Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1018

Huống chi, bị một đứa cháu rể có bối phận thấp hơn ông ta hai thế hệ tát cho một bạt tai, nếu ông ta không trả lại, sau này còn mặt mũi nào nữa?

Mà Trần Quốc Vĩ lại là một người cực kỳ sĩ diện, thích nhất người khác nịnh hót ông ta. Hôm nay lại bị ăn bạt tai, nếu chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi của ông ta sao cũng mất hết, sau này làm sao gặp người?

Cho nên hai người bọn họ, đang đợi Trần Quốc Vinh rời đi rồi làm khó dễ!

Trần Quốc Cường phẫn nộ quát: “Vương Bác Thần, cậu ở dưới mà phạm trên, không coi ai ra gì, có biết tội không!”

Triệu Thanh Hà vô cùng phẫn hận, đám người này, vừa rồi lúc ông ngoại ở đây không dám nói, hiện tại ông ngoại rời đi, cả đám đều nhảy ra.

“Mấy người muốn, chúng tôi đều đã cho các người, đừng ép buộc chúng tôi quá đáng như vậy! Dù sao tất cả mọi người đều là thân thích, chúng tôi cũng không muốn làm lớn chuyện, tránh khiến mọi người mặt mũi khó coi! Tôi khuyên các người nên thấy tốt thì thu!”

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói, cô thật sự là nhìn thấu hết những người này, nguyên một đám tất cả đều là tiểu nhân nịnh hót, ăn mềm sợ cứng, bỏ đá xuống giếng.

Chỉ là một đám ruồi bọ!

Vương Bác Thần nhìn cũng lười nhìn bọn họ một cái, ôn nhu nói: “Thanh Hà, em cần gì phải tức giận với một đám người ngu ngốc này? Bọn họ tự tìm đường chết, vậy thì thành toàn cho bọn họ. Chúng ta đi thôi.”

“Đứng lại, đã cho các người đi chưa?”

Trần Bằng Trình bây giờ rất kiêu ngạo, vừa rồi đoạt quyền thành công, nhà họ Trần nhìn như là Trần Vinh trở thành gia chủ, nhưng trên thực tế Trần Vinh chỉ là một con rối, chân chính có quyền nói chuyện, vẫn là ba người ông của anh ta.

Cho nên hiện tại anh ta căn bản không có đem Vương Bác Thần để vào mắt, cho rằng lấy thực lực của anh ta bây giờ, hoàn toàn có thể giẫm chết Vương Bác Thần.

Trần Quốc Cường cùng Trần Quốc Vĩ đương nhiên sẽ không để cho Vương Bác Thần cứ như vậy rời đi, đánh hai người bọn họ còn muốn hoàn hảo không tổn hại gì mà rời đi?

Quả thực là chuyện cười.

Hội nguyên lão bọn họ hiện tại nắm quyền, sao lại sợ một Vương Bác Thần nho nhỏ?

Dù xem như đánh được lắm thì đã làm sao?

Tay chân nhà họ Trần cũng rất nhiều.

“Rốt cục mấy người muốn như thế nào?”

Triệu Thanh Hà hoàn toàn nổi giận, đám người vô năng này, hiện tại lại làm khó dễ.

Chẳng lẽ bọn họ không hiểu, ông ngoại đáp ứng bọn họ, là bởi vì thất vọng cực độ sao?

“Muốn như thế nào?”

Trần Bằng Trình âm trầm cười nói: “Đánh tôi thì thôi đi, nhưng lại dám đánh nguyên lão hội của nhà họ Trần, đây là sự miệt thĩ đối với nhà họ Trần! Chúng tôi sẽ không bao giờ tha thứ! Huống chi, ông tôi và ông hai tôi đều bao nhiêu tuổi rồi? Vậy mà lại bị một thằng nhóc con tát cho một bạt tai, chuyện này dễ dàng giải quyết như vậy sao?”

“Phải quỳ xuống, tiếp nhận xử phạt của nhà họ Trần, nếu không đừng nghĩ bình yên vô sự rời khỏi nhà họ Trần!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK