Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1569

Gia chủ điên rồi.

Ông ta tẩu hỏa nhập ma rồi!

Gi ết chết con trai của mình, giế t chết hai người em trai.

Cái chết của Lâm Thiên Minh mọi người chỉ nghi ngờ, nhưng còn cái chết của Lâm Cảnh và Lâm Thiên Nghĩa, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy.

Đầu bị Lâm Thiên Thành gi ết chết.

“Gi ết chết ông taI”

“Gia chủ đã tẩu hỏa nhập ma rồi, người nhà họ Lâm, giết mail”

“Gia chủ, tại sao ông lại tàn độc, tuyệt tình như vậy, ngay cả người thân cùng huyết thống với mình mà cũng không bỏ qual”

Người nhà họ Lâm bị làm cho tức giận, bọn họ không thể ngờ đến, gia chủ sẽ tàn nhãn đến mức này, ngay cả người thân của mình mà cũng gi ết chết.

“Không phải do tôi giết!!”

Lâm Thiên Thành có nỗi khổ mà không nói ra được, thậm chí lúc đầu ông ta còn nghỉ ngờ bản thân mình, có phải là do ông ta giết không.

Con trai và em trai, đều chết ở trong tay ông ta.

“Lâm Thiên Thành, ông tìm cái chết mài!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Đạo và những người khác càng thêm quyết tâm giế t chết Lâm Thiên Thành.

Lâm Thiên Thành còn gi ết chết cả người thân của mình, chả lẽ sẽ bỏ qua cho bọn họ?

Dù sao, nghiêm túc mà nói, bọn họ và Lâm Thiên Thành cũng đã có thù hận.

Kiếm dài trong tay Lâm Ngọc Thành phá ra ánh sáng chói mắt, dùng toàn bộ sức lực, xem Lâm Thiên Thành là kẻ thùt “Người không phải là do tôi giết! Lúc nấy †ôi không hề dùng lực!”

Lâm Thiên Thành bất lực giải thích, bây giờ, ngay cả bản thân ông ta cũng không nói rõ được, rốt cuộc có phải là do mình giết không.

Ông ta không hề nghĩ đến chuyện giết người, chỉ muốn trấn áp những người này thôi.

Nhưng, con trai và em trai lại chết trong tay ông ta.

“Ông nghĩ chúng tôi bị mù hả? Ông nghĩ chúng tôi không có mắt đúng không?”

Thanh thương dài trong tay Lâm Lâm nhanh như tia chớp, phát ra những tiếng „3 nØ.

Lâm Thiên Thành liên tục lùi về sau, ông †a sắp phát điên rồi, nhưng không thể nào giải thích được.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Lâm Cảnh và Lâm Thiên Nghĩa chết trong tay ông ta.

“Có người hãm hại tôi, có người hãm hại tôi! Lão Phùng, cái đồ chó chết này, là ông tai”

Lâm Thiên Thành cảm nhận được, lão Phùng chắc chắn có vấn đề, tức giận nói: “Lúc nãy, ông ta đứng phía sau Cảnh Nhị, bây giờ ông ta lại là người đầu tiên xuất hiện bên cạnh lão nhị, là ông ta hãm hại tôi!”

Vương Bác Thần k1ch thích tuyến lệ của mình, nước mắt đột nhiên tuôn ra như nước suối, biểu cảm trên mặt trở nên vô cùng thống khổ, đau đơn nói: “Gia chủ, tôi hầu hạ ở bên cạnh ông bao nhiêu năm qua, nhà họ Phùng nhà chúng tôi mấy đời đều làm quản gia cho nhà họ Lâm, làm trâu _ làm ngựa cho nhà họ Lâm, ông muốn giết tôi, tôi nhận. Nhưng tại sao ông không dám thừa nhận, lại muốn đẩy trách nhiệm cho tôi! Tôi chỉ mới vừa đột phá lên Linh Đài cảnh, nhị gia là Linh Đài cảnh điên phong, thiếu chủ là Linh Đài cảnh lục trọng, ông nói xem tôi giết bọn họ kiểu gì! Tôi có lý do gì để giết bọn họI “Gia chủ, tôi biết ông cay nghiệt, vô tình, vẫn luôn muốn báo thù rửa hận cho ba mẹ ông, muốn tiêu diệt nhị phòng và tứ phòng, điều này tôi không phản đối, dù sao năm đó ba mẹ ông bị nhị phòng và tứ phòng hãm hại. Nhưng tôi không ngờ, ngay cả em trai ruốt và con trai mà ông cũng không bỏ qual”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK