Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 861

“Ai là Hạ Thế Duệ, lăn ra đây chịu chết đi.”

Vương Bác Thần đá bay một vệ sĩ rồi đi vào, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

“Ồ? Thật đúng là có người không sợ chết à?”

Hạ Thế Duệ bật cười, những người này đúng là nhát gan, ông ta chỉ hù doạ một tí đã quỳ xuống cả rồi.

Ông ta còn chưa dùng thủ đoạn của mình, khiến ông ta không cảm nhận được cảm giác ưu việt của kẻ chinh phục.

Bây giờ, cuối cùng cũng có người dám ra mặt rồi.

Đây mới là điều mà ông ta mong muốn!

Đây mới là khung cảnh vương giả trở về trong tưởng tượng của ông ta!

Vương giả trở về, đương nhiên phải là máu chảy khắp nơi, núi thây biển máu!

“Ông là Hạ Thế Duệ?”

Vương Bác Thần nhìn về phía Hạ Thế Duệ.

“Là tôi, chàng trai trẻ to gan thật đấy, dám liên tục gọi cả tên họ tôi. Cậu là người nhà nào? Khi nãy tôi còn cảm thấy…”

Hạ Thế Duệ còn chưa nói hết câu đã bị Vương Bác Thần mất kiên nhẫn ngắt lời: “Được rồi, người chết không có tư cách nói chuyện.”

Tên nhóc này đúng là ngông cuồng!

Không ngờ lại dám nói chuyện với Hạ Thế Duệ như thế!

Mọi người thầm cười châm chọc, xem ra người này không biết được sự đáng sợ của Hạ Thế Duệ rồi!

Dám đến khiêu chiến ông ta, chắc chắn chính là tự tìm đường chết.

Chán sống – Ngại mình đã sống quá lâu!

“Đồ không biết sống chết! Chặt đứt tay chân của cậu ta cho tôi, tôi muốn xem cậu ta còn có thể ngông cuồng được nữa không!”

Hạ Thế Duệ tức giận nói.

Một người đàn ông trung niên bên cạnh ông ta đi về phía Vương Bác Thần, khí thế trên người nhanh chóng phát ra, khiến người ta cảm thấy áp lực gấp bội.

“Tôi không có nhiều thời gian, các người cùng lên đi.”

Vương Bác Thần nhìn về phía hai người trung niên, đây chính là hai vị Võ Tông mà Mộc Lai nói.

“Hạ Thế Duệ, nếu ông dựa vào hai Võ Tông này, thì bây giờ ông nên đi tìm cho mình một nấm mồ đi.”

“Đúng là ngông cuồng, đã lâu rồi tôi không gặp một người trẻ tuổi kiêu căng như thế. Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp, có phong độ của Hạ Thế Duệ tôi năm đó.”

Ánh mắt của Hạ Thế Duệ tựa như một con chó sói đói bụng đã lâu, cười nói: “Có một câu là không hiếu thắng thì không phải người trẻ tuổi. Tôi rất thích cậu, bây giờ chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái xin lỗi tôi, tôi có thể tha tội chết cho cậu, thậm chí còn có thể nhận cậu làm con nuôi.”

Người xung quanh kinh ngạc, Hạ Thế Duệ muốn thu nhận tên nhóc này làm con nuôi?

Đây là vinh dự to lớn lắm đấy.

Chỉ cần có thể trở thành con nuôi của Hạ Thế Duệ, Ma Đô sau này chắc chắn sẽ là thiên hạ của ông ta, vậy chẳng phải sẽ có thể tung hoành ngang dọc sao!

“Ông nghĩ thứ rác rưởi như ông xứng à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK