Mục lục
Lấy nhầm tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201447.
“Tớ...” Ngu Vũ Mặc bàng hoàng mà ngẩng đầu, chỉ với một ánh nhìn liền chạm vào ánh mắt mong chờ của Hạ Thẩm Châu.

“Tớ thấy qua chuyện tình của anh hai, thấy qua chị hai yêu đương ra sao, cũng từng thấy người lớn họ yêu nhau như thế nào. Tớ từng nói với mình, Hạ Thẩm Châu à Hạ Thẩm Châu, mày nên rút bài học kinh nghiệm từ họ, không được động lòng quá dễ dàng, không được quá dễ dàng động tình, đặc biệt không được dễ dàng mà thích một người con gái. Bởi vì như thế mày sẽ bị tổn thương, sẽ đau lòng, sẽ đau khổ sẽ bối rối, sẽ dằn vặt! Sẽ giống như anh chị hai mày vậy!”

“Tớ từ nhỏ đến lớn mãi nhắc nhở mình như thế, cho nên, từ nhỏ đến lớn, tớ luôn là đao thương bất nhập. Trước giờ không ai có thể khiến tớ phá bỏ nguyên tắc của mình. Tớ cho rằng mình thành công rồi, cho đến khi tớ gặp cậu. Đúng thế, tớ thừa nhận, lúc bắt đầu tớ đối với cậu không có cảm giác gì khác cả, cảm thấy cậu chỉ là một người con gái bình thường. Thế nhưng, cho đến một hôm, tớ thấy được sự can đảm của cậu, tớ đột nhiên phát hiện cậu đặc biệt đến thế.”

“Tớ bắt đầu chú ý đến cậu, tìm hiểu cậu, muốn cùng cậu trò chuyện, nghe cậu nói chuyện, nhìn dáng vẻ cậu cười v.v. cho đến một hôm, tớ đột nhiên ý thức được tớ không thấy cậu nữa, tớ cảm thấy trong lòng hốt hoảng. Bởi vì lần đầu tiên tớ không kiểm soát được trái tim của tớ, khiến cho sự kiên trì của tớ xuất hiện sự rạn nứt. Tớ biết như thế là không tốt, tớ sẽ bị thua. Cho nên tớ bắt đầu dùng mặt nạ để nguy trang chính mình, giả vờ với vẻ không thích cậu.”

“Nhưng thích một người, thật sự là không gỉa vờ được. Nếu cả yêu cũng có thể ngụy trang được, thế thì thế giới này phải đáng sợ đến mức nào. Có một hôm, cậu hẹn tớ ăn cơm. Mẹ cậu nói mấy chuyện đó cùng tớ, tớ đột nhiên phát hiện, cậu trong lòng tớ, tầm quan trọng ngày một đi lên. Sau khi tớ về nhà, nghĩ rất nhiều. Tớ quyết định nghe theo trái tim mình.”

“Lúc đó, thực ra tớ đã muốn nói rõ thân phận mình với cậu. Nhưng cậu lúc đó, vừa hay phải đối mặt với phiền toán bên phía gia đình, tớ sợ cậu mất tập trung, cũng lo cậu trong lễ hội trường xảy ra sai sót, cho nên mới chờ đến hôm nay mới nói rõ với cậu. Tớ cũng biết cậu sẽ tức giận, cho nên tớ mới dẫn cậu đến đây để xin lỗi đàng hoàng. Cậu muốn đánh muốn chửi tớ đều tùy ý cậu, chính là xin cậu đừng giận nữa được không?” lời của Hạ Thẩm Châu, thật sự đủ điểm.

Ngu Vũ Mặc nghe lời của Hạ Thẩm Châu, muốn giận cũng không giận nổi nữa.

Ngu Vũ Mặc đứng đó cả buổi trời không nói gì, cứ thế mà nhìn chằm chằm Hạ Thẩm Châu.

Hạ Thẩm Châu thầm than một tiếng, nói: “Cậu còn có sự lo lắng gì sao? Một lần nói ra hết, tớ giúp cậu giải quyết!”

“Gia đình tớ phải làm sao?” Ngu Vũ Mặc nhìn Hạ Thẩm Châu: “Tớ cứ nói với gia đình tớ gia đình cậu là người dưới quê, tớ làm sao mà giải thích với mẹ tớ, người tớ thích, đột nhiên từ đứa nghèo nàn chuyển mình liền trở thành nhị thiếu gia tập đoàn tài chính Hạ thị được quan tâm chú ý nhất hiện nay?”

Hạ Thẩm Châu khẽ cười, nói: “Thế thì, chuyện này giao cho tớ được không? Để tớ giải thích với gia đình cậu được không?”

“Giải thích như thế nào?” Ngu Vũ Mặc hỏi ngược lại.

“Cậu cho rằng tập đoàn tài chính Hạ thị nhà tớ chỉ kiếm tiền tiêu tiền đơn giản như thế sao?” Hạ Thẩm Châu khẽ cười, nói: “Tớ nói thế với cậu nhé. Thân là tổng tài tập đoàn và chủ tịch hội đồng quản trị, bên cạnh đều có một đoàn trí tuệ lớn! Cha mẹ tớ, bên cạnh họ có đoàn trí tuệ với quy mô năm trăm người. Anh tớ, thân là tổng tài hiện thời của tập đoàn tài chính Hạ thị, bên cạnh anh ấy có giám đốc trợ lý đặc biệt, có trợ lý bình thường, có thư ký, tài xế, vệ sĩ, còn có đoàn trí tuệ không dưới hai trăm người. Chị tớ, cũng có sự phân phối như thế. Cậu cảm thấy, bên cạnh tớ một người cũng không có sao?”

Cả người Ngu Vũ Mặc bị kinh ngạc đến ngây người!

Đây là thế giới mà cô ấy chưa từng được biết qua!

Cô ấy đột nhiên lại cảm thấy không tự tin nữa.

“Đừng sợ, đừng lo.” Hạ Thẩm Châu dịu dàng sờ đầu Ngu Vũ Mặc, nói: “Trợ lý và đoàn trí tuệ của tớ sẽ giải quyết ổn thỏa cả!”

“Nhưng...” Ngu Vũ Mặc vẫn có chút lo lắng.

“Không có nhưng mà gì hết.” Hạ Thẩm Châu bá đạp mà nói: “Chúng ta vẫn cứ như lúc trước thế kia, được không? Tất cả đều không thay đổi! Phải không?”

Ngu Vũ Mặc im lặng rất lâu, mới từ từ gật đầu.

Hạ Thẩm Châu giờ mới vui vẻ, cúi đầu hôn nhẹ lên chán của Ngu Vũ Mặc, nói: “Đây mới là cô gái ngoan của tớ!”

Bên này, Hạ Thẩm Châu và Ngu Vũ Mặc đủ kiểu giải thích bá đạo.

Bên khác, Vy Vy và Văn Gian Thanh cũng đang dự đoán chuyện của Hạ Thẩm Châu và Ngu Vũ Mặc.

Văn Gian Thanh có chút bất an mà hỏi Vy Vy: “Cậu nói, Ngu Vũ Mặc nhất thời biết được thân phận chúng ta, đừng nói là đang nổi giận với Thẩm Châu đó chứ?”

Vy Vy suy nghĩ, nói: “Nổi giận chắc chắn là có. Nói cho cùng, sự chênh lệch quá lớn. Nổi giận không đáng sợ, chuyện tớ lo là, Ngu Vũ Mặc sẽ vì sự chênh lệch của hai người mà chủ động đưa ra đề nghị chia tay.”

“Huh? Gả vào nhà giàu có không phải tâm nguyện của họ sao?” Văn Gian Thanh ngờ vực mà hỏi.

“Ít ra đối với chuyện gả vào nhà giàu sang tớ không hứng thứ.” Vy Vy bình tĩnh nhìn Văn Gian Thanh nói.

Văn Gian Thanh liền biết ngay mình lỡ lời, vội xin lỗi với Vy Vy: “Xin lỗi, tớ không phải ý đó.”

“Tớ hiểu ý của cậu. Tớ chỉ muốn nói với cậu, nếu Ngu Vũ Mặc là người con gái ham giàu có hư vinh, muốn gả vào nhà giàu có, thế thì lúc bắt đầu cô ấy sẽ chọn Trịnh Khắc Kỳ, chứ không phải Thẩm Châu!” Vy Vy bình tĩnh phân tích nói: “Chính vì Ngu Vũ Mặc là người rất tỉnh táo rất hiểu bản thân, cho nên, cô ấy bây giờ thực ra có lẽ đang lung lây quyết tâm ở bên Hạ Thẩm Châu! Bởi vì, hai người có sự chênh lệch quá lớn đi! Thẩm Châu muốn để cho Ngu Vũ Mặc yên tâm, chỉ sợ còn phải làm rất nhiều rất nhiều chuyện mới được.”

Chân mày Văn Gian Thanh khẽ nhíu, nói: “Có lý. Xem ra, ba cặp đôi chúng ta, đều không cặp nào có thể yên tâm cả! Tớ còn cho rằng họ là cặp dễ dàng bên nhau nhất.”

Vy Vy không trả lời câu hỏi này, chỉ là tiếp tục nói: “Nếu nói thuận lợi nhất thì có lẽ nên là Thẩm Tùng Tý và Farina. Chỉ là đáng tiếc, Thẩm Tùng Tý quá thiếu tự tin đi....”

Văn Gian Thanh không lên tiếng, không dám nói chuyện của Thẩm Tùng Tý và bạn thời trung học.

Nếu để Vy Vy biết được, bên cạnh Thẩm Tùng Tý có đứa con gái vì cậu ấy mà tự sát, có lẽ tám phần sẽ kéo Farina về nước ngay chăng?

Ây ây ây, ba người họ đúng là anh em cùng khó!

Vẫn là Thẩm Viễn thông minh!

Chính là chết sống đều không yêu!

Phạm Đậu Đậu Phạm Đinh Đinh cũng rất gian, bên cạnh nhiều gái đẹp thế kia, chính là một người cũng không quen.

Lúc trước Hạ Thẩm Châu còn cứ kêu ca mãi tuyệt đối không để tình yêu chi phối, bây giờ không phải cũng trầm luân đó sao?

Được!

Mấy người họ, xem ra có cái để bận cả!

“Cậu đang nghĩ gì thế?” Vy Vy đột nhiên hỏi. Văn Gian Thanh liền tỉnh người, trả lời nói: “Không có gì, chúng ta đi xem những người khác! Nếu như Thẩm Châu cần tớ ra đòn giúp đỡ, tớ phải đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK