Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1521

Lâm Thiên Thành nói rất dửng dưng: “Không sao, nhà họ Chung chỉ là một con chó do nhà họ Lâm chúng ta nuôi, thưởng cho chó nhà mình một khúc xương, mục đích là để khiến con chó trung thành hơn.

Một Thần Kiều Cảnh mà thôi, không đáng để coi trọng.”

“Nhà họ Chung thật sự có thể trở thành gia tộc tuyến 1, đối với nhà họ Lâm chúng ta ngược lại là chuyện tốt. Bên phía Thiên Đình, những năm nay càng lúc càng điên cuồng, có một vài người gấp quá rồi. Dưới áp lực cao nhất định sẽ xảy ra phản kháng, xem ai chọn chỗ trước. Mọi người đều đang đợi, cũng đang âm thầm tìm kiếm minh hữu.”

“Để nhà họ Chung nhanh chóng lớn mạnh, cũng là làm lớn mạnh lực lượng của chính chúng ta. Vốn dĩ tôi định tìm cái cớ cho nhà họ Chung công pháp của Thần Kiều Cảnh, chỉ là Chung lão đầu nhiều nhất chỉ có thể sống 1 năm, những người khác lại quá phế, không đạt tới điều kiện đột phá Thần Kiều Cảnh, vì vậy mới đè xuống.”

Lâm Thiên Thành lại thở dài, nói: “Trước đây không cho nhà họ Chung, cũng là tôi đang suy nghĩ, bệnh nan y của tôi nhiều nhất cũng chỉ có sống 10 năm, nhưng mấy đứa con trai đó của tôi mà để chúng thừa kế nhà họ Lâm, tóm lại là kém hơn một chút, không đủ độ lửa. Sợ bọn chúng không đè được những người Chung Khuông. Nếu Lâm Diệp đó thật sự có thể chữa khỏi bệnh nan y của tôi thì không cần lo lắng những điều này nữa”

Lão Phùng thật ra cũng chỉ nhắc nhở, không hề lo lăng về nhà họ Chung.

Cho dù bệnh nan y của gia chủ không chữa khỏi, chỉ với nội tình của nhà họ Lâm cũng là cái nhà họ Chung không thể đối kháng.

Mỗi cổ tộc ẩn thế đều có một phần lực lượng ngầm, là gia tộc tuyến 1 trong số cổ tộc ẩn thế, lực lượng ngầm của nhà họ Lâm chỉ có mạnh không có yếu..

Vào lúc này, cửa phòng truyền tới âm thanh, lão Phùng xuất hiện hỏi, sau khi đi vào thì mặt mày nghiêm trọng nói: “Gia chủ, con trai của Lý Kì tới, muốn gặp ngài.”

Lâm Thiên Thành chợt sững người: “Chính là Vương Bác Thần đó sao?”

Lão Phùng gật đầu: ‘Không sai, chính là cậu ta.”

Lâm Thiên Thành suy nghĩ một lát, bỗng mỉm cười: “Cậu ta thật to gan, không sợ chết mà dám tới đây? Ông đi dẫn cậu ta vào, tôi ngược lại muốn nhìn xem vật thí nghiệm được Thiên Đình coi trọng rốt cuộc có bản lĩnh gì.”

Lão Phùng cẩn trọng nói: “Sợ là không có ý tốt”

Lâm Thiên Thành khinh thường nói: ‘Không Sai, một vật thí nghiệm mà thôi, gây nên nổi sóng gió gì chứ.”

“Cậu chính là gia chủ? Con trai của cô Lý Kì?”

Lão Phùng đánh giá Vương Bác Thần, không có thể hiện ra địch ý, đương nhiên cũng không gần gũi.

Bảo vệ vội vàng giới thiệu: “Đây là quản gia của nhà họ Lâm chúng tôi – ông Phùng.”

Vương Bác Thần gật đầu, ôm quyền khách sáo nói: ‘Chào ông Phùng, tôi là Vương Bác Thần, mẹ tôi là Lý Kì.”

Lão Phùng khế gật đầu: “Đi theo tôi đi, gia chủ muốn gặp cậu.”

Vương Bác Thần đi theo ông ta vào.

Trang viên của nhà họ Lâm không nhỏ, bên trong đình đài lầu các, hòn non bộ không thiếu, diện tích thật sự lớn hơn hoàng cung.

“Haizz, nếu cậu đã tìm tới, chứng tỏ cậu biết một vài chuyện, tôi cũng không giấu cậu, năm đó nhà họ Lâm chúng tôi và Hiên Viên tộc là gia tộc anh em, chỉ là về sau xảy ra một vài biến cố, cũng không tiện nói chỉ tiết với cậu. Có một vài việc, không đơn giản như vẻ bề ngoài.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK