• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng vào lúc này một cái nam sinh từ phía sau các nàng bước nhanh đuổi theo, tiến đến bên người Hàn Gia Di cười nói "Gia Di, giữa trưa cùng nhau ăn cơm nhé? Mình nghe nói gần trường học chúng ta có một nhà hàng buffet hải sản, mình mời khách!"

Hàn Gia Di lắc lắc đầu nói "Không được rồi, mình đã hẹn trước lát nữa muốn cùng bạn ăn cơm cùng nhau. Còn nữa, làm phiền cậu gọi đầy đủ tên của mình hoặc gọi Hàn bạn học cũng được, chúng ta không phải rất thân quen cho nên đừng gọi mình như vậy nữa."

Mặt Ngô Thiên Minh hiện lên vẻ xấu hổ.

Đây đã là lần thứ hai hắn mời Hàn Gia Di đi ăn.

Từ khi nhìn thấy nữ sinh này hắn ngay lập tức bị hấp dẫn.

Chủ yếu là nàng thật xinh đẹp, cho dù lớp của Hàn Gia Di nữ sinh chiếm chin mươi phần trăm nhưng mà dung mạo của Hàn Gia Di vẫn như cũ như là hạc giữa bầy gà.

Ngô Thiên Minh thích Hàn Gia Di, Hàn Gia Di tự nhiên cũng nhận thức rõ ràng.

Trên thực tế, Hàn Gia Di muốn tất cả mọi người đều biết là nàng không phải loại người muốn có lốp xe dự phòng, tiêu tiền của nam sinh và xem lòng yêu thích của các bạn khác giới như là phiếu ăn cơm.

Đối với nàng mà nói người mình không thích liền muốn giữ khoảng cách, nếu đã biết tâm tư của đối phương liền muốn làm người hết hi vọng.

Cho nên nàng cư xử với Ngô Thiên Minh rất lãnh đạm thậm chí có chút không nể mặt.

Nàng rất rõ ràng dạng người này giống như cao da chó vậy, bôi một chút xíu hắn liền sẽ quấn mãi không rời.

Hàn Gia Di nói để Ngô Thiên Minh hơi hơi xấu hổ.

Tuy nhiên da mặt hắn đủ dày cười nói "Hàn bạn học, cho mình chút mặt mũi, mình biết hôm nay cậu bị xử phạt, tâm tình không tốt nhưng mà đây không phải việc lớn gì, ba của mình cùng chủ nhiệm phòng Giáo Vụ ở trường chúng ta là bạn học cũ, mình có thể giúp cậu tìm cách hủy đi vụ xử phạt!"

Nghe hắn nói như vậy, mấy nữ sinh còn lại lập tức chen miệng nói "Gia Di, đây chính là cơ hội tốt , bằng không cậu vừa mới nhập học đã bị ghi chép vào hồ sơ sau này muốn xóa đi cũng không phải dễ đâu."

"Đúng đấy Gia Di, cậu phải cám ơn Ngô Thiên Minh thật tốt."

Âm thanh mồm năm miệng mười để tâm tình của Hàn Gia Di có chút bực bội.

Nàng khẽ cắn môi dưới nói "thật không tiện, bị trường học xử lý là vấn đề của chính mình không cần làm phiền Ngô bạn học."

Mặc dù nàng rất muốn hủy bỏ cái xử phạt này, thế nhưng là vì chuyện này mà nợ nhân tình của Ngô Thiên Minh thì nàng cũng không muốn.

Nợ nhân tình là khó trả nhất, nói trắng ra là nếu để người ta giúp nàng một chuyện như vậy sau này nàng còn không biết xấu hổ cự tuyệt những lời mời của người ta sao?

"Hàn bạn học, cậu không cần khách khí chuyện này không phải là việc lớn, chúng ta cùng nhau đi ăn, nhà hàng buffet hải sản kia thật sự không tệ!" Ngô Thiên Minh cười nói.

Hắn cũng xem như là tay cua gái có kinh nghiệm, rất rõ ràng có một số việc không thể gấp gáp được, trước tiên rút ngắn khoảng cách giữa hai bên mới là điều quan trọng.

Hắn còn tưởng rằng Hàn Gia Di còn ngại.

Đáng tiếc, Hàn Gia Di vẫn như cũ lắc đầu nói "mình không đi cũng không cần Ngô bạn học hỗ trợ!"

Vừa đi vừa nói chuyện cũng đã đến cửa phòng ăn, Hàn Gia Di nhìn bạn học của mình nói "Các cậu đi vào đi, mình ở chỗ này chờ bạn!"

Ngô Thiên Minh còn tưởng rằng nàng là không muốn đồng ý ở ngay trước mặt mọi người, cười cười nhìn mấy người kia đi vào sau đó nói thêm "Gia Di, chúng ta đi thôi?"

Hàn Gia Di đứng tại cửa phòng ăn, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía xa xa nói "Ngô bạn học, mình vừa rồi đã nói rằng mình không cần cậu hỗ trợ, cũng xin đừng gọi mình là Gia Di."

Ý cười trên mặt Ngô Thiên Minh dần lặng đi, hắn nhận ra Hàn Gia Di thật sự không có ý định nhờ hắn hỗ trợ!

Hắn nhíu mày âm u nói "Hàn Gia Di, cậu nghĩ cho kỹ, lần này nếu thật sự bị ghi chép vào hồ sơ vậy thì có mơ cũng không thể đạt học bổng được."

Hàn Gia Di giống như căn bản không nghe thấy.

Bỗng nhiên, Ngô Thiên Minh phát hiện Hàn Gia Di cười!

Là thật sự cười phát ra từ nội tâm.

Nhìn nụ cười này, phảng phất toàn bộ thế giới cũng thay đổi sắc thái trở nên rực rỡ hơn.

Liền như mặt hồ tĩnh lặng, có thêm một gợn sóng nhỏ tuy thay đổi không lớn lại cảm giác hoàn toàn bất đồng!

Đôi mắt nàng cũng phát sang lên nhìn về phía nơi xa.

"Thật đẹp!"

Trong tích tắc này, trong đầu Ngô Thiên Minh không tự chủ được xuất hiện hai chữ này.

Hàn Gia Di thấy được cái gì? Tiêu Dũng!

Vẻ mặt nàng tươi cười hướng về phía Tiêu Dũng vung tay lên vẫy vẫy.

"A Dũng, trong này!" Nàng la lên một tiếng để Tiêu Dũng cũng chú ý tới nàng.

Tranh thủ thời gian chạy nhanh về phía trước.

Tới trước mặt Hàn Gia Di, hắn ngay lập tức nhìn chằm chằm về Ngô Thiên Minh, người đang đứng bên cạnh bằng ánh mắt đầy hung hãn.

Thời điểm Ngô Thiên Minh bị Tiêu Dũng để mắt tới hắn bỗng cảm giác lạnh cả người.

Đây là một đôi mắt như thế nào vậy!!! Ánh mắt kia hung ác lăng lệ đến cùng cực!

Thật ra. . . Tiêu Dũng chỉ đang rất bình tĩnh xem xét hắn.

"Đây là ai?" Tiêu Dũng tò mò hỏi.

"Bạn học bình thường thôi, nói muốn mời mình đi ăn buffet hải sản nhưng không phải là đã có hẹn với cậu rồi sao vi vậy tất nhiên không thể đồng ý." Hàn Gia Di vừa cười vừa nói.

Tiêu Dũng cũng cười lên "Vị bạn học này, cậu thông cảm tự mình đi ăn đi, hôm nay hai người chúng ta có hẹn!"

Ở trong mắt Ngô Thiên Minh, đây chính là uy hiếp!

Trắng trợn uy hiếp, bên ngoài cười nhưng bên trong không cười, trong mắt hắn không thấy nửa điểm vui vẻ.

Nhìn thế nào cũng thấy đây không phải người tốt!

Thằng cha này là ai? bạn trai của Hàn Gia Di?

Trong thoáng chốc hắn không biết nên trả lời như thế nào.

Người này cũng không biết phép lịch sự sao? Không thấy đáp lại.

"Đi thôi, Gia Di." Tiêu Dũng cười nói.

"Tốt!"

Hàn Gia Di cùng Tiêu Dũng cùng nhau sóng vai bước vào nhà ăn.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK