Mục lục
Lấy nhầm tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201019.
Không thể không nói, thế lực của Hạ gia ở trong nước thật sự đáng sợ.

Hoặc có thế nói thực lực của tiểu Thu , tiểu Đông thật sự làm cho người ta phải tán thưởng.

Chưa đầy một ngày, tiểu Thu, tiểu Đông đã phân tích xong những số liệu trên bức ảnh, sau đó đã thực sự tìm được người trong bức ảnh đó.

Đương nhiên về điểm này, cũng không thể thiếu sự phối hợp của nhiều thế lực, mới có thể trong thời gian một ngày, đã tìm ra được người đó.

Người này thực sự không ở đâu xa , mà chính là ở nơi này.

Lão Lâm sống chết cũng không chịu rời khỏi nơi này, nhất định là có người và nơi cần bảo vệ, cho nên phạm vi được thu hẹp lại. Cho nên tìm kiếm người này, cũng không phải là quá khó.

Lúc tìm được người này, mọi người đều cảm thấy có chút bất ngờ.

Đứa trẻ trong bức ảnh năm đó, bây giờ đã là người đàn ông hơn năm mươi tuổi rồi.

Năm tháng sương gió, làm cho ông nhìn già hơn so với tuổi thật, thậm chí lưng cũng đã bắt đầu hơi còng rồi.

Người này tên là Tôn Thọ Trấn, người địa phương.

Tổ tiên đều là dân thường ở vùng đất này, song thân của ông cũng không còn, ông cũng coi như có một gia đình hạnh phúc, con trai cũng đã kết hôn, con dâu tướng mạo xinh đẹp, là hoa khôi có tiếng trong vùng.

Qua xác nhận của Tôn Thọ Trấn, tấm ảnh này chính xác là tấm hình hồi nhỏ của ông, thậm chí ông còn lấy ra những tấm ảnh hồi nhỏ , đều được chụp cùng một thời điểm.

Chính xác là ông ấy rồi.

Hỏi ra mới bất ngờ được biết, người đàn ông tên Tôn Thọ Trấn này lại không hề quen biết lão Lâm.

Điều này thật kì lạ.

Lão Lâm luôn luôn cất kĩ tấm hình hồi nhỏ của ông ấy, nhưng mà chủ nhân của tấm hình lại không hề quen biết lão Lâm.

Trong việc này có phải còn có ẩn tình nào khác không?

Thẩm Thất nói:” không cần biết ông ấy là ai, có quen biết ông Lâm hay không , chỉ cần là ông Lâm phó thác, chúng ta đều giúp ông ấy hoàn thành .”

Hạ Nhật Ninh cùng những người khác lần lượt gật đầu:” được .”

Thế là, Thẩm Thất liền hỏi Tôn Thọ Trấn:” chú , chú có nguyện vọng nào muốn hoàn thành không?”

Tôn Thọ Trấn nét mặt hoang mang:” hả? Nguyện vọng? Nguyện vọng gì?”

El mỉm cười, nói:” ông vẫn là cứ nên suy nghĩ kĩ rồi nói. Bất cứ là nguyện vọng gì, chỉ cần chúng tôi làm được, đều sẽ giúp ông hoàn thành. Chúng tôi vẫn còn ở đây hai ngày, trong hai ngày này, ông lúc nào cũng có thể đến tìm chúng tôi.”

Sau khi tiễn Tôn Thọ Trấn, ell nói với mọi người:” bất kể như thế nào, chúng ta làm được những việc chúng ta nên làm, như vậy cũng không thẹn với lòng rồi. Nếu như đây là tâm nguyện của bác, chúng ta cố gắng hết sức giúp một tay. Dù sao, đối với mấy đứa mà nói, giúp đỡ một việc nhỏ này, chẳng qua là dễ như trở bàn tay .”

“ Được.” Thẩm Lục gật đầu:” con tán thành ý kiến của cô.”

“ Em cũng tán thành.” Thẩm Thất nói.

Sau khiTôn Thọ Trấn trở về, thấp tha thấp thỏm mang toàn bộ sự việc nói lại với người nhà.

Vợ của Tôn Thọ Trấn cũng là một người hiền lành, thật thà, liền nói:” bỏ đi, nhà chúng ta có thể có nguyện vọng gì chứ? Bây giờ cả nhà sống rất tốt! Con trai cũng đã lấy vợ rồi, hai đứa nhỏ chịu khó làm việc, sinh con, hai chúng ta cũng giúp đỡ, cuộc sống cũng không khó khăn. Lão Lâm mà bọn họ nói đến, chúng ta đều không quen biết, làm sao có thể lợi dụng lòng tốt của người ta chứ?”

Tôn Thọ Trấn cũng cảm như vậy.

Nhưng mà con trai và con dâu của Tôn Thọ Trấn sau khi nghe chuyện, liền nói:” cha, cha xem đám người bọn họ hình như đều là người có tiền.”

Tôn Thọ Trấn hoang mang trả lời:” đúng vậy. Bọn họ nam nữ đều đẹp trai xinh gái cứ như là từ tranh vẽ bước ra vậy, nhìn rất đẹp. Ở trong khách sạn tốt nhất vùng chúng ta, đi xe mà trước đây ta chưa từng nhìn thấy.”

Câu trả lời của Tôn Thọ Trấn, làm mắt của con trai và con dâu sáng rỡ!

Con trai của Tôn Thọ Trấn đưa mắt nhìn vợ của mình, lập tức hắng giọng nói:” cha, không thể nói như vậy. Người ta đã mất công tìm đến, chủ động hỏi chúng ta có tâm nguyện gì, vậy thì khẳng định là làm việc thiện! Nếu như chúng ta không để họ giúp đỡ, vậy đối phương sẽ cảm thấy hối tiếc!”

Vợ của Tôn Thọ Trấn không đồng tình:” nhận lợi ích từ người ta, thì phải nể mặt người ta. Nhà chúng ta trước giờ vẫn luôn sống rất tốt, có chỗ nào cần làm từ thiện chứ? Nhà chúng ta cũng không phải ăn không no, mặc không ấm!”

Con dâu của Tôn Thọ Trấn lập tức nói:” mẹ, tại sao lại không cần chứ? Mẹ xem, hai thế hệ chúng ta sống trong một căn nhà nhỏ như vậy, sau này chúng con còn có con, một nhà năm người, ở rất chật chội! Ở khu chúng ta, giá nhà cao như vậy, mua một căn nhà giống như muốn lấy mạng vậy. Nếu như họ thực sự có tiền, vậy thì để họ giúp chúng ta mua một căn hộ tốt, như vậy sau này cháu đích tôn của cha mẹ cũng có thể đi học ở trường tốt, sau này đi học ở trường tốt, kiếm được công việc tốt sẽ hiếu kính ông bà !”

Con trai của Tôn Thọ Trấn cũng vội vàng nói:” đúng vậy! Con và vợ con mỗi tháng tiền lương cộng lại cũng chỉ được hai mươi mấy triệu, cũng chỉ đủ tiền chi tiêu trong nhà. Nếu như lúc này có con, thì sẽ tốn chi phí rất nhiều, bây giờ chi phí nuôi con nhỏ cao như vậy, tiền ở đâu cho đủ chứ !”

Vợ của Tôn Thọ Trấn vẫn không đồng ý :” ta và cha con vẫn còn đi làm, bốn người chúng ta làm nuôi một đứa nhỏ không có vấn đề gì hết .”

Tôn Thọ Trấn nãy giờ vẫn ngồi im nghe mọi người trong nhà tranh luận qua lại, nhẹ nhàng gõ gõ xuống bàn nói :” được rồi, đừng cãi nữa. Từ ngày hai đứa các con kết hôn tới nay, cha mẹ chưa yêu cầu các con phải chu cấp một đồng nào. Ăn ở ở cái nhà này, chỗ nào cần các con chi tiền ? Mấy chục triệu tiền lương một tháng đó, hai đứa để dành cất đi, sau này có con cũng đủ dùng rồi .”

Nhìn thấy thái độ của ba mẹ rất kiên quyết,

Con trai Tôn Thọ Trấn kéo vợ, kiếm lí do xin phép trở về phòng riêng.

Vừa vào phòng, con dâu của Tôn Thọ Trấn liền đóng chốt cửa, than trách với chồng của mình:” anh xem ba mẹ có phải ngốc rồi không? Cơ hội tốt như vậy, tại sao lại bỏ lỡ chứ ? Đối phương là người có tiền như vậy, căn bản không hề để ý đến chuyện nhỏ như vậy. Đối với người ta mà nói, cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay! Còn đối với chúng ta mà nói, đây chính là bảo đảm cho cuộc sống sau này của chúng ta! Chúng ta không thể khi có con rồi vần phải ở căn nhà chật chội cùng với ông bà chứ? Trước khi em gả cho anh, cũng là hoa khôi có tiếng ở vùng mình. Em kết hôn với anh, không mưu cầu tiền tài danh vọng của anh, em cũng không phải là người có lòng tham? Em chỉ là muốn cha mẹ yêu cầu người ta cho mình một căn nhà, như vậy cũng không được sao?”

Con trai của Tôn Thọ Trấn vội vàng dỗ vợ của mình:” em trước tiên bớt giận, ba mẹ không nói, vậy chúng ta đến đó nói với họ vậy!”

Con dâu của Tôn Thọ Trấn nghĩ một hồi, đúng vậy.

Nếu như cha chồng mẹ chồng đã không muốn đi, vậy thì mình đi , như vậy là được rồi chứ gì?

Những người đó đều ở khách sạn tốt nhất vùng, một đêm cũng phải tốn hơn một trăm triệu ? Bọn họ có nhiều tiền như vậy, mua một căn nhà, cũng coi như là một tháng tiền phòng ở khách sạn thôi.

“ Chủ ý này của anh không tồi !” con dâu của Tôn Thọ Trấn nhịn không được nói:” nhưng mà, chuyện này , không được để cho ba mẹ biết! Nếu không, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.”

Con trai của Tôn Thọ Trấn liền dương dương tự đắc nói:” anh biết rồi, anh biết rồi. Em hãy ở trong phòng đợi trước, anh đi kiếm ba mẹ nói chuyện, hỏi xem những người đó ở đâu, chúng ta sẽ tự qua đó gặp họ! Nếu như bọn họ đã nói như vậy rồi, chúng ta còn lo lắng gì nữa chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK