20793.
Mạc Thu cảm nhận được ánh mắt của Thẩm Nhị, gương mặt chợt đỏ ửng lên.
Thẩm Nhị bỗng nhiên mở miệng nói: "Tôi qua một thời gian ngắn sẽ phải chính thức nhận chức rồi."
"A?" Mạc Thu một vẻ mặt khó hiểu.
Ánh mắt của Thẩm Nhị lóe lên, trên khuôn mặt cương nghị cũng hình như đã hiện lên một chút ngại: "Tôi thăng cấp trở thành thiếu tướng rồi. Không biết cô có hứng thú, làm tướng quân phu nhân không?"
Cả người của Mạc Thu đều ngây ra rồi.
Thẩm Duệ cùng Thẩm Hà đồng thời giơ tay lên, làm một cái động tác tay 666 (nghĩa là đỉnh đỉnh đỉnh).
Thấy qua nhiều phương thức cầu yêu, lần đầu tiên thấy là như vậy đấy!
Cậu hai, cậu quá đỉnh rồi!
Cả người của Mạc Thu đều ngượng ngùng, đứng lên quay người muốn rời đi.
Thẩm Nhị cũng không có ngăn cản, chỉ là ngang ngược mà nói: "Anh cảm thấy trong khoảng thời gian này, sau khi cùng em ở chung với nhau, cảm thấy em rất thích hợp với anh."
Mạc Thu vừa quay đầu lại: : "Thế nhưng là tôi không cảm thấy chúng ta thích hợp."
"Cái kia, anh cùng chú và dì thương lượng một chút. Nếu như chú và dì vừa ý anh, chúng ta liền thử xem. Nếu như chú và dì không thích anh, anh đây sẽ cố gắng." Thẩm Nhị tiếp tục nói.
Thẩm Duệ cùng Thẩm Hà lần nữa làm ra động tác tay 666.
Nếu bàn về theo đuổi bạn gái, cậu hai là có đủ đặc sắc nhất rồi chăng?
Cách theo đuổi như vậy, đoán chừng không ai chịu được chăng?
Mạc Thu thật sự không chịu nổi: "Anh dám!"
Thẩm Nhị lập tức quay đầu nhìn lấy Thẩm Duệ cùng Thẩm Hà: "Các con có biết rõ địa chỉ trong nhà cùng phương thức liên lạc của dì Mạc Thu của các con không?"
"Con biết!" Thẩm Duệ lập tức giơ tay trả lời.
"Con cũng biết!" Thẩm Hà cũng phối hợp mà trả lời.
Thẩm Nhị lập tức móc ra điện thoại của mình, không chờ Mạc Thu kịp phản ứng, đã bấm gọi điện thoại đến cho cha mẹ của Mạc Thu: "Alô, chào dù và dì, hãy cho phép con làm một cái tự giới thiệu. Con là Thẩm Nhị, là anh hai của Thẩm Thất! Cũng là phó tư lệnh mới của một đóng quân nào đó của thành phố Vinh tỉnh Nghệ An, cấp bậc thiếu tướng. Con năm nay 36 tuổi, chưa lập gia đình, thân thể khỏe mạnh, nhiệt tình yêu tổ quốc cùng nhân dân, trung thành. Con bằng lòng làm con rể của ngài, xin hỏi ngài có đồng ý không?"
Ở đầu bên kia của điện thoại, cha của Mạc Thu cùng mẹ của Mạc Thu quả nhiên bị bất ngờ này nện đến gần như đầu óc choáng váng rồi?
Cái gì?
Có một thiếu tướng muốn theo đuổi con gái của mình?
Trời ạ, đây có thật không vậy?
Thật là không phải là đang nằm mơ sao?
Thẩm Thất quả nhiên là đứa con tốt a! Nói được thì làm được a!
"Đồng ý đồng ý chúng tôi đều đồng ý!" Cha mẹ của Mạc Thu không chờ Thẩm Nhị nói cho hết lời, liền kích động liên tục trả lời: "Vậy con khi nào rảnh thì tới nhà ngồi một chút a?"
"Sẽ rất nhanh." Thẩm Nhị trả lời ngay: "Con sẽ dẫn Mạc Thu về nhà gặp hai ngài đấy! Bây giờ Mạc Thu đang ở bên cạnh, ngài có muốn cùng Mạc Thu trò chuyện không?"
"Được được được được!" Cha mẹ của Mạc Thu quả thực kích động đến muốn khóc.
Mạc Thu một vẻ mặt sống không còn lưu luyến gì nữa mà tiếp lấy điện thoại: "Cha —— "
Mạc Thu vừa mở miệng, còn chưa kịp nói, đã bị tiếng nói ở trong điện thoại khiến cho chấn choáng rồi: "Mạc Thu, cha nói với con! Bà chủ của con thật vất vả mới tìm được đối tượng cho con, con nói cái gì cũng phải dẫn về cho cha! Lần này còn giới thiệu là một thiếu tướng nữa! Đây là vinh quang lớn lao của nhà chúng ta đấy! Đã nghe thấy chữa? Đây là mệnh lệnh! Phải dẫn về nhà gặp mặt!"
"Cái kia, cha a, con cùng hắn mới vừa quen không lâu ——" Lời nói của Mạc Thu lại chưa nói xong, lại lần nữa bị cắt ngang.
"Quen biết không lâu cũng không sao! Hắn sau này thì điều đến thành phố Vinh rồi, các con có thể từ từ gây dựng tình cảm cũng được! Một thằng có điều kiện tốt như vậy, tuyệt đối không thể bỏ qua! Nghe kỹ chưa? Phải dẫn về nhà!" Cha của Mạc Thu giọng nói mạnh mẽ mà ra mệnh lệnh.
Lúc này, mẹ của Mạc Thu đem điện thoại tiếp qua, đối với Mạc Thu nói: "Tiểu Thu a, con xem, Thẩm Thất đứa con gái này xinh đẹp đến cỡ nào a! Có thể thấy được gien của người ta tốt lắm! Bởi vậy có thể thấy được, bề ngoài của anh hai nhỏ nhất định không kém được! Hơn nữa nề nếp của Thẩm gia nghiêm lắm, sau này cũng sẽ thương con đấy. Tiểu Thu a, mẹ cảm thấy người đàn ông này điều kiện rất tốt, con cũng đừng khắc khe nữa, cùng người ăn ở với nhau thật tốt đi. Qua mấy ngày thì dẫn về xem. Cha mẹ cũng thay con kiểm định."
Mạc Thu vừa định mở miệng, cha của Mạc Thu ở bên cạnh tiếp tục rống to: "Phải sớm chút dẫn về! Nghe thấy chưa! Được rồi, đưa điện thoại cho con rể của cha đi!"
Con rể con rể.
Mạc Thu nhịn không được bụm mặt.
Đây chữ Bát còn chưa chổng đít lên (câu này đầu tiên dùng để chỉ việc nam nữ thành hôn, vì thời xưa ngày tháng năm sinh của nam nữ hợp nhau mới kết hôn, ví với sự việc vẫn chưa bắt đầu, vẫn chưa có manh mối gì), liền kêu con rể rồi.
Chaa mẹ, chúng ta phải thận trọng!
Mạc Thu ngay cả cơ hội giải thích cũng không có, điện thoại lại lần nữa chuyển dời đến trong tay của Thẩm Nhị.
Thẩm Nhị cũng đã nghe được nội dung nói chuyện ở trong điện thoại, vì vậy thong dong bình tĩnh rồi.
Điện thoại vừa chuyển dời đến trong tay của Thẩm Nhị, trong điện thoại vốn là tiếng gào thét của người đàn ông trong nháy mắt trở nên đoan trang nghiêm cẩn: "Con rể, cha với mẹ của con đều thương lượng qua rồi, chúng tôi đều đồng ý!"
Điện thoại đã bật loa ngoài, vì vậy mọi người ở trong phòng đều đã nghe thấy rồi.
Thẩm Duệ cùng Thẩm Hà lần nữa giơ ngon tay lên, làm một động tác tay 666!
Cậu hai quả thực quá lợi hại!
Mạc gia gia còn chưa gặp đấy, thì gọi là con rể rồi!
Xem ra, dì Mạc Thu thật sự phải làm mợ hai của mình á!
Thẩm Nhị lập tức đứng nghiêm: "Vâng!"
Trong điện thoại, cha của Mạc Thu cùng mẹ của Mạc Thu thật là càng hài lòng hơn rồi!
Mạc Thu bụm mặt, cảm thấy mình không còn mặt mũi gì gặp người nữa rồi!
Xong rồi xong rồi, cả đời lẫy lừng, đều hủy rồi!
Tuy rằng, cô bây giờ hình như cũng không tẩy chay Thẩm Nhị lắm.
Thế nhưng là bỗng chốc thì quá độ đến mức là con rể rồi, vẫn là quá nhanh rồi chứ?
Thẩm Hà bụm miệng cười trộm, đem chuyện đã xảy ra ở nơi này, dùng điện thoại quay lại gửi cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất đang cùng Hạ Nhật Ninh tình nồng ý đượm, thì nhận được video của bảo bối tiểu Hà gửi tới.
Thẩm Thất vừa nhìn, lập tức vui đến hỏng mất rồi, vội vàng đem điện thoại đưa cho Hạ Nhật Ninh.
Hạ Nhật Ninh xem xong, cũng nhịn cười không được, nói: "Không ngờ, em còn tác hợp thành công rồi đấy! Xem ra anh hai lần này là thật sự động lòng rồi."
Thẩm Thất gật gật đầu, nói: "Ngày đó, lúc nhà hàng bị cháy, em liền phát hiện Mạc Thu thật ra là đối với anh hai chẳng phải tẩy chay. Mạc Thu sở dĩ luôn làm nữ cường nhân, là vì cô luôn cảm thấy người đàn ông ở bên người mình quá yếu, không xứng với cao ngạo của cô ấy. Anh hai của em thì đủ mạnh mẽ, thế nhưng là không giỏi nói năng, vì vậy bọn họ chỉ cần một cơ hội mài giũa. Vừa đúng lúc tiểu Duệ tiểu Hà không có việc gì làm, liền để cho bọn họ đi tác hợp một cái. Không ngờ, thật đúng là đã thành đây."
Thẩm Thất nói xong, bản thân mình đều nhịn không được bật cười: "Lúc này, em cuối cùng là có thể cùng chú và dì của Mạc gia có báo cáo rồi!"
Hạ Nhật Ninh ôm lấy Thẩm Thất, nói: "Lần này chúng ta thật sự đã thành người một nhà rồi a!"
Thẩm Thất vừa cười vừa nói: "Đúng vậy a, cũng không biết tiểu Nghĩa cùng Nhất Phi nói như thế nào rồi?"
Đang nói, liền nhìn thấy Văn Nhất Phi cùng Lưu Nghĩa từ trong rừng cây không đầu không đuôi mà chạy ra.
Thẩm Thất nhịn không được hỏi: "Các người tại sao phải chạy nhanh như vậy? Trong rừng gặp phải dã thú rồi?"
Lưu Nghĩa vẫy vẫy tay, nói: "Không phải không phải, một đám con nít!"
Thẩm Thất càng thêm kì lạ rồi: "Là con nít thì các người chạy cái gì a?"
Văn Nhất Phi cũng cùng theo đỏ mặt: "Cái kia cái kia cái gì ấy —— "
Một hồi, một đám con nít từ trong rừng cây cũng chạy ra, sau đó ôm nhau học theo bộ dạng của người lớn vậy mà hôn hít.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK