Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 912

Độc y Hồ Vụ si ngốc nhìn Vương Bác Thần đang thả dược liệu vào, thấp giọng lẩm bẩm: “Sao tôi cảm giác được có một loại ý vị rất đặc biệt ở bên trong? Giống như khí oxy mà chúng ta hít thở, không thể nhìn thấy, cũng không thể chạm vào, nhưng nó thực sự tồn tại!”

Mấy người bọn họ đều có những cử chỉ điên rồ giống nhau, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Bác Thần, sợ bỏ qua một động tác nhỏ nhất.

“Nhanh lên, sao lại chậm như vậy, vẫn chưa thành công hay sao? Giả thần giả quỷ, làm cái gì vậy? Kéo dài thời gian?”

Trương Lăng Vân của nhà họ Trương vùng Đông Bắc thấy Vương Bác Thần tập trung tinh thần như vậy, cố ý lớn tiếng quát.

“Theo tôi thấy, dứt khoát đừng lãng phí thời gian với thằng nhãi này nữa, còn luyện chế thuốc, luyện cái mẹ ấy, cậu ta cho rằng mình là đạo sĩ bắt quỷ hay sao.”

Một thầy thuốc mắng.

“Đây là sỉ nhục mọi người chúng ta, tuy rằng chúng ta không biết luyện chế thuốc, nhưng cũng đã từng chứng kiến thầy thuốc luyện chế thuốc, ai lại luyện chế thuốc giống như đạo sĩ bắt quỷ vậy?”

Đại diện của nhà họ Cổ cao giọng, thêm mắm thêm muối nói: “Các vị thầy thuốc của Liên minh Y học, mọi người bình thường cũng luyện chế thuốc đúng không? Mọi người xem đây có phải là luyện chế thuốc không? Đây rõ ràng là lừa gạt chúng ta!”

Đại diện nhà họ Tiêu phụ họa: “Đừng chờ nữa, cho thằng nhãi này thêm mười năm thì cậu ta cũng không luyện được, trực tiếp giết chết là được!”

Đại diện nhà họ Tôn quát lớn: “Vương Bác Thần, đủ rồi, còn giả vờ cái gì nữa, đừng tưởng rằng chúng ta không biết cậu đang lừa gạt chúng ta, cậu coi chúng ta là khỉ để đùa giỡn hay sao?”

Vương Đằng của nhà họ Vương ở Lang Gia cười lạnh nói: “Mọi người cũng đừng chờ nữa, giết chết thằng nhãi này là được rồi, cậu ta không có khả năng thành công đâu, luyện chế thuốc như thế này là coi chúng ta như những kẻ ngu ngốc.”

Người của thế gia hào tộc làm sao có thể giữ yên lặng để Vương Bác Thần luyện chế thuốc được chứ, cố ý bạn liếc mắt một cái tôi lớn tiếng nói một câu, còn không ngừng tạo ra tiếng vang, chính là muốn ảnh hưởng đến tâm trí của Vương Bác Thần, khiến cho Vương Bác Thần không thể luyện chế đan dược.

“Đúng vậy, cậu chỉ đang làm bộ làm tịch mà thôi, tôi sẽ không nhìn lầm người, trái lại tôi muốn nhìn xem cậu có thể giả vờ đến khi nào, hừ!”

Mộc Uyển Thanh nhìn thấy Vương Bác Thần làm bậy như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác vui vẻ.

Bạch Vân Phi và cô cùng nhau lớn lên từ nhỏ, hai nhà cũng có ý thông gia với nhau, tuy rằng còn chưa nói ra nhưng mọi người đều đã biết.

Hiện tại Bạch Vân Phi bị Vương Bác Thần giết chết, cô ta làm sao có thể không ghi hận Vương Bác Thần.

“Các người không muốn chết thì câm miệng cho tôi.”

Đột nhiên, Hồ Vụ nổi giận gầm lên với người của bảy đại thế gia !

Người của thế gia hào tộc sửng sốt.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Sao Hồ thần y lại nổi giận?

Chúng ta đang giúp bọn họ, sao bọn họ lại nổi giận với chúng ta?

Nhưng bọn họ cũng không dám hỏi, tính cách của sáu vị thần y rất cổ quái, một khi bọn họ không rõ ràng mà chọc giận sáu vị thần y, gia tộc bên kia sẽ không tha cho bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK