Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 197

“Tổng cộng chi phí là 189.249.000, dựa theo quy định của quán, bỏ số lẻ, 180 triệu, các người ai thanh toán.”

Hồng Mai mặt sưng như đầu heo kêu xé lên: “Lương Ngọc Đình, mọi chuyện đều là cô sắp xếp, muốn báo thù Vương Bác Thần, cô thanh toán!”

“Dựa vào đâu mà tôi thanh toán, các ngươi lẽ nào không ăn sao? Là tôi cầu xin các người đến sao?”

Lương Ngọc Đình cũng không thèm kiềm chế nữa, ăn mặc thì giống như cô chủ nhà giàu, nhưng nói chuyện thì hoàn toàn như mụ đàn bà chua ngoa.

Trần Thiến cũng lớn tiếng nói: “Cô dựa vào đâu mà không thanh toán, chúng tôi vốn không muốn đến, là cô ở trong nhóm chat gọi chúng tôi. Cô đừng tưởng chúng tôi không biết chuyện cô làm tiểu tam cho người khác, cô còn không chỉ đi theo một lão già, những năm này kiếm không ít tiền nhỉ? Cô không trả ai trả?”

Ba người bạn thân này bắt đầu cấu xé nhau, ai cũng không muốn trả.

Trình Vụ cũng không muốn trả tiền, anh ta cảm thấy anh ta oan uổng nhất, tất cả lỗi lầm đều đẩy lên đầu Lương Ngọc Đình.

“Đi thôi!”

Vương Bác Thần cười lạnh lùng, đi ra ngoài trước.

Buổi tụ tập bạn học này khiến anh cảm thấy kinh tởm.

“Các ngươi, thật quá mất mặt.”

Trần Phong nhìn mà cũng muốn tìm cái lỗ để chui vào.

Cuối cùng, đám người cấu xé một lúc lâu.

Đám bạn thân ra tay đánh nhau.

Mặt của Trình Vụ cũng bị cào rách.

Khiến Canh Phong ghê tởm không thôi.

Cuối cùng, bọn họ chia đều, trả đủ 180 triệu.

Coi như hoàn toàn trở mặt rồi.

Nhất là Lương Ngọc Đình, những chuyện buồn nôn mà cô ta từng làm bị nói ra, hoa khôi nữ thần lạnh lùng lập tức trở thành trò cười.

Rất nhanh đã truyền khắp trong nhóm chat bạn bè.

Chuyện này cũng coi như là cô ta tự chuốc lấy khổ.

“Không được, mình nhất định phải khiến Vương Bác Thần tha thứ cho mình, nhìn dáng vẻ của cậu ta bây giờ, chắc chắn rất có thực lực, nếu có thể mượn thực lực của cậu ta, mình chắc chắn sẽ phát triển tốt hơn.”

Trình Vụ cắn răng, tự nói với chính mình.

“Vương Bác Thần, cậu đợi đấy cho tôi, tôi với cậu chưa xong đâu!”

Lương Ngọc Đình dùng áo che mặt, hận chết Vương Bác Thần.

Cô ta xui xẻo như vậy, đều là lỗi của Vương Bác Thần!

Bây giờ, tất cả mọi người đều biết chuyện cô ta làm tiểu tam.

Tất cả mọi người đều biết chuyện cô ta cùng lúc qua lại với năm lão già!

Mất hết mặt mũi!

Đã có bạn học gửi tin nhắn tới hỏi rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK