Ông Dương bây giờ là chủ tịch, nhưng rất nhiều chuyện, đều không được nhúng tay vào.
Cố Trường Bình nói: “Tính tình của nó em không phải là không biết. Hơn nữa…tập đoàn Dương Thị cũng là tâm huyết của nó. Không cần vì ân oán cá nhân, mà ép nó đổi việc.”
Nhà họ Hoa cùng Nhà họ Dương lúc trước quan hệ rất tốt, nếu muốn tính toán thì rất nhiều thứ tính không rõ được.
Hơn nữa Nhà họ Hoa còn có cổ phần trong tập đoàn Dương Thị.
Mặc dù không nhiều, nhưng cũng coi là cổ đông.
Hoa Châu Du nhìn sang Cố Trường Bình, ngón tay vuốt ve tay anh ta, ” Sùng Lâm đã bao lâu không về rồi hả? Đi thành phố B sau, liền chưa có trở về nhà lần nào?”
Vẫn cứ ở lại bên đó làm việc.
“Ừm.” Cố Trường Bình đối với người em trai này cũng rất tốt.
Đồng thời, Cố Sùng Lâm cũng là chú ruột Đinh Cẩn
Chỉ là Cố Sùng Lâm rất quật cường, ban đầu cũng không ở lại Cố thị làm việc, mà là đi Nhà họ Dương, dựa vào năng lực của mình, lên làm CEO, hiện tại thường xuyên xuất hiện trên TV và mặt báo nổi tiếng.
Hai người vừa nói chuyện, Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu đi vào.
“Anh rể.” Cao Thanh Thu nhìn thấy Cố Trường Bình, lễ phép chào hỏi.
Có thể là bởi vì Cố Trường Bình này rất nghiêm túc, cho nên, Cao Thanh Thu mỗi lần nhìn thấy anh ta, đều cực kì câu nệ.
Cố Trường Bình gật đầu một cái.
Hoa Ngọc Thành ngồi xuống, Cao Thanh Thu ở bên cạnh anh.
Bọn họ nói chuyện liên quan đến Nhà họ Dương.
Cố Trường Bình hỏi: “Hoa Ngọc Thành, chuyện Dương Hoa ngoại tình, là em tung ra ngoài phải không?”
Cao Thanh Thu lúc trước từng hỏi Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành nói không phải, giờ phút này, nghe Cố Trường Bình hỏi vậy, Cao Thanh Thu không nhịn được tò mò mà quay sang nhìn anh.
Phát hiện Hoa Ngọc Thành… Không có phủ nhận.
Hoa Ngọc Thành nói: “Chẳng qua chỉ muốn bọn họ ghi nhớ bài học này lâu một chút.”
Cố Trường Bình nói: “anh biết, người của Nhà họ Dương cũng không tốt đẹp gì, nhưng mà, làm như vậy có chút không tốt lắm.”
Nếu như cạnh tranh trên thương trường thì không nói làm gì.
Nhưng tung tin đồn như vậy thì quả thật có chút nóng vội.
Hoa Ngọc Thành bưng ly lên uống nước, không trả lời.
Hoa Châu Du cười nói: “Người một nhà ở chung một chỗ, đừng nói là những chuyện này. Thanh Thu, nghe nói lần trước em và Hoa Ngọc Thành đi sang thành phố T xem Liveshow của Châu Kiệt Luân?”
“Vâng ạ.” Cao Thanh Thu gật đầu một cái.
Hoa Châu Du nói: “Hai đứa thật quá đáng! Hoa Ngọc Thành, em cũng không cho chị đi. Chị cũng là fan của thiên vương mà!”
Hoa Ngọc Thành lãnh đạm thờ ơ mà nhìn Hoa Châu Du một cái, “Chị từng tuổi này rồi mà còn đòi đi ham hố với bọn trẻ con làm gì?.”
“Em…” Hoa Châu Du quả thật sắp bị Hoa Ngọc Thành làm cho tức chết, “Chị còn trẻ,còn rất trẻ, em biết chưa, Thanh Thu, chồng em nói chuyện thật quá đáng, em quản nó đi.”
“Hì.” Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, bật cười một tiếng, nói với Hoa Châu Du: “Vâng, chị còn trẻ mà, chồng em cố ý chọc tức chị đấy..”
Hoa Châu Du hài lòng nói: “Có thấy không, vẫn là Thanh Thu tốt với chị nhất. Không giống thằng em trai mất dậy như em, đúng là bị em làm cho tức chết rồi.”
Mọi người vừa nói chuyện, vừa đợi Đinh Cẩn.
Hoa Châu Du cầm điện thoại, nhận được tin nhắn của Đinh Cẩn, nói: “Bảo Bảo nhà chị nói nó không đến.”
Cố Trường Bình nhíu mày, “Nó thì bận cái gì, giờ còn không sợ ăn mắng rồi sao?”
Đinh Cẩn sợ Cố Trường Bình mắng nên mới không xuất hiện.
Hoa Châu Du nói: “Tại anh nghiêm khắc với còn quá! Bảo Bảo gần đây rất ngoan ngoãn, anh đừng khắt khe với con quá.”
“Em đi vệ sinh đây.” Cao Thanh Thu nhỏ giọng nói với Hoa Ngọc Thành câu, đứng lên, sau đó đi phòng vệ sinh.
Đúng lúc thấy mấy người phụ nữ ở nơi đó nói chuyện phiếm: