Trương Khôn nhanh chóng bắt lại tay Tiêu Dũng nghi ngờ hỏi "Tại sao lại không diễn nữa?"
Tiêu Dũng liếc mắt "Cháu diễn thế nào được? cháu không cần mặt mũi hay sao? Tự nhiên diễn thằng biến thái, sau khi phim truyền hình lên sóng thì những người quen biết sẽ dè bỉu đùa cợt cháu, có ngốc mới đồng ý!"
Còn chưa nói đến chuyện hôm qua mình nói khoác với Hàn Gia Di là muốn diễn vai cảnh sát đây.
Mà xem như không cho vào vai cảnh sát thì có thể để mình diễn vai phụ vai quần chúng cũng được.
Nếu thật sự không được liền cho người ta làm người bị hại, Tiêu Dũng cũng có thể tạm chấp nhận!
Mình chạy tới diễn cái gì chó má biến thái sát nhân cuồng?
Trương Khôn cười nói "Tiêu huynh đệ, chúng ta đóng phim mọi người đều sẽ hiểu được mà, đây chỉ là một phần của công việc."
"Ha ha chú xem cháu là đồ ngốc sai? Bao nhiêu người bởi đóng phim mà bị người mắng chửi, bị người hiểu sai cháu mới không muốn!" Tiêu Dũng khăng khăng muốn rời đi!
"Hai mươi vạn!" Trương Khôn giọng nói gấp gáp "Cát-sê sẽ là hai mươi vạn!"
Nhìn thấy được khuôn mặt Tiêu Dũng ngoài đời thật, hắn càng quyết tâm có được Tiêu Dũng trong bộ phim.
Mà đối với phim truyền hình thì mười vạn hay hai mươi vạn, không khác nhau là mấy.
Vai phụ cũng cần tuyển người phù hợp, không phải ai cũng thuê mà không phải ai cũng đóng được!
Hai mươi vạn?
Tiêu Dũng do dự.
Thấy Tiêu Dũng vẫn đang cân nhắc, Trương Khôn cắn răng nói "Ba mươi vạn! Cũng chỉ là ba tập phim, mỗi tập mười vạn, ở trong giới số tiền này đã không phải thấp!"
Lời nói này là thật, đối với vai diễn dạng này đều không phải là thấp cho dù đi mời những người đóng vai phụ lâu năm cũng là mức thu nhập chuẩn xác.
Nhưng vai diễn trong bộ phim này lại không chọn được đối tượng phù hợp, tuổi trẻ mà diễn nét mặt cử chỉ của sát nhân không phải dễ tìm.
Ngay từ đầu việc Trương Khôn chọn Tiêu Dũng cho vai diễn chỉ là do thấy được khuôn mặt cùng với tuổi tác của hắn phù hợp, giá tiền cát-sê vẫn là hơi thấp.
Thế nhưng sau khi trực tiếp đối mặt, loại cảm giác áp bách chân thật đó để hắn vô cùng mừng rỡ.
Phải biết rằng dáng dấp của Tiêu Dũng khi lên phỏng vấn bình thường sẽ làm suy yếu hình tượng hung ác của hắn, thế nhưng khi đóng phim thì sẽ có sự khác biệt lớn.
Cùng với kịch bản cộng thêm trang điểm và hoàn cảnh hỗ trợ, Trương Khôn có tự tin sẽ tạo ra một nhân vật rúng động màn ảnh!
Đặc biệt là nhân vật này còn liên quan đến phần tiếp theo của bộ phim.
Nghe được cái giá tiền này Tiêu Dũng ngay lập tức ngồi xuống!
Cầm lấy kịch bản nghiêm túc nói "Trương đạo diễn, không dối gạt ngài , cháu từ nhỏ đã thích những người phản phái biến thái, cháu cảm thấy loại nhân vật này mới có thể chân chính phát huy được kỹ năng diễn xuất của bản thân, như thế mới có tính khiêu chiến!"
Trương Khôn ". . ."
Anh chàng này ngược lại thú vị.
"Vậy chúng ta liền ký hợp đồng đi! Ký hợp đồng xong sẽ lập tức đem cát-sê gửi vào tài khoản của cậu." Trương Khôn nói.
"Tốt lắm!"
Tiêu Dũng cầm lấy hợp đồng xem kỹ.
Mặc dù hắn không hiểu lắm, nhưng là cũng phải nghiêm túc xem xét.
Dính dáng đến hợp đồng nếu như bị lừa thì sẽ rất phiền phức.
Sau khi xác định không có vấn đề, Tiêu Dũng mới ký tên của mình xuống.
Đối phương cũng không hai lời chuyển tiền ngay cho Tiêu Dũng. Trương Khôn vỗ vỗ bả vai hắn cười nói "Được rồi hôm nay cậu đi về trước đi, cố gắng làm quen kịch bản một chút, ghi nhớ lời thoại nhân vật, nếu thật sự không nhớ nổi cũng không cần gấp gáp, dù sao lời thoại cũng không phải nhiều, sau cùng còn có thể lồng tiếng nhưng vẫn phải đem lời thoại quen thuộc trước đã như vậy mới dễ làm."
Hắn biết rõ yêu cầu đối với một người mới không thể quá khắt khe.
"Đạo diễn ngài yên tâm đi, cháu nhất định diễn tốt!" Tiêu Dũng mặt mũi tràn đầy nghiêm túc.
Có tiền hắn liền rất chân thành!
Ba mươi vạn, cha mẹ hắn đi làm một tháng cộng lại cũng chỉ hơn một vạn, bằng hơn hai năm gần ba năm tiền lương bình thường!
Mà có số tiền này để cho bốn năm đại học phía trước của hắn đều không cần xin thêm sinh hoạt phí, không chỉ như vậy. . .. hắn còn có thể làm những dự định đang ấp ủ.
Không ai có thể chống lại cám dỗ của đồng tiền.
Còn việc có thể bị đưa ra làm trò cười hay không? Cũng không cần quan tâm.
Hắn đây là hiến thân vì nghệ thuật!
Lại nói phim của ông đạo diễn nát bét này ai mà thèm xem?
Không sai, trong thâm tâm hắn vẫn như cũ cho rằng Trương Khôn là tên đạo diễn nát bét.
"Nhưng mà ông ta lại không đi phục chế phim, đúng là hiếm thấy. . ."
Rời khỏi trường quay Ảnh Thị, Tiêu Dũng âm thầm mắng chửi một câu, sau đó gọi xe trực tiếp về trường học.
Vì sao không ngồi xe buýt? Bởi vì mình là kẻ có tiền!
Trong túi đột nhiên có hơn ba mươi vạn làm cho tâm trí hắn có chút lâng lâng.
Đây là tất nhiên, một người từ trước đến nay chưa từng được cầm nhiều tiền đột nhiên có ba mươi vạn, tâm lý không vui vẻ đó mới là giả.