Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trọng điểm là, nói gì cũng không có tác dụng

Cao Thanh Đức nói: “Mẹ thật sự quan tâm đến chị, nên mới hỏi em chuyện của chị.”

Hiện tại Hoa Ngọc Thành tốt rồi, Cao Thanh Thu quả thật là đã thay thế vị trí của Cao Thanh Đức, thành con cưng của Bà Cao.

Biết Dương Nhạc Linh dám có ý định cướp Hoa Ngọc Thành, Bà Cao làm sao có thể để yên?

Cao Thanh Thu nhức đầu nói: “Đừng cái gì cũng nói với mẹ, đâu phải em không biết tính mẹ. Bà ấy mà biết cái gì, thì sẽ rêu rao cho tất cả mọi người đều biết.”

Trọng điểm là người khác nghe xong, chỉ có thể chế giễu.

“Ừ, biết rồi, sau này em sẽ không nói linh tinh nữa.”

“Chị cảm thấy em chính là một tên phản đồ.” Chuyện nhỏ như thế mà cũng không giấu được.

Cao Thanh Thu và Cao Thanh Đức tán gẫu một lúc, cũng không đem chuyện này để ở trong lòng.

Buổi sáng, bà Hoa ở trong sân chăm sóc hoa cảnh, Cao Thanh Thu ở bên phụ giúp.

Bà Hoa nhìn thấy Cao Thanh Thu, hỏi: “Hôm nay con không phải đi học à?”

“Hôm nay con xin nghỉ ạ.” Cao Thanh Thu nói: “Nhớ mẹ nên muốn sang thăm mẹ.”

Bà Hoa nghe xong mặt tươi như hoa, vui như mở cờ trong bụng ra giọng người lớn bao che, “Lại gây chuyện gì ở trường, hay lại đắc tội giảng viên nào rồi? Cứ nói ra đi mẹ xử lý hộ cho.”

Ở trong mắt bà, Cao Thanh Thu vẫn là một đứa trẻ, thỉnh thoảng nghịch ngợm gây truyện cũng là điều bình thường.

Bà rất yêu chiều Cao Thanh Thu, cảm thấy những thứ này đều là chuyện nhỏ, nguyện ý thiên vị cô.

Cao Thanh Thu nghe xong, bật cười, “Đâu có? Không thể nào.”

“Ồ, vậy nếu gặp phải chuyện gì, nhớ phải nói với mẹ. Mẹ vĩnh viễn đứng về phía con.”

Cao Thanh Thu nhìn bà Hoa, rất vui vẻ, “Mẹ tốt với con quá.”

Cao Thanh Thu biết, đừng tưởng Đinh Cẩn suốt ngày được cưng chìu như thế, nhưng nếu như hắn ở trong trường học không nghe lời, về nhà vẫn sẽ bị phạt lên bờ xuống ruộng.

Nhưng mà, ở trong nhà này, chỉ có cô là muốn làm cái gì đều được, bọn họ đều sẽ thiên vị cô.

Bà Hoa nói: “Đó là bởi vì con đối xử tốt với Ngọc Thành. không giống Dương Nhạc Linh kia…”

Nhắc tới Dương Nhạc Linh, bà Hoa nhìn về phía Cao Thanh Thu, “Con và Ngọc Thành phải nhanh có con đi, chặt đứt tơ tưởng của người phụ nữ kia”

Vì không muốn bà Hoa thất vọng, Cao Thanh Thu gật đầu nói, “Con biết rồi ạ.”

Nhưng mà chuyện con cái, cô đã cùng Hoa Ngọc Thành thống nhất, tạm thời không muốn.

Hơn nữa, nếu như chỉ là vì Dương Nhạc Linh, mới cần có thai, cái này dường như cũng không có ý nghĩa gì.

Bọn họ đang nói chuyện, quản gia liền tiến vào, nói với bà Hoa: “Phu nhân, Dương phu nhân đến tìm bà ạ.”

Nghe được là mẹ của Dương Nhạc Linh, Cao Thanh Thu ngẩn ra.

“…” Bà Hoa nhíu mày một cái, “Bà ta tới làm gì?”

“Nói là có chuyện gấp.”

“Để cho bà ta đi vào đi.” Bà Hoa đưa cây kéo cho người giúp việc đứng bên cạnh, nói với Cao Thanh Thu: “Chúng ta đi xem xem bà ta định làm gì.”

Lúc trước người nhà họ Dương ở sau lưng chế giễu đủ điều, thậm chí trước mặt cũng không nói lời dễ nghe.

Hiện tại Hoa Ngọc Thành tốt rồi, bà Hoa liền muốn nhìn xem người nhà họ Dương lúc này tới nịnh bợ sẽ trông như thế nào, tự nhiên không có lí do gì mà không gặp.

Cao Thanh Thu đỡ bà Hoa tiến vào phòng khách, nhìn thấy Bà Dương ngồi ở trong phòng khách, ăn mặc diêm dúa phô trương, nhìn rất gai mắt.

Mẹ của Dương Nhạc Linh lúc nào cũng đồng bóng như vậy.

Bà Hoa ở ngồi xuống, nhìn bà ta một cái, ” Bà Dương hôm nay tới đây không biết có chuyện gì không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK