Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1327

‘A aaa, chân của tôi, chân của tôi gãy rồi, giết hắn đi, giết hắn cho tôi.”

Locke đau đớn, ôm hai chân lăn lộn trên mặt đất, điên cuồng rống to kêu người ra tay.

Các vệ sĩ kia đưa tay vào trong bộ vest, trông có vẻ sắp lấy sung ra.

Kiều Thanh Phong hừ lạnh một tiếng: “Trước mặt tiên sinh, mà dám diễu võ giương oai, chém! !”

Sau đó, một chưởng đập xuống.

Một cái bóng bàn tay khổng lồ không chút do dự giáng xuống.

Những vệ sĩ kia còn chưa kịp rút súng, đã bị Kiều Thanh Phong trực tiếp cho một bạt tai, xương cốt nát bấy, chết ngắc tại chỗ.

Nếu là ở lãnh thổ nước R, Kiều Thanh Phong sẽ không làm như vậy, cùng lắm chỉ là đánh gãy chân của bọn họ.

Nhưng đây không phải là nước R, vì vậy không cần phải nhân từ.

Bất cứ ai dám tự tìm đường chết đều sẽ bị giết.

Nước A thì đã sao?

Dám ra tay với Thần Chủ, đó là một sự sỉ nhục uy thế của Nước R.

Bất cứ ai bắt nạt người nước R tôi đều sẽ bị giết! !

Âm!

Tất cả mọi người cảm thấy đầu như bị sét đánh, không thể tin nhìn cảnh tượng trước mắt.

Mấy chục vệ sĩ đó đã bị giết ngay lập tức!

Đây là loại sức mạnh gì?

Đây có phải là một siêu năng lực?

Khó trách hai người bọn họ không sợ, thực lực như vậy sợ gì nữa.

“Tu sĩ, các cậu là tu sĩ trong quân đội sao?”

Ông lão kích động nhìn Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong.

Những người khác không biết, nhưng ông thì biết một ít.

Trên chiến trường năm đó, có một số tu sĩ giới võ đạo mạnh mẽ đến mức đánh bại mấy chiến thần phương Tây bỏ chạy bạt mạng.

Chỉ là đây là bí mật quốc gia, rất ít người thường biết về chúng.

Vương Bác Thần gật đầu, nói: “Ông với cả mấy người khác nữa, mọi ngươi đi trước đi, nơi này không có việc gì nữa rồi.”

Mọi người vô thức gật đầu, nuốt nước bọt.

Vừa rồi bọn họ còn lo lắng Vương Bác Thần cùng Kiều Thanh Phong bị bắt nạt, nhìn tình huống bây giờ, hai người này đều là cường giả, cho nên bọn họ căn bản không cần lo lắng.

Ông lão hưng phấn nói: “Được rồi, tôi hiểu rồi, chúng tôi ở lại chỉ trở thành gánh nặng cho hai người, chúng tôi đi trước đi. Các cậu yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức liên hệ với đại sứ quán giúp giải quyết chuyện này.

Thế nhân đều ghét vì chúng ta là hậu duệ Viêm Hoàng, vì vậy ở bên ngoài chúng ta phải đoàn kết, tuyệt đối không thể làm mất mặt tổ tiên của chúng ta.”

Ngay lập tức, ông lão bị đẩy ra xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK