Cho nên cái gọi là kỹ thuật giết người chỉ là tấm màn che chắn tâm lý yếu đuối của con người.
Bản thân không dám đánh liền nói là ta sợ xuất thủ đả thương người.
Không có môn võ nào yếu mà chỉ có con người yếu mà thôi.
Đương nhiên câu nói này có tính phiến diện thế nhưng cũng có đạo lý nhất định.
Cùng một loại võ một trăm người luyện nhưng chỉ có một người dành được chức vô địch.
Tiêu Dũng có thể dành được chức vô địch đấu vật thanh thiếu niên toàn quốc, một mặt là do được luyện tập từ nhỏ còn một mặt khác hắn có tài năng thiên bẩm về luyện võ.
Lấy chiêu Phược Long triền làm ví dụ, đây là lần đầu tiên sử dụng trong chiến đấu ngoài đời thật nhưng đã xử lý không vết xước hoàn toàn thuận buồm xuôi gió.
Sức lực, khoảng cách, thời cơ, đều nắm bắt rất chuẩn xác.
Một chiêu liền khống chế được huấn luyện viên!
Nếu như đổi lại là người khác, luyện thêm hai ba năm cũng không dùng tốt như hắn.
Đây chính là tài năng trời cho.
Mà lại không thể quên đi công lao của Hung Lệ Chi Nhãn để hắn nhìn được tinh chuẩn từng cử động của đối phương.
Kể cả lần trước đánh nhau loạn xạ với những tên côn đồ cũng chính bởi vì có hung lệ chi nhãn giúp mà hắn có thể nhẹ nhàng chiến thắng như vậy.
Khống chế được huấn luyện viên, hắn lập tức liền buông tay ra!
"Lợi hại, lợi hại! Chẳng trách đạt được chức vô địch toàn quốc đấu vật!" huấn luyện viên cũng không tức giận, ngược lại là khen không dứt miệng.
Nói thẳng ra là hắn muốn so tài với nhà vô địch toàn quốc nhưng kết quả thực tế cho thấy chênh lệch rất xa.
Tuy nhiên cũng không có gì phải buồn bã bởi vì như đã nói ở phía trên, người ta cũng không thường xuyên luyện tập thứ này.
Nếu như đưa một cây dao hay một cây súng cũng cho hai người đưa vào trong rừng thì người chết nhất định là Tiêu Dũng.
Mỗi người am hiểu một lĩnh vực khác nhau.
Nói đúng hơn là huấn luyện viên dùng sở thích để khiêu chiến sở trường của Tiêu Dũng.
Huấn luyện viên nhìn về phía đám người xung quanh cười to nói "Ha ha đánh không lại!"
Lúc nói cũng có chút đỏ mặt, một chiêu liền bị khống chế đúng là không phải chuyện đáng khoe khoang.
Các sinh viên đứng xem cũng có chút thất vọng bởi mọi thứ xảy ra quá nhanh.
Còn tưởng rằng sẽ được chứng kiến một cuộc chiến đấu nảy lửa nhưng mà kết quả là Tiêu Dũng chỉ dùng một chiêu liền thắng.
Lúc này huấn luyện viên nhìn về phía Tiêu Dũng, hỏi "cậu vừa rồi sử dụng là chiêu thức gì, có thể dạy tôi không, để tôi trở về cho lũ ngốc bức trong doanh trại một bài học haha!"
Tiêu Dũng đối với chuyện này không có gì phải đắn đo cũng cười to theo nói "Được chứ! Không có vấn đề!"
Như vậy ngược lại hắn là người dạy huấn luyện viên.
Bắt đầu tay cầm tay chỉ từng chi tiết một.
"Thầy nhìn này nếu là chân trái không bước lên thì cánh tay sẽ rất khó cử động. . . Trong tình huống này phải …………… mới có thể khóa kín. . ."
Động tác nhìn như đơn giản nhưng thật ra ẩn chứa rất nhiều chi tiết.
Cử động của hai người bọn họ cũng hấp dẫn các huấn luyện viên khác.
Khác với người bình thường, bọn hắn hoàn toàn không sợ hãi Tiêu Dũng.
Thời gian dài trong quân ngũ đã rèn luyện cho bọn hắn ý chí và lòng can đảm không phải người thường có thể so sánh được.
Ngược lại ở chung một chỗ với Tiêu Dũng rất thoải mái.
Luyện tới luyện lui một hồi cũng bắt đầu gọi nhau anh em.
"Thật đáng tiếc, nếu như trên đầu người anh em không có vết sẹo này vậy đi bộ đội thì tốt hơn bao nhiêu!"
"Đúng thế, thể chất và kỹ năng giống như cậu nếu vào quân đội đảm bảo chắc một suất đặc chủng!"
Huấn luyện viên của Tiêu Dũng rất khó chịu "mấy người không quay về huấn luyện, đều chạy tới đây học ké cái gì?"
Một người huấn luyên viên khác liếc mắt "anh định tính toán hãm hại ai? nếu anh học được kỹ năng này rồi về liền muốn hành hạ chúng tôi đúng không. Bọn tôi cũng phải học ké một chút!"
Bộ đội chính là như vậy, đều phải ganh đua tất cả mọi thứ.
Bình thường bị người khác chèn ép. . . cũng không phải cảm giác tốt.
Ở chung cùng bọn hắn Tiêu Dũng có cảm giác nhẹ nhõm mà từ trước tới nay đều chưa có, nếu không phải trên đầu có vết sẹo này nói không chừng liền đi bộ đội.
Kết thúc quân huấn buổi chiều, Tiêu Dũng vừa sải bước ra khỏi sân trường liền thấy đoàn làm phim lúc này đã đưa xe đến đón ở trước cửa trường học.
Tiêu Dũng lên xe hướng về trường quay Ảnh Thị để chuẩn bị tiến hành quay phim lần đầu tiên trong đời!
Mà lúc Tiêu Dũng cùng huấn luyện viên so tài với nhau đã được quay video lại, sau đó đăng lên trang web của trường.
Trịnh Thiết Toàn nhìn xem quá trình hai người chiến đấu, quan sát một lúc hắn liền trợn to hai mắt.
"Cái này. . . Đây là thứ võ quỷ quái gì?"
Bởi vì cái gọi là người trong nghề xem môn đạo, chiêu này đối với hắn gây rung động cực lớn.
Phược Long triền là đứng thẳng khóa kỹ, ở hiện tại trong hệ thống các chiêu thức cận chiến thì đứng thẳng khóa kỹ vô cùng ít ỏi. Mà Cầm Long Tam Thập Lục Thức cũng sớm đã thất truyền nên căn bản là không có người gặp qua.