Mục lục
Ông xã tổng tài bá đạo sủng: bảo bối, tiếp tục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kì thật còn có vài câu anh ta chưa nói.

Đó là, đã là vật không có tác dụng thì giữ lại để làm gì?

“Tay anh đã chảy máu, em lau giúp anh!” Phương Trì Hạ nhìn lòng bàn tay anh ta bị ghim chảy máu, lấy khăn giấy ở bên cạnh lau cho anh ta.

Động tác của cô rất nhẹ, đối với Lạc Dịch Bắc cũng không có ôn nhu như vậy.

Thi Cận Dương bất động thanh sắc nhìn cô, lại nhìn vòng cổ của cô, đau đớn khó dời mắt.

“Trì Hạ, anh không sao, không cần quan tâm.” Đẩy tay cô ra, anh ta gọi phục vụ đến bắt đầu chọn món ăn.

“Muốn ăn cái gì?”Đem menu đến trước mặt cô, anh rất chân thành giới thiệu “ Hắc tùng lộ tháp tháp bạn tiên hào thử một chút xem sao? Hương vị cũng không tệ lắm! Hương thảo dê cũng không tệ, nơi này còn có gan ngỗng..”

Thi Cận Dương cũng rất lãnh khốc, nhưng dùng cơm với con gái lại rất lịch sự, chăm sóc cho người, tính ưu nhã trên người anh ta được phát huy đến vô cùng.

Phương Trì Hạ ở cùng với anh ta không giống như ở cùng Lạc Dịch Bắc, ở cùng với anh ta cô rất tùy ý, như cùng bạn bè ở chung một chỗ.

Sau khi kết thúc bữa tối, Thi Cận Dương đề nghi đưa cô về nhà, Phương Trì Hạ cố kị mình ở với Lạc Dịch Bắc, không muốn để Lạc Dịch Bắc hiểu lầm liền dịu dàng từ chối.

“Vậy được rồi, anh đón xe giúp em!” Thi Cận Dương đi ra trước bắt taxi cho cô.

Phương Trì Hạ vài bước đi qua, xoay người lên xe.

Thi Cận Dương bất động nhìn cô, lúc xe chuẩn bị rời đi thình lình nói “Trì Hạ, tối hôm qua em rời đi cùng Dịch Bắc sao?”

Sau khi anh ta nói xong lại nhìn vòng cổ của cô, trong màn đêm, ánh mắt hiện lên tia đau thương, nhưng mà vì đêm đen nên Phương Trì Hạ không nhận ra.

Phương Trì Hạ không nghĩ đến anh ta đột nhiên nhắc đến tên này, nhất thời sững sờ.

“Tối hôm qua hai người đồng thời biến mất.” Thi Cận Dương cười nhạt, nụ cười đắng chát.

Phương Trì Hạ kì thật cũng không ngoài ý muốn chuyện anh ta đoán được quan hệ của cô và Lạc Dịch Bắc, khôn khéo như anh ta, hôm đó Lạc Dịch Bắc đến văn phòng của cô hơn một lần sao có thể không nhìn ra manh mối?

“Bạn trai?” Thi Cận Dương lại hỏi.

Là chồng!

Phương Trì Hạ rất muốn trả lời anh ta, nhưng mà lại nghĩ đến quan hệ của mình và Lạc Dịch Bắc là ẩn hôn liền nhịn lời này xuống.

Mà lúc cô trầm mặc, Thi Cận Dương cũng nhận ra.

Nếu như không phải quan hệ đặc thù sao cô lại có vòng cổ kia?

“Được rồi, không có chuyện gì, đến nơi an toàn thì gọi cho anh một tiếng.” Bảo tài xế lái xe đi, xe taxi liền chậm rãi biến mất trong tầm mắt anh ta.

Thi Cận Dương đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn theo, hai mắt bất đắc dĩ khép lại, khi mở ra đã là một mảnh trong trẻo.

Không ai biết khi anh ta trầm mặc ở trong nhà hàng đã trải qua một phen giãy dụa.

Hoa hồng Louie 14 vừa thấy đã yêu, còn chưa nói ra đã bị vùi lấp.



Lúc Phương Trì Hạ về biệt thự vẫn còn sáng đèn.

Lúc này còn sớm, cô biết anh chưa đi ngủ.

Vào nhà vốn định không kinh động anh trực tiếp đi phòng khách, ai ngờ vừa mở cửa, lại đụng Lạc Dịch Bắc vừa vặn từ phòng ngủ đi ra.

Lạc Dịch Bắc nhìn mặt cô, nhướn nhướn lông mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK