Mục lục
Lấy nhầm tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

201332.Thần sắc Thẩm Hà thay đổi: “Hả? Cậu đã nghe thấy tin tức gì rồi?”

“Không nghe tin gì cả.” Vu Tiểu Uyển trả lời: “Tớ chỉ nghe nói, trong nhà của Cung Tử Á vẫn luôn chuẩn bị cho đám cưới của cậu ấy.”

Sắc mặt của Thẩm Hà chợt dịu đi, cô nói: “Việc này, tớ đã hỏi qua cậu ấy rồi. Cậu ấy nói không cần gấp, đúng là không cần gấp gáp mà! Cậu ấy vẫn còn trẻ!”

“Cậu ấy không gấp, nhưng người nhà cậu ấy gấp.” Vu Tiểu Uyển nói: “Lúc chúng ta còn nhỏ, sức khỏe của mẹ Cung Tử Á đã không tốt lắm rồi. Hai năm nay tuy dưỡng bệnh cũng khá tốt, nhưng so với người bình thường, thì vẫn yếu hơn rất nhiều. Cho nên, những người lớn muốn nhân lúc bà ấy còn khỏe, thì gả con gái đi, như vậy thì cũng có thể yên lòng.”

Thẩm Hà tươi cười nói: “Cậu nói thử suy nghĩ của cậu nghe xem”

“Tớ cảm thấy, cậu thân là cấp trên và cũng là lãnh đạo của Cung Tử Á, việc này cậu nên để tâm hơn, thì người nhà Cung Tử Á chắc cũng sẽ vui mừng.” Vu Tiểu Uyển mỉm cười trả lời: “Tớ nghe nói một trong những đối tượng xem mắt, bây giờ đang ở nước Y! Nếu đã đến nước Y rồi, hay là chúng ta đi xem thử đi?”

Đôi mắt của Thẩm Hà sáng lên: “Trời ơi, Tiểu Uyển, cậu hay quá! Việc gì cũng biết được!”

Vu Tiểu Uyển bỉu môi một cái trả lời: “Chuyện của cậu mà tớ dám không chú ý sao? Cho tớ mười cái gan tớ cũng không dám đâu!”

Sau đó hai cô gái cùng phá lên cười.

Đợi đến khi Cung Tử Á trở về, thì Thẩm Hà dự định sẽ bàn về chuyện hôn nhân của cô ấy trước.

Cung Tử Á vừa mới vào cửa, còn chưa kịp báo cáo công việc, thì đã phát hiện Thẩm Hà đang hí hửng nhìn mình với một ánh mắt sâu sa, vui đến nỗi Cung Tử Á nổi hết da gà.
“Đại tiểu thư của tôi, cậu làm sao thế nào?” Cung Tử Á nhìn vào mình từ trên xuống dưới một lần, sau khi xác nhận mình không có gì sơ sài thì mới mở miệng nói: “Sao cậu lại cười đáng sợ vậy?”

“Có sao?” Thẩm Hà giơ tay lên sờ khuôn mặt của mình, nhưng vẫn không hề thay đổi nụ cười sâu xa đó.

Cung Tử Á gật đầu với bộ mặt nghiêm túc: “Cậu chỉ còn thiếu việc khắc 4 chữ lên mặt của cậu thôi: Tôi có âm mưu.”

Thẩm Hà cười ha hả nói: “Được rồi được rồi, tớ không vòng vo với cậu nữa! Đó là việc liên quan đến vụ xem mắt của cậu.”

Cung Tử Á lập tức bực tức: “Thật không biết người nhà tớ gấp rút quá làm gì, tớ vẫn còn nhỏ mà!”

Thẩm Hà không tiếp tục cười nữa, mà trở nên nghiêm túc nói: “Nghe nói sức khỏe của dì gần đây không tốt lắm.”

Cung Tử Á thở dài một hơi nói: “Căn bệnh từ lúc tớ còn nhỏ, đã khiến mẹ để lại mầm bệnh trong người. Cho nên bây giờ tuy dưỡng bệnh rất tốt, nhưng tinh thần vẫn hơi kém một chút. Nhưng mà, tớ đã rất mãn nguyện rồi. Nếu không phải gặp cậu, thì chắc mẹ tớ đã…”

Đang nói giữa chừng, thì đôi mắt của Cung Tử Á đã đỏ lên.

Nhớ lại những năm tháng cực khổ đó, đột nhiên cảm thấy dốc hết sức mình trong cuộc sống đúng là rất có giá trị.

Thẩm Hà nghiêm túc nói: “Chắc dì ấy cũng đã nghĩ đến việc này, cho nên mới hy vọng trong lúc dì còn sống có thể nhìn thấy hai chị em cậu được bình an và thuận lợi.”

Cung Tử Á gật đầu: “Tớ tán thành chuyện này. Nhưng mà, những chuyện hôn nhân, không phải muốn nhanh thì có thể nhanh được đâu. Phải dựa vào duyên phận mà!”

“Nếu cậu cứ không đi gặp những người con trai khác, thì sao lại có duyên phận được?” Thẩm Hà lắc đầu, lên tiếng phản đối:”Cậu đó, thật ra bây giờ không phải bắt cậu kết hôn ngay, mà chỉ cho cậu đi xem mắt thôi mà, như vậy thì chắc mẹ cậu sẽ vui lắm.”

Cung Tử Á thở dài một hơi: “Nói thì nói như vậy, nhưng công việc của tớ nhiều quá, đâu có thời gian yêu đương đâu?”

Thẩm Hà chống mặt lên cằm nói: “Quốc vương người ta cũng không hề vì chuyện đại sự mà làm trở ngại cho tình yêu của ông, vậy thì thử hỏi sao cậu có thể bận rộn hơn ông ấy được chứ? Vừa đúng lúc, khoảng thời gian này, anh tớ và Tiểu Uyển cũng đến đây rồi. Có họ ứng phó với quốc vương, nên tớ cũng không có việc gì làm. Còn cậu, cậu cũng nghỉ ngơi hai ngày đi. Nghe nói một trong những đối tượng xem mắt của cậu, đang ở nước Y, cậu có thể gặp anh ấy ngay tại đây. Nếu ba mẹ của cậu biết được, chắc sẽ rất vui, cảm thấy cậu là một đứa con gái nghe lời. Còn về việc có thành công hay không, thì phải xem ý trời rồi!”

Cung Tử Á sốt ruột lên: “Chỉ là đi xem mắt, không thành công cũng không sao ư?”

Thẩm Hà chợt cười ha hả lên lần nữa: “Đương nhiên không sao rồi! Ba mẹ cậu cũng chỉ hy vọng cậu có thể bỏ một chút thời gian lên việc xem mắt thôi, đâu phải muốn ép cậu lấy người đó ngay đâu!”

Cung Tử Á nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Hà thở dài một hơi: “Lỗi cũng tại tớ! Trợ lí đắc lực nhất bên cạnh tớ cũng chỉ có một mình cậu mà thôi. Những người khác tuy cũng không tệ, nhưng vẫn chỉ có cậu vừa ý của tớ nhất. Cho nên việc gì cũng giao cho cậu hết, nên mới khiến cậu ít thời gian được về nhà. Tuy chúng ta đểu ở cùng một thành phố, nhưng cậu cũng rất hiếm khi được về nhà ăn cơm với người nhà của cậu. Cũng lỗi tại tớ, tại tớ hết, đều là lỗi của tớ. Cho nên, tớ là sếp mà không làm tròn trách nhiệm của mình. Tớ sẽ sám hối đàng hoàng.”

Cung Tử Á lập tức trả lời: “Công việc của tớ, vốn dĩ có chút bận rộn, không có liên quan gì đến cậu hết. Được rồi được rồi, tớ sẽ đi gặp người đó được chưa? Cậu mà còn nói tiếp nữa, thì tớ cũng không còn cái lỗ nào để chui xuống nữa rồi. Gia cảnh nhà tớ, cũng đều nhờ ơn của cậu. Nếu không thì…”

Đang nói nửa chừng, thì Cung Tử Á lại có chút đau lòng.

Thẩm Hà nhanh chóng nói: “Được rồi, bên này tớ cũng không có gì phải làm nữa, người nên gặp thì cậu cứ đi gặp đi. Bên tớ cũng không có chuyện gì để cậu giúp đỡ nữa. Bất quá thì, những chuyện đó cứ giao cho những người khác xử lí cũng được. Cậu cứ ăn mặc đẹp đẽ vào, đừng làm mất mặt nhà họ Hạ! Dù gì thì cậu cũng là trợ lý hàng đầu của Hạ Thẩm Hà mà!”

Cung Tử Á chợt tươi cười trả lời: “Tớ biết rồi, tớ đi ngay đây. Có gì thì cứ gọi cho tớ!”

Thẩm Hà giơ tay tạm biệt, rồi cho Cung Tử Á đi làm việc của mình.

Nhìn vào bóng dáng đẹp đẽ của Cung Tử Á, Thẩm Hà mới chống cằm lên suy nghĩ, phải là tên tiểu tử thối tha nào, thì mới có thể xứng đáng với trợ lý hàng đầu của mình đây!

Bên Thẩm Hà thật sự đã không còn việc gì để làm, cho nên mới lấy điện thoại ra gọi cho Joel.

Dù sao thì quốc vương và thủ tướng bây giờ cũng rất bận rộn, đều phải vây quanh Thẩm Duệ và Tiểu Uyển, cho nên, Joel mới được thả ra ngoài.

Thầm Hà gọi điện một cái thì Joel đã bị kêu ra ngoài ngay, hai người cải trang một chút, xong rồi mới lén lút chạy ra ngoài hẹn hò với nhau.

Nếu ngay đến Thẩm hà cũng đã chạy ra ngoài hẹn hò rồi, thì thật sự đã không còn chuyện gì cần Cung Tử Á làm nữa rồi.

Cung Tử Á cũng cất công sửa soạn một hồi, sau đó gọi điện cho đối tượng xem mắt, hẹn gặp mặt bên ngoài.

Khi đối phương nhận được điện thoại của Cung Tử Á, cũng ngạc nhiên rất lâu, sau đó lại vui mừng đồng ý việc gặp mặt.

Cho nên, hiệu suất làm việc của Cung Tử Á rất cao, liền hẹn đối phương gặp mặt ăn tối ngay buổi tối hôm đó.

Đối phương cũng đồng ý một cách thẳng thắn!

Đây là người trợ lý hàng đầu kế bên đại tiểu thư của Hạ Gia mà!

Địa vị này, cũng tương đương với vị trí thư ký hàng đầu bên cạnh người thừa kế của một quốc gia nào đó rồi!

Cho nên, đối phương có thể không đồng ý sao? Có thể không mừng rỡ sao?

Nếu thật sự thành công, thì đúng là bước chân lên tận thiên đường rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK