Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 276

Quản gia Hoàng đạp Lam Minh Nguyệt hết cú này tới cái khác.

“Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi nhận nhầm người rồi. Quản gia Hoàng, tôi đồng ý xin lỗi bọn họ. Tôi đồng ý bồi thường cho bọn họ. Xin ông hãy tha cho tôi đi. Tôi không dám nữa đâu.”

Lam Minh Nguyệt gào thét thảm thiết, không ngừng xin tha. Cô ta đã biết sợ rồi, đã hối hận rồi. Mình đã đắc tội với nhân vật có máu mặt mất rồi! Người khiến quản gia Hoàng phải giận điên lên như thế chắc chắn là nhân vật máu mặt!

“Sai cái bà mẹ nhà cô! Cô có tư cách để xin lỗi người ta không? Đến gia chủ còn không có tư cách xin lỗi người ta. Mẹ nhà nó! Cô lấy đâu ra dũng khí mà đi xin lỗi? Cô nhờ vào mặt kiếm cơm chứ gì?” Quản gia Hoàng giẫm mạnh lên mặt Lam Minh Nguyệt, chửi: “Mẹ nhà nó! Tôi cho cô dựa vào mặt mà kiếm cơm này. Cô có biết, đến cậu hai bị người ta xử chết mà gia chủ cũng phải cúi đầu nhận sai không? Cô có biết một câu của người ta có thể khiến cả nhà họ Ngô tan cửa nát nhà không?”

Quản gia Hoàng tức điên lên, đạp Lam Minh Nguyệt túi bụi.

“Tôi cẩn thận từng li từng tí mới mời được khách quý về, thế mà lại bị cô chọc tức bỏ đi mất. Cô là heo à? Cô có biết nhà họ Ngô tôi để mời được hai vị khách quý ấy về phải trả giá đắt thế nào không? Cô có biết chút danh tiếng ấy của cô chẳng là cái quái gì trong mắt người ta không? Cô đúng là muốn chết mà!”

“Đừng đánh nữa! Quản gia Hoàng đứng đánh nữa! Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Bây giờ tôi đi xin lỗi họ. Tôi không dám nữa đâu.”

Mặt Lam Minh Nguyệt bị đánh cho sưng vù, lăn lộn khắp đất. Cô ta hối hận vừa rồi sao không hỏi thêm một câu, vì sao phải dùng thái độ cao ngạo như thế đối xử với họ.

“Xin lỗi con mẹ nhà cô! Đừng nói loại bỏ đi như cô, đến cả nhà họ Ngô đây xin lỗi người ta, người ta có muốn nhận hay không còn xem tâm trạng. Cô là cái thá gì? Con hát như cô cũng xứng để xin lỗi người ta à? Cô đợi chết đi!”

Quản gia Hoàng đánh xong vẫn chưa hết giận, lập tức gọi điện thoại ngay cho Ngô Kỳ Long, trong thời gian ngắn nhất buộc phải giải quyết được chuyện này! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu không, đừng nói tới hợp tác với công ty Hoa Nguyên nữa, cho dù có mang tiền đến tặng, người ta cũng không cần.

Đừng thấy công ty Hoa Nguyên không làm ăn được mà lầm. Sau lưng người ta có Thần chủ, đó là công ty của vợ Thần chủ!

Thần Chủ thiếu tiền à? Cho dù thiếu tiền đi chăng nữa, lẽ nào lại thiếu người đem tiền đến?

“Cái gì?”

Ngô Kỳ Long ở đầu điện thoại bên kia nghe được tin này mà tức muốn nổ tung!

Lúc trước con trai Ngô Tranh Vanh của ông ta mưu hại công ty Hoa Nguyên bị giết rồi mà ông ta vẫn phải cười giả lả đền bù cho người ta. May mà Thần chủ không truy cứu, nếu không kết cục của nhà họ Ngô cũng giống như gia tộc Nam Cung.

Vậy mà bây giờ, khó khăn lắm mới mời được Thần chủ và Triệu Thanh Hà tới, rồi lại để Lam Minh Nguyệt chọc tức, bỏ đi mất!

“Đồ ngu! Cái con ngu này! Trừng phạt thích đáng cô ta cho tôi! Đừng để cô ta sống!”

Ngô Kỳ Long đã tức đến mức nói không ra lời. Một người vẫn luôn ôn tồn lễ độ như ông ta, hiếm khi nổi giận lôi đình, vậy mà lần đầu tiên ông ta chửi một người như thế.

“Không được. Tôi phải nhanh chóng đi xin lỗi, lập tức đi xin lỗi! Không thể để cho đồ ngu đó phá hỏng chuyện lớn của nhà họ Ngô được.”

Ngô Kỳ Long vội vội vàng vàng đuổi đến công ty Hoa Nguyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK