• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người lôi kéo rương hành lý xuống dưới sảnh để trả phòng.

Đi đến bàn lễ tân. Hắn đem chìa khóa đặt lên mặt bàn.

"Chào chị, em muốn trả phòng 409. 408!"

Cô nhân viên lễ tân ngẩng đầu lên nhìn một giây, vào lúc này Tiêu Dũng thấy được trong mắt cô sự sợ hãi!

Cô nhân viên lễ tân rất sợ hãi, nàng là mới thay ca vào buổi sáng nên chưa từng gặp qua Tiêu Dũng.

Thời điểm khi lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Dũng khiến nàng chấn kinh.

Đây là khuôn mặt như thế nào vậy!

Khi thấy gương mặt này phản ứng đầu tiên của nàng dĩ nhiên là muốn chạy trốn!

Tiêu Dũng vốn chính là trời sinh xương cốt hung ác cho nên cấu tạo thành vẻ bên ngoài như hiện nay làm mọi người theo bản năng cảm giác hắn rất kinh khủng.

Mà sau khi có được hung lệ chi nhãn càng làm cho loại cảm giác này lại càng thêm mãnh liệt!

"Leng keng, chúc mừng chủ nhân thu hoạch một người sợ hãi. Số người cần hù dọa còn 99."

Tiêu Dũng thu được âm thanh hệ thống nhắc nhở bỗng sững sờ!

Nhìn xem cô nhân viên lễ tân còn đang ngẩn người, hắn lập tức hiểu được rằng mình dọa đến người ta.

Hắn nhếch môi gạt ra một cái tự nhận là nụ cười hiền hòa.

Mỉm cười nói "Chào chị, phiền phức làm thủ tục trả phòng cho em. . ."

Chỉ là ở trong mắt cô lại là nhe răng cười âm hiểm, dù sao tuyệt đối cùng hai chữ hiền lành không dính dáng chút nào!

"Thật xin lỗi!"

Cô nhân viên Lễ tân bỗng nhiên lớn tiếng nói mà chính bản thân nàng cũng không biết tại sao mình phải xin lỗi,

Cầm lấy thẻ phòng với bàn tay run run rẩy rẩy bắt đầu làm việc, chỉ là một bên làm thủ tục một bên cúi đầu sợ phải đối mặt với ánh mắt của Tiêu Dũng

Tiêu Dũng bó tay rồi.

Mình có như vậy đáng sợ sao?

"Chị không cần gấp gáp như vậy. . ." Tiêu Dũng ý đồ an ủi nàng.

Ngay khi hắn mở miệng, trong nháy mắt cô nàng lại bị dọa tay khẽ run rẩy làm thẻ phòng trực tiếp rơi xuống đất.

Sau đó nàng cúi người nhặt trong vô thức, bốp một tiếng đầu lại đụng phải dưới mặt bàn.

"Ai u!"

Nữ lễ tân ôm đầu hai hàng nước mắt trực chờ chảy xuống.

"Thật xin lỗi. . . Thật xin lỗi. . ." Nàng nói liên tục xin lỗi.

Tiêu Dũng vội vàng nói "Không sao. . . Không quan hệ. . . Chị không cần phải gấp. . ."

"Tôi khẳng định lập tức chuẩn bị tốt cho ngài, tiên sinh, tiên sinh làm phiền ngài lại chờ thêm một chút." Cô nhân viên lễ tân một bên làm một bên khóc thút thít nói.

Chỉ là sợ Tiêu Dũng nổi giận.

Nhưng lúc này Hàn Gia Di đứng một bên đã nhìn ra vấn đề, một tay vừa đẩy Tiêu Dũng ra xa vừa cười nói "Chị cứ chậm rãi làm, không sao đâu."

Tiêu Dũng cũng không còn cách nào nên hắn chỉ có thể trốn xa một chút, đi qua chỗ ghế sô pha đặt mông ngồi xuống.

Lúc này một người đàn ông dẫn theo một người phụ nữ đi ra khỏi thang máy.

Tiêu Dũng vô ý thức nhìn sang.

Hai người kia vừa liếc mắt nhìn thấy Tiêu Dũng đã đồng thời cúi đầu xuống!

"Leng keng, chúc mừng chủ nhân thu hoạch 2 người sợ hãi, còn cần hù dọa 97 người."

Tiêu Dũng ". . ."

Mình đã làm cái gì rồi? Mình rốt cuộc làm cái gì để khiến cho bọn hắn sợ hãi đến như vậy?

Hai người vội vàng bước nhanh qua trước mặt Tiêu Dũng.

Vừa ra khỏi cửa đã bắt đầu nghị luận.

"Ông xã, anh có nhìn thấy người kia không? Dáng dấp quá hung!"

"Cũng không biết một mặt hung thần ác sát là đến thu tiền bảo kê hay đến để làm gì?"

"Bảo kê cái gì? Ta đoán là đến đòi nợ!"

"Nếu không. . . Chúng ta đổi khách sạn khác nhé?"

"Như vậy hợp lý!"

Bọn hắn không biết được cùng lúc bọn hắn bước ra cửa thìTiêu Dũng cũng đứng dậy định ra bên ngoài hít thở không khí.

Vừa vặn nghe thấy được hai người nói chuyện. . .

Tiêu Dũng biểu tình càng thêm âm trầm.

Hệ thống đáng chết !

Không sai!

Tiêu Dũng đem toàn bộ trách nhiệm đều đẩy tại trên thân hệ thống.

Hắn thấy cũng là bởi vì hệ thống cho mình cái Hung Lệ Chi Nhãn đáng chết đó nên hiện tại mới đưa đến loại cục diện này.

Tiêu Dũng tâm tình không tốt cho nên sắc mặt càng thêm âm trầm!

Tiếp theo đó một người đang rảo bước định tiến vào khách sạn, ngay lập tức lựa chọn dừng chân quay đầu 360 độ rời đi!

Mà Tiêu Dũng!

Lần nữa thu hoạch một phần sợ hãi!

Thế này để hắn càng thêm khó chịu.

Rất hiển nhiên hệ thống đối với biểu hiện của sự sợ hãi cũng không tính quá cao, vì thế cũng dẫn đến nhiệm vụ hệ thống có vẻ rất đơn giản.

Hoặc cũng có thể nói bởi vì dung mạo đặc thù của Tiêu Dũng dẫn đến việc hắn hoàn thành nhiệm vụ rất dễ dàng.

Đứng trước cửa hít thở không khí chỉ trong chốc lát thôi mà Tiêu Dũng phát hiện mình dĩ nhiên thu hoạch mười lăm người sợ hãi!

Bình thường hắn cũng không biết bản thân trông dọa người như vậy! Đây là cái gì tạo nghiệt !!!

Cuối cùng Hàn Gia Di cũng đi ra.

"Chúng ta đi thôi." Nàng hướng về phía Tiêu Dũng ngọt ngào cười.

Giờ khắc này nội tâm u ám của Tiêu Dũng nở rộ một tia sáng.

Cuối cùng thì vẫn có một người không sợ mình.

"Đi thôi!" Hai người đi về hướng trạm xe buýt gần nhất!

Trên đường đi có không ít người nhìn sang cặp đôi này!

Hàn Gia Di xinh đẹp sánh vai với Tiêu Dũng hung ác.

Tạo thành một bức tranh phong cảnh quỷ dị.

Sau đó Tiêu Dũng liền phát hiện ra mình vẫn không ngừng khiến người khác sợ hãi!

Thời điểm khi hai người đến cửa trường học.

Nhiệm vụ khiến một trăm người sợ hãi đã được hoàn thành!!!

"Leng keng, chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ thu được năm ngàn nguyên tiền mặt, đã gửi vào bên trong thẻ ngân hàng chủ nhân."

Tiêu Dũng mặt mũi tràn đầy xoắn xuýt!

Cái này. . . tiền kiếm cũng rất dễ dàng.

Hắn mặc dù đối với hệ thống này vạn phần chán ghét mà lại chướng mắt nhưng vấn đề là tiền. . . Thật là thơm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK