Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1292

Vương Bác Thần mỉm cười nói: “Vậy chúng ta thêm bạn.”

Đúng lúc này, một người trẻ tuổi đi tới từ đằng sau, mang theo một đám vệ sĩ, nhìn thấy Trần Tiểu Băng và Vương Bác Thần vừa nói vừa cười, hơn nữa nhìn thần thái Trần Tiểu Băng, rõ ràng là có ý đối với người đàn ông.

Trong hai mắt người trẻ tuổi hiện lên lửa giận.

Anh ta theo đuổi Trần Tiểu Băng lâu như vậy, Trần Tiểu Băng mặc dù không quá lạnh nhạt, lại luôn giữ khoảng cách với anh ta, có cảm giác xa lánh rõ ràng.

Bây giờ, bên trong ánh mắt Trần Tiểu Băng lại tràn đầy ý ái mộ rõ ràng đối với người đàn ông kia.

Anh ta làm sao có thể chịu được?

Trong lòng nổi giận mắng: “Tiện nhân, ông tự mình đến tiếp cô, cô lại mắt đi mày lại với người đàn ông khác, đội nón xanh cho ông! Cô chỉ có thể thuộc về một mình tôi!”

Thanh niên liếc mắt ra hiệu cho vệ sĩ, vệ sĩ lập tức hiểu rõ, từ hai bên đi qua, ngăn chặn đường đi của Vương Bác Thần.

“Có ý gì?”

Vương Bác Thần mặt không thay đổi nhìn về phía thanh niên.

Sắc mặt Trần Tiểu Băng trầm xuống, nói: “Cậu Tần, anh muốn làm gì? Anh Vương là bạn của tôi.”

Cậu Tần cười gắn nói: “Trần Tiểu Băng, cô đúng là đê tiện, ông theo đuổi cô lâu như vậy, bỏ ra biết bao nhiêu tiền trên người cô? Cô lại luôn giữ khoảng cách với ông, bây giờ lại tình chàng ý thiếp với người đàn ông này, cô xem tôi đánh gãy hai chân của hắn ra sao!”

Trần Tiểu Băng biến sắc mặt, vội vàng nói: “Tần Hồ, anh chớ làm bậy, đắc tội Anh Vương không có chỗ tốt đối với anh.”

“Tôi mẹ nó không tin, trên thế giới này còn có người Tần Hồ tôi không đắc tội nổi. Tiện nhân, còn dám nói chuyện giúp hắn, cô muốn chết!”

Tần Hồ nói xong thì quất một bạt tai hướng phía Trần Tiểu Băng.

Nhưng là một bạt tai này của anh ta, lại không thể đánh ra, bị Vương Bác Thần bắt lấy cổ tay.

“Tôi chính là người cậu đắc tội không nổi.”

Vương Bác Thần nhìn Tần Hồ.

Nhìn thấy cổ tay của mình bị Vương Bác Thần tóm, Tần Hồ đầu tiên thì sững người, sau đó hơi nheo mắt lại, lạnh nhạt nói: “Dám tóm tay của tôi, tôi thấy anh muốn chết rồi! Đánh gãy chân anh ta cho tôi!”

Vệ sĩ của Tần Hồ vừa muốn ra tay thì nhìn thấy trên mặt của Tần Hồ bị Vương Bác Thần tát mạnh cho một cái.

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Tôi vốn không thích tát người khác, các người lại hết lần này tới lần khác đưa mặt tới sát tay tôi.

Trần Tiểu Băng bị dọa sợ, không phải vì Tần Hồ bị đánh, mà là vì Tân Hồ đã chọc giận Vương Bác Thần.

Tần Hồ thật sự tìm chết, cô ta đã nói với anh ta như thế rồi, không ai có thể chọc nổi anh Vương, anh ta vậy mà không nghe lời khuyên, còn dám uy hiếp anh Vương, đây không phải là tìm chết hay sao?

Lấy nguy cơ lần này của công ty Hoa Nguyên ra nói đi.

Vốn bên phía Triệu Thanh Hà bị ép tới cùng đường rồi, xí nghiệp Tào Thị và tập đoàn Huy Đăng liên thủ, ép cho công ty Hoa Nguyên sắp phá sản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK