Mục lục
Thần Chủ Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1073

Hiện tại chỉ còn lại ba người bọn họ, Ninh Danh mới hít sâu một hơi, giọng nói run run: “Cậu Vương, tôi có thể xem chiếc nhẫn gỗ kia trên tay cậu được không?”

Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta một cái, xoay người rời đi, anh không có thời gian tiếp lời Ninh Danh, cũng lười tiếp lời ông ta.

Phía bên nhà họ Tống đã bị xử lý, rắc rối thực sự vừa mới bắt đầu, nhà họ Tống chẳng qua chỉ là một cái cớ, bên thực sự muốn đối phó chính là nhà họ Cổ.

“Cậu Vương?”

Vẻ mặt Ninh Danh lúng túng, không biết phải làm sao mà đứng nguyên tại chỗ.

Nhạc Ẩn Long cười khẩy: “Ông già, ông nghĩ rằng làm chó liếm cho anh Thần tôi dễ như vậy sao? Còn muốn tới gần anh Thần tôi? Ông là cái gì?”

Ninh Danh lắc đầu cười khổ: “Tà vương, cậu hiểu lầm rồi.”

“Xì, có quá nhiều người muốn làm chó liếm cho anh Thần tôi, ông còn chưa lấy nổi số, từ từ mà lấy số đi.”

Nhạc Ẩn Long nói với giọng mỉa mai xong liền đuổi theo.

Ninh Danh hít sâu một hơi, bấm dãy số mà suýt nữa ông ta quên mất, nói: “Chủ thượng xuất hiện ở Ma Đô, mau đến xác nhận!”

“Anh Thần, ông già kia có phải là có vấn đề không? Tự nhiên lại muốn làm tay sai cho anh. Ông ta nghĩ ông ta là ai chứ, ông ta muốn làm tay sai là có thể làm sao? Cũng không xem xem ông ta thế nào, có tư cách đó không.”

Nhạc Ẩn Long nói với vẻ không vui.

Theo anh ta thấy, tay sai của anh Thần nhất định phải là anh ta, cũng chỉ có anh ta.

Anh Thần là của một mình anh ta.

Cho dù có tay sai giỏi hơn, vậy cũng phải qua cửa của anh ta, hỏi xem anh ta có đồng ý không.

Anh ta mới là chính cung, đến trà cũng không dâng mời anh ta mà đòi vào cửa?

Nực cười!

Ơ?

Hình như có chút không đúng?

Thôi bỏ đi, ai muốn làm tay sai cho anh Thần, nhất định phải qua cửa của anh ta.

Vừa nghĩ đến khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn kia của Ninh Danh, Nhạc Ẩn Long liền cảm thấy ớn lạnh, không cần biết ý của ông ta là gì, trước tiên cho ông ta ném chút sổ khổ của cuộc sống rồi nói.

Nhạc Ẩn Long giống như đang bảo vệ đồ ăn, nói với vẻ bình tĩnh: “Anh Thần, ông già kia chắc chắn không có ý tốt, nói không chừng còn có âm mưu gì đó.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Không cần quan tâm đến ông ta.”

Trong lòng Vương Bác Thần cũng thầm ngạc nhiên, không ngờ rằng ngay cả cung phụng võ hoàng Ninh Danh của nhà họ Cổ cũng là người của Thiên Tuyệt.

Thiên Tuyệt này rốt cuộc có thế lực lớn như thế nào? Có bao nhiêu cường giả?

Một tổ chức đáng sợ như vậy mà trước kia mình lại hoàn toàn không biết.

Dáng vẻ cau mày suy nghĩ của Vương Bác Thần lại khiến Nhạc Ẩn Long thầm sản sinh ra chút cảm giác nguy cơ, vậy mà anh Thần lại không tức giận lão già đó?

Điều này có chút không hay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK