thoại.

Lập tức đứng dậy, mặc quần áo vào tay cầm một bình rượu liền muốn ra khỏi cửa.

"Lão Trịnh, ông đi đâu vậy?" Vợ hắn hỏi.

"Tôi đi tìm hiệu trưởng uống rượu!"

Nhìn theo bóng hắn bước ra khỏi cửa, vợ Trịnh Thiết Toàn một mặt không hiểu.

"Không phải là vừa cơm nước xong sao?, lại chạy đi tìm người ta uống rượu gì chứ?"

Trong trường quay, Tiêu Dũng cúp điện thoại, lúc này tâm tình hắn có chút phức tạp, cuộc sống của mình có lẽ đã lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.

Diễn viên. . . Học MMA. . .

Quá tốt rồi!

Trong mắt hắn lóe lên vẻ hưng phấn.

Sau đó Tiêu Dũng bắt đầu thay đổi trang phục, thay lớp trang điểm để chuẩn bị cho cảnh quay Cho mèo ăn và gặp gỡ cô gái trong lòng.

Nhân viên đạo cụ bắt đầu lấy ra một con mèo nhỏ, Trương Khôn quay sang Tiêu Dũng cười nói "Lát nữa ngươi đút cho nó ăn một cây lạp xưởng hun khói, sau đó mới chạm vào người nó, cố gắng biểu hiện ôn hòa một ít."

"Được. . ."

Tiêu Dũng đáp ứng.

Rồi chuyện ngoài ý muốn phát sinh.

Khi Tiêu Dũng cầm lạp xưởng hun khói đút cho mèo, mặc dù đã bị đoàn làm phim bắt nhịn đói nửa ngày, con mèo này vẫn không chịu động vào thức ăn, ngược lại lông trên thân và cái đuôi xù lên dựng đứng, tỏ ra vô cùng sợ hãi !

Tiêu Dũng tiến lên phía trước một bước, nó liền lùi lại một bước, khi Tiêu Dũng ngồi xổm xuống muốn đem lạp xưởng hun khói cho nó ăn, con mèo ngốc này bỗng bỏ chạy thục mạng. . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang