• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếp đó lấy ra điện thoại lướt xem hình ảnh các cô nàng nóng bỏng.

Chuyện như vậy thật sự là mất não và lãng phí thời gian. Nhưng hắn thích!

Chỉ là lướt qua hai cái video bỗng nhiên hắn nhìn thấy một cái hình ảnh quen thuộc!

Chính là hình ảnh Tiêu Dũng lao ra cùng những người đàn ông kia cùng nhau vật lộn.

Nhưng là trong video này bộ mặt của hắn đã được làm mờ.

"Đại ca, có chuyện gì mà giật nảy mình vậy"

Hoàng Tỉnh Nhiên tò mò hỏi.

"Không có chuyện gì. . ." Tiêu Dũng tranh thủ thời gian mở bảng tìm kiếm, thình lình phát hiện phía trên lại có ba tin tức liên quan đến vụ việc này.

Có thể thấy được độ Hot!

Sau đó. . . Tiêu Dũng thấy được rất nhiều người đánh giá tướng mạo của hắn!

"Người anh em này có dáng dấp doạ người quá."

"Đúng thế, tôi nhìn ánh mắt của hắn thời điểm đánh nhau mà tâm lý đều phát hoảng!"

"Đây còn là sinh viên sao? Tôi còn tưởng là đại ca xã hội đen nào đó nhìn không vừa mắt bọn người kia!"

"Nơi này là trước trường Sư Phạm, vị đại ca này tương lai nếu làm giáo viên thật đúng là dọa chết bọn nhỏ."

"Tôi nếu là học sinh của hắn thì đảm bảo mỗi ngày sẽ làm đầy đủ bài tập! Quá hung ác!"

Nhìn xem những bình luận này, Tiêu Dũng giận dữ!

Dáng dấp hung thì chắc chắn là đại ca giang hồ? Lão tử dựa vào cái gì có thể dọa chết bọn nhỏ?

Đúng hạn giao bài tập không phải việc nên làm sao?

Nói đi cũng phải nói lại thời điểm đánh nhau, vẻ mặt hung ác một chút thì có gì không đúng? Có gì không đúng hả?

Làm một người có khuôn mặt hung ác nhưng lại không muốn người khác nói mình hung ác, Tiêu Dũng cũng rất đắn đo!

Tuy nhiên hắn cũng biết rằng những người bình luận trên mạng này không có ác ý với hắn.

Cho nên hắn cũng chỉ dám chửi bậy ở trong lòng.

Ở Trong bệnh viện bây giờ một đám lãnh đạo trường học vây quanh Trương Điềm Điềm, nàng cũng không gặp phải chấn thương gì nghiêm trọng nhưng dù sao cũng là sinh viên trường mình xảy ra chuyện mà đây lại là sự kiện nóng nên bọn hắn không dám khinh thường.

Hiệu trưởng, chủ nhiệm phòng Giáo Vụ, chủ nhiệm lớp tất cả đều đến đông đủ.

Không chỉ như vậy còn có rất nhiều phóng viên cũng kéo đến.

Bọn hắn đều muốn đến trực tiếp xác minh tin tức, nhận thấy thân thể Trương Điềm Điềm cũng không có gì cần lo ngại nên bọn hắn xin vào để phỏng vấn.

Một nhà báo trong đó hỏi "Trương bạn học có biết được người cứu mình là ai không ?"

Nghe được vấn đề này mặt mũi Trương Điềm Điềm hiện lên đầy vẻ cảm kích, nội tâm còn có một chút xấu hổ nhưng nàng vẫn trả lời chi tiết "Nhận biết, hắn là sinh viên năm thứ nhất trường chúng cháu tên là Tiêu Dũng!"

Ấn tượng đầu tiên về Tiêu Dũng để cho nàng vẫn nhớ mãi chưa quên!

"Cháu nói người cứu mình là sinh viên năm nhất trong trường?"

Nhà báo có chút không dám tin hỏi lại.

Dù sao nhìn qua khí chất trên người Tiêu Dũng không giống sinh viên một chút nào.

Nói thật ra nếu như không phải xác định hành động của hắn là cứu người thì những nhà báo này đều sẽ đem hắn trở thành đầu lĩnh của đám côn đồ này!

"Đúng vây, hắn là sinh viên mới vào trường, thời điểm báo danh chính là cháy tiếp đón cậu ấy."

Nghe xong này lời nói này cánh truyền thông cũng hơi choáng váng.

Hiệu trưởng ở bên cạnh nghe xong trong mắt cũng là hiện lên ánh sáng!

Lúc đầu nghe tin sinh viên nhà mình bị đánh, mặc dù nói là sự tình ở bên ngoài thế nhưng trường học vẫn lo sợ sẽ có ảnh hưởng.

Nhưng nếu sinh viên cứu người cũng thuộc trường mình thì mọi chuyện không giống nữa!

Nếu là tuyên truyền hình ảnh thật tốt thì hoàn toàn có thể đem hình tượng trường mình tăng lên.

Hiệu trưởng Ngụy Hàn quay đầu hướng về chủ nhiệm phòng Giáo Vụ thấp giọng nói "Đi kiểm tra hồ sơ củaTiêu Dũng, sau đó liên hệ cục cảnh sát một chút xem xem có phải là cùng một người hay không.

Nếu đúng là hắn thì rắc rối trong việc này trường học chúng ta ra mặt giúp đỡ xử lý một chút, sau đó lại nhìn xem ngày nào phù hợp tổ chức đại hội khen thưởng!"

Có thể ngồi vào vị trí hiệu trưởng này Ngụy Hàn tất nhiên không phải người bình thường, hắn biết rõ lúc này cần trường học đứng ra gánh vác một số trách nhiệm và cũng có thể mượn cơ hội này tuyên truyền một đợt.

Tiêu Dũng nằm trong phòng ngủ hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Sau khi kiểm tra tin tức trên internet một hồi Tiêu Dũng cuối cùng cũng hiểu rõ sự việc, làm quái gì có thứ gọi là hệ thống BUG, căn bản chính là những người kia xem video rồi sinh ra giá trị sợ hãi.

Khó trách hầu hết đều chỉ cộng thêm một điểm.

Ở trên mạng cùng ngoài đời cảm giác áp bách mà Tiêu Dũng gây ra là hoàn toàn không giống nhau.

Có thể sinh ra giá trị sợ hãi liền đã là điều không dễ dàng.

Lúc này Cường Gân Hoàn hiệu quả đã biến mất.

Tiêu Dũng hơi hoạt động thân thể một chút.

Cảm giác nhẹ nhõm khác thường!

Cái loại cảm giác này rất khó nói ra bằng miệng nhưng bản thân hắn biết thân thể của mình phát sinh một chút biến hóa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK