Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1552

Đây là muốn bước ép nhượng vị sao!

Lời của Lâm Cảnh khiến mọi người đều sững sờ.

Đây là muốn tạo phản saol Nhưng hiện nay, Lâm Thiên Thành đã khiến nhà họ Lâm tổn thất lớn như thế, dẫn tới việc nhà họ Lâm sẽ bị tụt lại so với các nhà khác trong vài năm tới.

90 triệu tỷ tài nguyên tu luyện là lượng tài nguyên nhà họ Lâm có thể dùng trong 5 năm.

5 năm tiếp theo đây, nhà họ Lâm phải làm sao?

Dù vài người có quỹ riêng nhưng có thể chống đỡ được bao lâu chứ?

Tiêu sạch nhiều tài nguyên như vậy, nguồn lưu động của nhà họ Lâm sẽ xảy ra vấn đề ngay.

Đây là một lỗ hổng cực lớn.

“Cậu đang nói cái quái gì thế hả!”

Lâm Thiên Minh tức giận trừng mắt nhìn Lâm Cảnh: “Dù anh cả có sai thì ông ấy cũng là cha của cậu, sao cậu có thể tạo phản chứ? Nói cho cùng thì cha cậu cũng vì nhà họ Lâm mà. Bây giờ xảy ra chuyện thế này, chúng ta nên toàn lực ứng phó, cùng giúp ông ấy vượt qua cửa ải khó khăn này mới đúng!”

Vương Bác Thần híp mắt lại, tên Lâm Thiên Minh này đúng là người một lòng một dạ với Lâm Thiên Thành.

Nếu người này không chết thì kế hoạch của anh chắc chắn sẽ bị phá hư.

Huồng hồ, nếu một người trung thành như ông ta chết dưới tay Lâm Thiên Thành thì còn ai trong nhà họ Lâm dám tin tưởng Lâm Thiên Minh nữa?

Vương Bác Thần thầm suy nghĩ, trong lòng đã vạch ra kế hoạch.

Có lẽ tên Lâm Thiên Minh này có thể khiến nội bộ nhà họ Lâm hoàn toàn đại loạn.

“Em ba, em đang nói cái gì thế? Tuy lời của Cảnh hơi sắc bén như chẳng phải đều là thật sao? Em nói đi, làm sao lấp lô hổng 90 triệu tỷ tài nguyên đây? Bây giờ, chỉ có cách để anh cả lui xuống mới có thể dập được lửa giận của người trong tộc.”

Lâm Thiên Nghĩa thở phì phò nhìn về phía lão Phùng: ‘Lão Phùng, tạm thời chuyện này vân chưa bị lộ ra đúng không?”

Vương Bác Thần vội vàng giả vờ hối hận: “Ngoài mọi người ra, tôi chưa nói chuyện này với bất kỳ ai cả. Haiz, tôi thật sự không biết nên làm thế nào, xuất phát điểm của gia chủ cũng tốt nhưng chuyện này quá nguy hiểm rồi. Nếu làm không tốt sẽ đẩy nhà họ Lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Tôi chỉ nghĩ mọi người có thể khuyên được gia chủ chứ không phải khiến nhà họ Lâm nội chiến. Càng không phải là muốn cha con gia chủ trở mặt, mọi người đừng lẫn lộn.”

Người đứng đầu nhị phòng Lâm Đạo nghiêm nghị nói: “Được rồi, bây giờ không phải là lúc cãi nhau. Điều chúng ta cần phải bàn là làm sao để cứu vấn tổn thất, đưa nhà họ Lâm vượt qua giai đoạn khó khăn này. Nói chuyện khác có ích gì chứ?”

Người đứng đầu tứ phòng-Lâm Ngọc Thành trầm tư nói: “Hiện giờ có một cách, đó là lập tức đi bắt Vương Bác Thần, thu lại mớ tài nguyên còn sót lại. Tôi không tin trong vòng nửa tháng mà hắn ta có thể dùng hết 90 triệu tỷ tài nguyên.”

Vương Bác Thần vội vàng nói: “Đúng vậy, †ôi nghi Vương Bác Thần chỉ đem tài nguyên giấu ở đâu đó thôi, hắn ta cùng lắm chỉ dùng hết 30 triệu tỷ tài nguyên.”

Lâm Cảnh lạnh lùng nói: “Nếu đã biết Vương Bác Thần cùng lắm chỉ dùng hết 30 triệu tỷ thì tại sao ba lại đưa cho hắn 90 triệu tỷ tài nguyên? Chẳng lẽ không thể nhốt Vương Bác Thần lại sao? Tôi đồng ý với phương án khuyên ba, nhưng với tính cách của ba, chắc chăn ông ấy sẽ không chịu nghe chúng ta. Chú hai, Chú ba, mọi người càng hiểu ba hơn tôi, mọi người nghĩ ông ấy là một người chịu nghe lời khuyên sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK