Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1185

“Anh Vương, tôi đi đây.”

Nói xong, Trần Tiểu Băng chạy bước nhỏ, đuổi theo Triệu Thanh Hà.

Mấy nhân viên bán hàng đều trợn tròn mắt, lập tức tâm lý buôn chuyện được điều động.

Đây là tình hình gì vậy?

Người thanh niên này chân bước lên mấy con thuyền chứ?

Vợ cũ?

Đương nhiệm?

Chẳng lẽ là tiểu tam lên chức, bỏ rơi vợ cũ?

Ngay lập tức, tất cả đều bắt đầu suy đoán.

Trở lại trong xe, Vương Bác Thần nhìn Dạ Anh Thư với ánh mắt đằng đằng sát khí: “Cô cố ý đúng không?”

Dạ Anh Thư nói với vẻ oan tức: “Tôi đâu biết chứ, tôi chỉ đùa với anh mà thôi. Ai biết Triệu Thanh Hà cũng ở đó, hơn nữa, hai người không phải đã ly hôn rồi sao? Như vậy thì có gì chứ, cũng không phải bắt kẻ gian dâm ngay tại giường.”

Vương Bác Thần trừng mắt hung dữ nhìn Dạ Anh Thư, vốn dĩ chuyện của Trần Yên Nhiên đã không giải thích rõ ràng, bây giờ lại thêm chuyện này nữa, sợ rằng Triệu Thanh Hà sẽ không tha thứ cho anh nữa.

“Cô cố ý có phải không?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Dạ Anh Thư chớp đôi mắt đào hoa, nói: “Làm sao có thể, tôi không quen biết vợ anh, không đúng, vợ cũ của anh, hơn nữa, tôi đã đặt hết danh dự của tôi vào đó rồi, tôi phải ngu xuẩn đến mức nào mới dùng danh dự của mình để hãm hại anh chứ.”

Vương Bác Thần có chút không tin lời nói của cô ta, anh luôn cảm thấy Dạ Anh Thư là đang cố ý hãm hại anh nhưng anh không có chứng cứ.

Nhưng Dạ Anh Thư sớm không mua quần áo muộn không mua quần áo, lại cứ phải mua quần áo vào lúc này, điều này khiến anh rất nghi ngờ.

“Cô tốt nhất đừng có lừa tôi, nếu không tôi không đảm bảo được tôi sẽ làm ra loại chuyện quá khích gì đâu.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

Hiện tại đối với Dạ Anh Thư, anh đã không còn chút tình nghĩa bạn bè kia nữa.

“Ôi chao, sao anh lại hẹp hòi như vậy, đã nói là tôi không phải cố ý rồi. Hơn nữa, người chịu thiệt là tôi mà, anh đã nhìn thấy hết của tôi rồi, tôi còn chưa nói gì mà anh lại tức giận chứ.”

Dạ Anh Thư nói với vẻ oan ức, nước mắt cũng sắp rơi xuống rồi.

Vương Bác Thần cười khẩy một tiếng, hoàn toàn không tin lời nói của Dạ Anh Thư.

“Được rồi, được rồi, đừng tức giận nữa, tôi xin lỗi anh không được sao, hơn nữa anh cũng đồng ý rồi, hôm nay làm bạn trai của tôi, đây là giao dịch của hai chúng ta.”

Dạ Anh Thư lẽ thẳng khí hùng nói: “Đi, đi bơi với tôi.”

Vương Bác Thần âm thầm nghiến răng, nhưng để biết thêm nhiều tin tức, anh chỉ có thể chịu đựng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK