Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1155

“Đi qua nhà họ Cổ rồi?”

Lão soái hướng về phía miệng bình tử sa hút một ngụm, hỏi:

Vương Bác Thần rửa trà xong, bắt đầu pha, hỏi: “Ông Khương, ông biết bao nhiêu?”

Lão soái liếc mắt một cái nói: “Không lớn không nhỏ, gọi ông nội.”

Cái gì vậy?

Sao mà hai ngày nay gặp được mấy lão già, đều thích đi khắp nơi nhận cháu thế này?

Vương Bác Thần uống một hơi cạn sạch nước trà, nhấm nhấp dư vị hương thơm ngát của trà hoa nhài, không thèm để ý nói: “Thôi đi, tôi cũng không phải người nhà họ Vương, bối phận của các người không liên quan đến tôi.”

Lão soái thở dài, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần nói: “Kỳ thật có một số việc không phải như cậu nghĩ, có đôi khi cũng là bị buộc bất đắc dĩ, Bác Thần, cậu đừng tưởng rằng cậu thành Thần Chủ Nước R, lập tức vô địch thiên hạ, thế giới này không phải như cậu nghĩ. Những người đó phụng cậu làm người đứng đầu chiến lực đương thời, chỉ có điều là vì nâng giết cậu mà thôi, lòng dạ không lường được.”

Vương Bác Thần không sao cả cười nói: “Tôi cũng chưa bao giờ để ý những thứ này.”

Lão soái hít một hơi thật sâu, nói: “Cậu có biết năm đó sư phụ tôi chết như thế nào không?”

Vương Bác Thần khó hiểu nhìn về phía ông ta: “Không phải chết già sao? Chẳng lẽ có ẩn tình khác?”

Lão soái lắc đầu cười khổ nói: “Đó chỉ là cách nói đối ngoại, trên thực tế, là mất tích. Năm đó Phật quốc gây chuyện, nhấc lên chiến tranh, sư phụ để cho tôi đi xử lý. Sư phụ nói với tôi ông ấy muốn đi ra ngoài một chuyến, thời gian sẽ có chút lâu, nếu như một năm không trở về, liền tuyên bố với bên ngoài ông ấy đã qua đời.

“Lúc ấy tôi hỏi sư phụ có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, sư phụ bảo tôi không cần suy nghĩ nhiều, nói ông ấy chỉ là cảm thấy phiến thiên địa này quá mức áp lực, muốn đi ra ngoài một chút. Mặc kệ tôi hỏi như thế nào, sư phụ cũng không nói. Sau khi chiến tranh chấm dứt, tôi được phong Chiến thần Nước R đời thứ hai, sư phụ vẫn không trở về, đến nay tôi cũng không biết ông ấy sống hay chết.”

Vương Bác Thần ngưng mắt nói: “Ông là muốn nói, ông ta có thể đã đi cổ tộc ẩn thế?”

“Xem ra cậu đã biết một vài thứ, vậy thì dễ nói rồi.”

Lão soái vui mừng nói: “Cậu có biết hệ thống võ đạo hiện tại xuất hiện như thế nào không?”

Vương Bác Thần gật đầu nói: “Tôi đoán là cổ tộc ẩn thế bên kia truyền ra?”

Lão soái kinh ngạc nói: “Xem ra chuyến đi nhà họ Cổ lần này, cậu nhận được không ít tin tức nha. Không sai, chính là cổ tộc ẩn thế bên kia truyền ra, mà cổ tộc ẩn thế là như thế nào tới cậu biết không?”

Vương Bác Thần chậm rãi uống trà, cũng lười đáp lời.

Lão già giả bộ cái gì.

Lão soái tức giận nói: “Cậu không thể nói chuyện sao? Cậu có biết nói chuyện không?”

“Thích nói hay không nói, dù sao sớm muộn gì tôi cũng sẽ biết.”

Vương Bác Thần lười phản ứng ông ta.

Khương Lạc Trần mắng một câu, tức giận tiếp tục nói: “Theo điều tra và suy đoán của tôi nhiều năm như vậy, cổ tộc ẩn thế rất có thể có liên quan đến Luyện Khí Sĩ đời Tiên Tần.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK