Mới vừa đi ra khỏi thang máy, điện thoại của Hoa Ngọc Thành vang lên, anh đem thẻ mở cửa phòng đưa cho Cao Thanh Thu để đi nghe điện thoại.
Là điện thoại của Lý Sơn, ” Ngài Hoa, anh đang ở Thành phố T rồi hả?”
Lý Sơn có chút kinh ngạc.
Hoa Ngọc Thành bình tĩnh đáp một tiếng, “Ừ, hôm qua tôi đã làm xong hết mọi việc rồi, nếu cậu có vấn đề gì thì trực tiếp gửi email cho tôi, nếu rảnh rỗi thì tôi sẽ xử lý.”
“Ồ.” Lý Sơn có chút ngoài ý muốn, khó trách tối hôm qua Ngài Hoa lại về muộn như vậy, thì ra là vì hôm nay đi Thành phố T?
Nhưng mà Lý Sơn vẫn không nghĩ ra Hoa Ngọc Thành đi Thành phố T làm cái gì,tò mò hỏi “Anh có chuyện gì không? Có cần tôi gọi cho người bên kia chuẩn bị không.”
Đi mà không thèm thông báo trước để anh ta còn sắp xếp, thật là quá tùy hứng.
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy Cao Thanh Thu mở cửa vào phòng, nói: “Không cần đâu, tôi chỉ mang vợ tôi ra chơi thôi, ngày mai sẽ trở về.”
Anh lúc trước ngồi trên xe lăn, không thể mang cô đi ra ngoài chơi, hiện tại tốt rồi, tự nhiên suy nghĩ muốn giành thời gian ở bên cô nhiều hơn.
Hôm nay tới bên này, anh còn chuẩn bị cho cô một món quà bất ngờ.
–
Căn phòng của Khách sạn rất lớn, Cao Thanh Thu ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn Hoa Ngọc Thành từ bên ngoài tiến vào: “Anh bao giờ thì đi ra ngoài? Bây giờ à?”
“Không đi đâu cả, em đói chưa anh mang em ra ngoài ăn cơm.”
“Anh không cần đi làm việc à?”
Cao Thanh Thu có chút kinh ngạc.
Hoa Ngọc Thành đã ở bên cạnh cô ngồi xuống, “Toàn bộ thời gian hôm nay của anh đều là của em.”
“…”
Cao Thanh Thu lúc này mới tin Hoa Ngọc Thành là thực sự mang cô đi chơi.