Mục lục
Lấy nhầm tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201489.
Lần này Đới phu nhân không ngờ có thể gặp Vy Vy ở thành phố K, hơn nữa còn thấy Vy Vy cùng vị đại thiếu gia Văn gia đó thân mật vô cùng.

Thế là, Đới phu nhân liền có chủ ý này đây.

Nếu như có thể đầu tư cùng Văn gia, thế thì nhất định có thể kiếm được một đống tiền!

Nói không chừng, cũng có thể xoay chuyển tình thế tồi tàn bây giờ của Đới tiên sinh trong gia tộc.

Vy Vy cũng rất nhanh phản ứng lại.

Xem ra từ sau khi mình rời khỏi nhà, thì ngôi nhà đó cũng không tốt lành gì.

Nếu không thì Đới phu nhân cũng không đem ý định đó gắn lên trên đầu mình.

Vy Vy vốn dĩ không thích dựa vào người khác, huống hồ người đó còn là Văn Gian Thanh.

Vy Vy cũng biết, bây giờ chỉ cần cô ấy mở miệng, đừng nói là để một chỗ cho nhà mình đầu tư, chính là trực tiếp đưa cho Đới gia mấy chục tỷ cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng, chuyện không phải chuyện thế đó!

Có những chuyện, một khi đã bắt đầu, sau đó sẽ csó những phiền phức không ngừng kéo đến!

Chỉ cần Đới gia được nếm vị ngon, thế thì Đới phu nhân sẽ cứ một lần rồi lại lần nữa mà uy hiếp lấy mình!

Vy Vy cúi đầu không nói, Đới phu nhân cho rằng Vy Vy bị mình thuyết phục, tiếp tục mở miệng nói: “Ta biết cô mãi không hòa nhập vào cái nhà này, cô mãi đem mình xem như người ngoài. Nhưng trong người cô nói cho cùng chảy dòng máu của Đới gia, ta thân là phu nhân của Đới gia, tự nhiên sẽ không thể không nhận đứa con này. Huống chi, ta giờ cũng có con riêng của mình, cũng không lý do gì mà cứ nhắm vào cô nữa đúng không? Sự giàu có của Đới gia, sau này cô gả cho đại thiếu gia Văn gia, thì mặt mũi cũng không khó coi đến thế.”

“Nếu như thật sự vào gia phả gia tộccủa Đới gia, tung tích của mẹ ruột cô tự nhiên cũng sẽ nói cho cô biết.” Đới phu nhân vẫn chậm rãi từ tốn mà nói.

Vy Vy đột nhiện ngẩng đầu, cứ thế mà nhìn chằm chằm Đới phu nhân.

Cô ấy biết Đới phu nhân đây là đang uy hiếp cô ấy.

Nhưng có những chuyện, chính là không thể có sự khởi đầu.

Một khi mở đầu, thì sau đó phiền phức sẽ không ngừng kéo tới!

Cô ấy dựa vào mình sống hơn mười năm, không thể nào mà bị hủy bỏ trong lúc này?

Vy Vy cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Chuyện mà thái thái muốn nói với tôi, lúc nào cũng có thể nói với tôi. Chuyện mà thái thái không muốn nói, tôi cho dù khiến cho Đới gia trở thành nhà hiển hách một phương cũng chưa chắc chịu nói vớ tôi. Nếu đã như vậy, tôi làm gì mà phải bị kéo vào trong chuyện này chứ? Mẹ tôi đã rời khỏi mười năm nay, bà ấy có muốn trở về hay không, chịu nhận đứa con gái tôi đây hay không đó là chuyện của bà ấy. Có thể tìm đươc bà ấy, chịu nhận người mẹ này hay không cũng là chuyện của tôi. Thái thái không cần bận tâm! Nếu thái thái không có chuyện gì khác, thế thì tôi xin phép về trước. Lần này tôi qua đây, không chỉ là đi cùng Văn đại thiếu gia. Người đi theo còn có nhị thiếu gia Hạ gia, thiếu gia và tiểu thư Thẩm gia ở đông bắc, còn cả hai vị thiếu gia của công ty giải trí Phạm thị. Mấy người này ai nấy đều hiển hách, ai nấy đều địa vị cao quý, chậm trễ ai cũng không tốt cả. Tôi tuy rằng không thể đem đến vinh quang cho Đới gia, thì cũng không thể đem tai họa cho Đới gia. Nếu như vì tôi chậm trễ họ, mà khiến cho thái thái chịu liên lụy, thế thì tôi rất không yên lòng!”

Nói xong câu này, Vy Vy liền đứng dậy người, nói: “Thái thái và em trai không dễ gì ra ngoài một lần, thế thì nên nghỉ ngơi thật tốt, đi dạo chơi thật vui, phong cảnh thành phố K này vẫn không tệ. tôi không quấy rầy nhã hứng của thái thái và em trai nữa, xin phép!”

Vy Vy quay người liền muốn rời khỏi.

“Đứng lại!” sắc mặt của Đới phu nhân xuất hiện sự thay đổi, nghe lời cứng rắn từ chối của Vy Vy, sự giáo dưỡng không kiềm nổi nữa, khí độ quý phu nhân cũng không vờ được nữa: “Cô thật sự không muốn biết tung tích của mẹ cô sao?”

“Chuyện mà tôi muốn biết, tôi sẽ tự dựa vào mình mà đi nghe ngóng.” Vy Vy quay đầu nhìn Đới phu nhân, nói: “Mười năm trước, bà ép mẹ con chúng tôi phải chia xa, đem tôi về Đới gia, trên bề mặt thì ăn ngon mặc ấm, nhưng thực tế như thế nào, thực ra trong lòng chúng ta đều rõ cả. Nhưng tôi vẫn vô cùng cám ơn thái thái có thể cho phép tôi đi nước ngoài du học. Nếu tôi không thể đi học nước ngoài, có lẽ cuộc đời này cũng cứ thế mà trôi qua. Cho nên, chuyện mà thái thái nói tôi tuy rằng không giúp được gì, nhưng sau này nếu thái thái và Đới gia có khó khăn gì, nếu việc trong tầm tay tôi nhất định sẽ giúp đỡ. Chỉ là chuyện này, tôi sẽ không mở miệng nói với Văn Gian Thanh. Tôi Đới Vy Vy, không dựa vào đàn ông mà kiếm cơm ăn.”

Vy Vy nói xong câu này, thì hoàn toàn không muốn tiếp tục nghe Đới phu nhân nói nữa, đẩy cửa rời khỏi.

Sau lưng còn vang tiếng của Đới Minh Minh: “Mẹ ơi, chị sao rời khỏi thế?”

Đới phu nhân không nói gì.

Khóe miệng Vy Vy khẽ nhếch, rời khỏi quán trà.

Vy Vy chưa chờ về đến Chiêm gia, liền nhận được điện thoại từ Ngu Vũ Mặc, hỏi cô ấy sao chưa về.

Giọng Vy Vy nhẹ nhõm mà trả lời sẽ về liền.

Không chút ảnh hưởng nào từ phía Đới phu nhân.

Nhiều năm nay, sớm đã thao luyện tới quen rồi.

Vừa về đến Chiêm gia, Ngu Vũ Mặc liền kéo lấy Vy Vy, quay người liền đến vị trí chân cầu thang, thấp giọng nói: “Vừa rồi xảy ra chuyện rồi.”

Tinh thần của Vy Vy liền bị sốc: “Chuyện gì? Chuyện của ai?”

Ngu Vũ Mặc thấp giọng nhanh gọn nói: “Tớ vừa nghe nói, Châu Huệ cùng bạn trai cũ Kỳ Hiểu Thiên ở ngoài thuê phòng khách sạn, sau đó không may bị bọn chó săn thấy, chụp lại hình hai người thuê phòng. Bây giờ hình của bọn chó săn bị Hạ Thẩm Châu kiềm lại, không dám gửi ra. Nhưng chuyện này, lại không thể không nói trước được, do đó, Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh bây giờ đã đem hình đi gặp Chiêm Nhất Thông.”

Vy Vy với vẻ kinh ngạc, sau đó liền bình tĩnh lại, gật đầu nói: “Chiêm Nhất Thông và Hạ Thẩm Châu họ cùng là học sinh học viện quý tộc Duệ Hà, họ tất nhiên không thể giương mắt nhìn tin xấu này trong thời điểm quan trọng mà bị tung ra. Cũng may Chiêm Nhất Thông và Châu Huệ không có tình cảm gì với nhau, nếu không buổi đính hôn này chưa chắc có thể tiến hành tiếp được. Chuyện này, nếu có thể nhẹ nhàng giải quyết trong phạm vị nhỏ, là tốt nhất rồi. Chỉ sợ tin tức bị lộ ra, để người ngoài kia biết được, thế thì sẽ mất mặt lắm. Không chỉ người Chiêm gia mất mặt, cả Châu gia cũng thế, học viện quý tộc Duệ Hà cũng bị xấu hổ theo. Cho nên, cách xử lý của Thẩm Châu là chính xác nhất. Đúng rồi. Những người khác đâu?”

Ngu Vũ Mặc trả lời nói: “Thẩm Viễn Thẩm Mạch đều đã về, Đậu Đậu và Đinh đinh đang chơi game, nói chưa qua ải, chờ sau khi qua ải sẽ về.”

Vy Vy ngước đầu nhìn đồng hồ treo tường, nói: “Không sao. Vẫn kịp. Cậu cũng đừng lo, chúng ta chính là đi học cùng thái tử, đơn thuần chỉ là đến để tiêu khiển thời gian. Đúng rồi, Thẩm Châu không phải nói dẫn cậu đi mua sắm sao? Thế nào? Chọn được quần áo thích hợp chứ?”

Mặt của Ngu Vũ Mặc liền đỏ, nói: “Ừm, anh ấy mua cho tớ rất nhiều quần áo và trang sức, Vy Vy, cậu nói tớ nên nhận mấy này không? Thật sự là quá đắt đi!”

Vy Vy cười nói: “Nếu là tặng cho cậu, cậu cứ nhận lấy. Đi nào, về phòng xem quần áo mới của cậu nào!”

Ngu Vũ Mặc mới gật đầu, kéo Vy Vy đến phòng của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK