Vũ Minh Hân đắc ý mà nhìn Đinh Cẩn một cái, đi theo sau Cố Trường Bình.
Đinh Cẩn đi theo sau, kéo cổ tay của cô ta, “Vũ Minh Hân, cô rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Hôm nay đặc biệt như vậy,liên quan trực tiếp tới mặt mũi của Nhà họ Hoa, tuyệt đối không thể để cho cô ta làm loạn.
“Anh làm mất mặt em ở trước mặt nhiều người như thế, bây giờ còn quản em làm cái gì sao? Đinh Cẩn, lúc trước chúng ta là bạn, cho nên em cái gì cũng nghe theo anh, nhưng mà bây giờ… Là anh không để ý tới mặt mũi của em.”
Cô ta muốn nhìn xem Đinh Cẩn bị nhục nhã đến như thế nào trước mặt người nhà của hắn!
Còn đặc biệt muốn xem Cao Thanh Thu bị Nhà họ Hoa ruồng bỏ.
Tốt nhất Hoa Ngọc Thành hôm nay kết không thành hôn, để cho người nhà họ Hoa cùng Cao Thanh Thu đoạn tuyệt quan hệ là tốt nhất.
Vũ Minh Hân đẩy Đinh Cẩn ra, đi theo Cố Trường Bình đến phòng nghỉ.
Lâm Vi từ phòng nghỉ của Cao Thanh Thu đi ra, vừa vặn thấy một màn như vậy, không nhịn được nhíu mày một cái.
Lâm Vi hôm nay tới làm phù dâu, loại chuyện này dĩ nhiên là ngay lập tức nói cho Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu hiện tại đang nghỉ ngơi trong phòng, Trương Tâm Dao cùng Hồ Tiểu Tri đang cùng cô nói chuyện.
Lâm Vi đi vào, cúi đầu xuống, nói nhỏ với Cao Thanh Thu những gì mình vừa nhìn thấy ở ngoài kia.
Luôn cảm thấy Vũ Minh Hân này đang định bày trò.
Hôm nay đặc biệt như vậy, đừng xảy ra chuyện gì có được không?
Cao Thanh Thu mặc áo cưới, hôm nay trông cô thật rạng ngời và xinh đẹp.
Nghe Lâm Vi nói xong, cô hơi sững sờ.
Vũ Minh Hân ở trước mặt người nhà họ Hoa gia luôn tìm cách hãm hại cô…
Chuyện vừa rồi xảy ra ở trường, với tính sĩ diện của Đinh Cẩn, chắc chắn sẽ không ở cùng với Vũ Minh Hân nữa.
mình lại không có làm chuyện gì trái lương tâm, để cho cô ta bắt được nhược điểm.
Vũ Minh Hân còn có thể làm cái gì chứ?
Nhưng, vì phòng ngừa vạn nhất, Cao Thanh Thu vẫn gửi tin nhắn cho Hoa Ngọc Thành, tránh để Vũ Minh Hân ở sau lưng giở trò.
Vũ Minh Hân đi theo Cố Trường Bình tiến vào phòng nghỉ ngơi không người, “chú Cố.”
Cố Trường Bình nhìn Vũ Minh Hân một cái, nói: “cô ngồi đi.”
Vũ Minh Hân ngồi xuống.
Cố Trường Bình ngồi ở ghế bên cạnh, không có nhìn Vũ Minh Hân, mí mắt rũ thấp, mắt nhìn ly trên bàn, làm người đối diện không nhìn ra tâm tình của anh, “những gì cô nói đều là thật?”
“Thật ạ.” Vũ Minh Hân nói: “cháu không dám nói dối, chuyện này trong trường cấp ba rất nhiều người biết, chú có thể đi điều tra.”
Cố Trường Bình không lên tiếng.
Trong căn phòng rất an tĩnh, Vũ Minh Hân tiếp tục nói: “cháu khuyên Đinh Cẩn buông tay Cao Thanh Thu,vì đó là mợ của anh ấy, thật ra thì Đinh Cẩn cũng định buông tay rồi, nhưng mà, ở trường học, Cao Thanh Thu luôn cùng Đinh Cẩn dây dưa không rõ…”
Thừa cơ hội này, Cố Trường Bình đang nghe mình nói, Vũ Minh Hân đem lời mình muốn nói toàn bộ nói ra, cũng không quên thêm mắm dặm muối!
Chỉ cần có thể làm cho người nhà họ ghét Cao Thanh Thu là được.
Cố Trường Bình cũng không có ngăn cản Vũ Minh Hân, nghe rất nghiêm túc, biểu tình càng ngày càng ngưng trọng.
Đang lúc này, điện thoại của cố trường bình có cuộc gọi đến, anh ta đứng lên, nói với Vũ Minh Hân: “Tôi đi nghe điện thoại.”
Cố Trường Bình đi ra cửa, Vũ Minh Hân ngồi ở trên ghế, tạm thời thở phào nhẹ nhõm.
Tay đang nắm chặt cũng từ từ buông lỏng.
Ở trước mặt Cố Trường Bình nói chuyện, thật vô cùng hồi hộp.
Thật ra thì cô ta vốn không muốn nhanh như vậy đã nói chuyện này, nhưng mà bây giờ, Đinh Cẩn và Cao Thanh Thu đối với cô ta quá đáng như vậy, cũng đừng trách cô ta vô tình.
Đinh Cẩn đứng ở bên ngoài phòng nghỉ, nhìn thấy Cố Trường Bình từ bên trong đi ra, vội vã đi tới, “Ba, Ba đừng nghe cô ta nói bậy nói bạ.”