Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Gào!” Cao Thanh Thu há to mồm, giả vờ làm ngáo ộp.
Bóng Đèn Nhỏ ngơ ngác nghĩ: tại sao là mẹ?
Trong nháy mắt ánh ánh mắt của nhóc liền mềm nhũn ra, ngọt ngào nói: “Mẹ!”
Sau cánh tay nhỏ ôm lấy cổ của Cao Thanh Thu..
Căn bản không có bị Cao Thanh Thu hù sợ!
Trên người con trai có một mùi sữa thơm thoang thoảng.

Cao Thanh Thu nâng cái mông của con trai lên, đem nhóc bế lên, ở trên gương mặt mềm mại của nhóc con hôn một cái, ” Có nhớ mẹ không?”
Gương mặt của Bóng Đèn Nhỏ có chút bụ bẩm, mặt giống như cái bánh bao mềm nhũn, làm cho người ta rất muốn véo má nhóc.
Nhóc nhìn lấy Cao Thanh Thu, có chút xấu hổ gật đầu, ” Nhớ ạ.”
bà Hoa nhìn lấy một màn này, cười nói: “Buổi sáng nghe nói hai đứa sẽ về, liền bắt đầu nhắc hai đứa cả ngày nay.”
Tính chất công việc của Cao Thanh Thu rất đặc thù, chưa có tốt nghiệp đã sinh con, cho nên cũng không thể ngày ngày ở bên cạnh con.
Điều may mắn là, coi là như vậy, Bóng Đèn Nhỏ cũng không tỏ ra xa lạ với mẹ, vẫn sẽ nhớ tới cô.
Liền giống bây giờ, nhìn thấy Cao Thanh Thu trở lại, nhóc con vui vẻ như được cho kẹo.
Cao Thanh Thu biết, những điều này đều do bố mẹ chồng dạy cháu trai.
Cao Thanh Thu ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ ngồi xuống, nói với bà Hoa: ” Mẹ vất vả rồi, ngày nào cũng chăm sóc con hộ bọn con.”
“Có cái gì cực khổ?” bà Hoa cười nói: “Bảo bảo nhà ta rất nghe lời. Ở bên ngoài cũng rất hiểu chuyện.”
bà Hoa thương cháu trai, không cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Cũng sắp đến đầu tháng chín rồi, còn hai tháng nữa Bóng Đèn Nhỏ được hai tuổi rồi.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Cao Thanh Thu nhìn con trai trong ngực, xoa xoa đầu của nhóc.
Bóng Đèn Nhỏ ngồi ở trên chân của Cao Thanh Thu, nhìn cô, “Mẹ, có phải mẹ không thích Tiểu Bạch không?”
Cao Thanh Thu dao động kinh ngạc một chút, “Tại sao con lại nói như thế?”
Trong cuộc đời này cô có hai người quan trọng nhất, một là Hoa Ngọc Thành, một chính là Bóng Đèn nhỏ.
“Tiểu Bạch nhớ mẹ lắm.” Bóng Đèn Nhỏ nhìn lấy Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu ôm nhóc, “Ngoan, bảo bối, mẹ làm sao mà không thích con chứ? Con là đại bảo bối của mẹ, mẹ không thích con thì thích ai chứ.”
Hoa Ngọc Thành từ bên ngoài đi vào, đứng ở một bên, nhìn lấy hai mẹ con ngồi ở chỗ đó nói chuyện, không có lên tiếng.
Anh sâu sắc cảm thấy cái tên Bóng Đèn nhỏ anh lấy cho thằng nhóc này không hề sai.
Trọng điểm vẫn là ruột thịt, ngay cả quyền ăn giấm anh cũng không có.
bà Hoa nhìn con trai, “Trở về rồi à.”
Hoa Ngọc Thành nói: ” Vâng, vừa rồi con đi gọi điện thoại.”
Cho nên anh vào cửa chậm một chút so với Cao Thanh Thu.
“Hai đứa ăn Cơm tối chưa?” bà Hoa quan tâm nói, nhìn Cao Thanh Thu, “Có muốn ăn gì không?”
Mỗi lần thứ sáu Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành trở lại, bà Hoa đều rất vui vẻ.
“Con không cần đâu ạ.” Cao Thanh Thu hiện tại cảm giác bụng của mình vẫn no cực kỳ: ” Hôm nay con ra ngoài ăn với bạn rồi, đúng rồi, ông xã, anh ăn gì chưa?”
Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành gật đầu, ” Anh ăn rồi.”
Hoa Ngọc Thành bình thường cũng sẽ có những bữa cơm xã giao.
Anh ngồi xuống, nhìn Bóng Đèn Nhỏ trong ngực Cao Thanh Thu, vẫy tay “Qua đây bố bế nào.”
Bóng Đèn Nhỏ đứng lên, bị Hoa Ngọc Thành dễ dàng xách tới trong ngực.
Nhìn con mình, Hoa Ngọc Thành nghiêm túc nói: “Nhìn thấy mẹ con thì tươi như hoa mà nhìn thấy bố là xị mặt ra là thế nào?”
Anh đi vào mà tên tiểu tử này cũng không thèm chủ động gọi anh.
Trong lòng của anh vô cùng hậm hực, Đây chắc chắn là con trai giả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK