Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1602

Lâm Thiên Thành kinh ngạc nói: “Lão tổ, không lẽ đây chính là Thỉnh Thần Lệnh? – Lão tổ nhà họ Lâm gật đầu: “Không sai, vật này vô cùng quan trọng, cũng là quân bài cuối cùng của nhà họ Lâm chúng ta, không đến phút cuối cùng thì tuyệt đối không được dùng. Những đại tông môn thần cổ, những thiên nhân kinh thế sẽ tới. Đến lúc đó Thiên đình cũng không là gì cả. Phải có Thỉnh Thần Lệnh thì tư cách mới được công nhận.”

“Chiến trường của thần là nơi chết của thần, những rối loạn trong tương lai nhất định bắt nguồn từ chiến trường của thần.

Vậy nên bắt đầu từ bây giờ, ta muốn con nhân nhục để gánh trọng trách lớn, nương tựa Thiên đình để đợi ngày sau. Cơ hội của nhà họ Lâm chúng ta nằm ở tương lai chứ không phải trước mắt.”

“Việc có thành thần được không thực ra cũng không quan trọng, thiên nhân kiểu gì cũng đến, việc thành thần cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Đối với người khác mà nói, thành thần là một phương pháp để tự bảo vệ bản thân mình, nhưng nhà họ Lâm chúng ta thì không giống vậy.”

“Đáng tiếc là ta không còn cơ hội tận mắt chứng kiến nhà họ Lâm ta quật khởi đứng dậy, đúng là chuyện vô cùng đáng tiếc. Đợi sau này khi nhà họ Lâm đứng lên rồi, con ở trước mộ nói cho ta biết là được.”

Nghĩ lại những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, Lâm Thiên Thành trong lòng không khỏi đau lòng.

Vương Bác Thần, cái loại tạp chủng nhà ngươi, ta nhất định băm xác ngươi ra thành trăm mảnh.

Lão tổ nhà họ Lâm vừa nhìn đã biết tỏng những gì Lâm Thiên Thành đang nghĩ trong đầu, quát ông ta một tiếng: ‘Nếu con cứ suy nghĩ mãi về con sâu kiến Vương Bác Thần thì sau này sẽ không có được thành tựu gì lớn. Con muốn dẫn dắt nhà họ Lâm giành được một chỗ trong hàng vương tộc, phải có chí thống nhất thiên hạ mới được, mới một tên Vương Bác Thần mà đã khiến con tâm trí đại loạn vậy sao?

Vương Bác Thần đương nhiên là phải giết nhưng con không được để hắn ở trong lòng, đối thủ của con là những thần tộc, vương tộc trong tương lai chứ không phải một Vương Bác Thần nhỏ bé.”

Lâm Thiên Thành vội vã nhận sai.

Bên trên Thân Cảnh luôn là những bí mật không được lưu truyền trong ẩn thế cổ tộc Đó mới là chúa tể thực sự.

Cả tộc đều là thần linh, vô cùng hùng mạnh.

Mà ở bên trên thần tộc còn có vương tộc trong truyền thuyết.

Căn cứ theo một số ghi chép từ những sách cổ của cổ thế ẩn tộc, trận phong thần đại loạn thời kỳ Tuyên Cổ là do vương tộc tranh quyền tạo ra, cuối cùng thần linh tử thương vô số, thế giới không chịu nổi, cuối cùng thần linh đi xa, trên thế giới này không còn ai có thể vượt qua thần cảnh nữa.

Gương mặt Lâm Thiên Thành tràn ngập sát khí, Lâm Thiên Thành ông ta trong tương lai nhất định sẽ dẫn dắt gia tộc quật khởi đứng dậy.

Lão tổ nhà họ Lâm cũng không trách mắng nặng nề, cũng biết rằng Vương Bác Thần kia đã trở thành tâm ma của Lâm Thiên Thành.

Vương Bác Thần không chết, Lâm Thiên Thành vĩnh viễn không thể thoát khỏi chướng ngại tâm lý đó.

Chuyện này không thể cưỡng cầu được.

Vương Bác Thần buộc phải chết, ngược lại chuyện này cũng không có gì phải lo lắng.

Anh ta lớn mạnh càng nhanh thì càng đến gần với cái chết, người của Thiên đình đều chú ý tới anh ta.

Lão tổ nhà họ Lâm lại thong thả nói: ‘Gần đây, con tập trung nguồn lực tài nguyên trong tay những ưng khuyển của nhà họ Lâm lại, tự nhiên là nhà họ Lâm sẽ không thiếu nữa.”

Lâm Thiên Thành lo lắng nói: “Lão tổ, con cũng từng đã nghĩ qua rồi, nhưng nếu như vậy, những gia tộc kia sẽ phản bội nhà họ Lâm ta.”

Lâm lão tổ nói đầy coi thường: “Chỉ cần con dẫn dắt nhà họ Lâm dựa vào thiên đình thì còn sợ những con ruồi bọ đó sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK