• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói như thế nhưng mục đích hắn đến đây là để giải quyết vấn đề mà không phải phát sinh thêm mâu thuẫn, vẫn như cũ kiên nhẫn nói " Cô Tống, hôm qua thật sự có nguyên nhân chính đáng. Lúc ấy có một chị trong trường bị mấy người đàn ông say rượu đánh, em không thể nhìn bọn hắn hành hung người như vậy cho nên mới động thủ, cục công an cũng ghi nhận em thuộc dạng anh dũng quên mình, bởi vì lúc ấy Hàn Gia Di đứng một bên chứng kiến, nàng cũng quay lại video do đó bị mang đi làm chứng, lúc xong thì đã rất muộn không còn cách nào khác mới không thể trở về."

"Ha ha, tôi không quan tâm cậu anh dũng cái gì, trái với quy định chính là trái với quy định, mà lại người ta đánh người tự nhiên có cảnh sát đi xử lý, đến lượt cậu dũng cảm bao đồng sao?"

Nghe Tống Mai nói xong Tiêu Dũng cũng phải câm lặng

Loại ý nghĩ này. . . Hắn không dám gật bừa.

Đúng vào lúc này, Chu Tĩnh cũng đi vào văn phòng liền nhìn thấy Tiêu Dũng cười nói "Tiêu Dũng, cậu tới làm gì thế ? tìm tôi có việc?"

Tống Mai nhìn về phía Chu Tĩnh, cau mày nói "Sinh viên này là lớp của cô? “

Chu Tĩnh cười nói "Hôm qua bạn Tiêu Dũng làm được việc tốt, mặc dù trái với quy định trường học nhưng dù sao cũng là có nguyên nhân, em đã tiến hành phê bình giáo dục với hắn."

"Phê bình giáo dục?" Tống Mai có chút bất mãn nói "Cô Chu, không phải tôi có ý kiến với cô, nhưng quy định của trường sớm đã được định ra, sinh viên mới trong thời gian huấn luyện quân sự lại ngủ đêm bên ngoài, lần thứ nhất sẽ bị thông báo xử phạt, lần thứ hai sẽ phải học lại 1 năm, lần thứ ba trực tiếp đuổi học! Như thế nào đến tay cô lại biến thành phê bình giáo dục?"

Chu Tĩnh cười nói "Đây không phải sự kiện đặc biệt sao? Tiêu Dũng bạn học đi cục cảnh sát tường trình lại sự việc cũng thuộc về chuyện không thể phản kháng, sao em có thể vì chuyện này mà xử lý hắn?"

Nàng cũng không biết Hàn Gia Di là đi cùng với Tiêu Dũng.

Cho nên nàng cũng không rõ ràng chuyện của Tống Mai với Hàn Gia Di, vì vậy chưa từng hỏi thăm.

Lời nói lúc này ngược lại thành có ý bảo vệ Tiêu Dũng cùng Hàn Gia Di.

"Được rồi, Tiêu Dũng đúng không cậu có thể đi, tôi sẽ không huỷ bỏ xử phạt Hàn Gia Di, còn về phần cậu giáo viên phụ đạo đều không quản nên tôi cũng không xen vào!" Tống Mai có chút tức giận trực tiếp bắt đầu đuổi người.

Tiêu Dũng nhìn bộ dáng này của nàng cũng biết là khó chơi, quay đầu nói với Chu Tĩnh "cô Chu, vậy em trở về trước!"

"Trở về đi!"

Chu Tĩnh bất đắc dĩ lắc đầu.

Nàng cũng đã nhìn ra, mình sợ là chọc vị "Tiền bối"này không vui.

Tiêu Dũng đi ra khỏi cửa liền cau mày, rốt cuộc nên làm như thế nào mới có thể giải quyết chuyện này đây?

Trở lại phòng ngủ, Tiêu Dũng thấy được giá trị sợ hãi của mình tốc độ tăng lên giống như càng lúc càng nhanh!

"Hì hì, BUG của hệ thống càng ngày càng nghiêm trọng, quá sảng khoái!"

Thực tế là đây đâu phải là BUG hệ thống?

Mà là video đánh nhau đã lọt top tìm kiếm, càng nhiều người vào xem !

"Không thể tin được, thời đại bây giờ lại có chuyện này phát sinh!"

"Những người này nhất định phải xử lý nặng, còn mang theo cả dao, thật là đáng sợ."

"Xem xét chính là xã hội đen, nhất định phải nghiêm trị."

"Nữ sinh bị đánh thế nào rồi?"

"Quyết không thể bỏ qua hung thủ, vị đại ca này mặc dù dáng dấp thật hung ác, nhưng thật sự quá mạnh mẽ."

"Xem ra chính là người luyện võ."

Mà ngay lúc vụ việc phát sinh, thân phận của từng người lần lượt được đưa ra trước công chúng.

Ở thời đại công nghệ, mạng xã hội phát triển như vậy thân phận của người khác cũng không khó tra xét!

Tiêu Dũng vẫn không biết gì, chủ yếu là hắn cũng ít khi cầm điện thoại tìm hiểu tin tức, trở lại phòng ngủ hắn lấy ra viên Mạnh Gân Hoàn kia.

Nhìn không lớn chỉ đại khái lớn chừng một đốt ngón tay.

Một màu đen giống như mực nhưng phát ra một cỗ hương vị dược liệu truyền thống.

Tiêu Dũng cầm tới bên cạnh lỗ mũi nhẹ nhàng ngửi hương vị sau đó bỏ vào trong miệng, uống một ngụm nước khoáng trực tiếp nuốt xuống!

Tiêu Dũng một ngụm đem Cường Gân Hoàn nuốt vào.

Sau đó yên lặng chờ đợi, ở phía đối diện tiểu mập mạp Hoàng Tỉnh Nhiên cũng chú ý tới hành động của hắn.

Đại ca dáng dấp như vậy không nghĩ đến. . . Mới 19 tuổi liền bắt đầu bồi bổ cơ thể.

Khó trách ngày hôm trước ăn đồ nướng, liền ăn bốn cái thận lớn!

Thiên địa lương tâm làm chứng Tiêu Dũng chỉ đơn thuần là thích ăn thận!

Nếu là biết loại suy nghĩ này của Hoàng Tỉnh Nhiên, khẳng định sẽ để cho hắn biết được cái gì là chân chính sợ hãi.

Đan dược vào trong bụng rất nhanh, một dòng nước ấm từ trong bụng dâng lên, cái loại cảm giác này liền như là trời đông giá rét xong uống xong được một ngụm nước nóng từ trong ra ngoài phát tán ra nhiệt khí.

Để Tiêu Dũng cảm giác vô cùng dễ chịu.

Rất thoải mái!

Hắn nằm ở trên giường thoải mái hưởng thụ cỗ khí nóng kia chảy khắp toàn thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK