Cửa cũng không gõ, trực tiếp mở cửa ra.
Người tới đứng ở cửa nhìn vào trong phòng.
Trong phòng rất yên tĩnh, Lạc Dịch Bắc ngồi trên ghế salon, cầm tài liệu xem.
Phương Trì Hạ đang lau bàn, thêm nước vào trong bình hoa.
Hai người ai làm việc nấy không can thiệp vào chuyện của nhau, ngay cả ánh mắt cũng không giao nhau, giống như không có một tí quan hệ nào.
Lạc Dịch Bắc nhìn người tới rất bất ngờ, để tài liệu xuống nói "Sao hôm nay ông đến sớm như vậy?"
"Trong nhà không có việc gì, nên đến sớm chút." Lạc Ân Kỳ nhìn hai người một cái, giải thích.
Phương Trì Hạ dừng lại chào "Chào buổi sáng! Ông nội!"
"Chào buổi sáng." Lạc Ân Kỳ nhàn nhạt chào một câu, lẳng lặng nhìn Phương Trì Hạ dò xét.
"Ông muốn uống gì không? Cháu giúp ông lấy!" Phương Trì Hạ bình tĩnh hỏi.
"Cám ơn, Ông không uống, cháu cứ làm việc của cháu đi!" Lạc Ân Kỳ lắc đầu, vẫy tay, ý bảo Phương Trì Hạ không cần quan tâm đến ông.
Phương Trì Hạ nghiêng đầu tiếp tục dọn dẹp văn phòng.
Âm thầm đoán mục đích Lạc Ân Kỳ đến.
Phương Trì Hạ cảm giác ông đang nghi ngờ chuyện gì đó?
Lạc Ân Kỳ đến nhưng không vào, chỉ đứng một lát rồi đi.
Nghe tiếng bước chân bên ngoài dần xa, Phương Trì Hạ quay sang nhìn Lạc Dịch Bắc.
Người Lạc gia ít nhiều đều biết anh có tình nhân ở bên ngoài, Lạc Ân Kỳ khôn khéo như vậy, tất nhiên cũng đoán được việc này, nhưng lúc trước cũng không quản.
Bây giờ thì sao?
Tò mò muốn chứng thực rồi nhúng tay vào?
Lạc Dịch Bắc nhìn không thấu Lạc Ân Kỳ, nên dứt khoát không thèm nghĩ nữa.
"Đúng rồi, mấy ngày tới anh sẽ đi công tác, em đi cùng anh" Lạc Dịch Bắc ngẩng đầu nhìn Phương Trì Hạ nói.
"Em không muốn đi." Phương Trì Hạ không quay đầu lại nhìn mà cứ thế từ chối.
Lạc Dịch Bắc không nghĩ tới việc Phương Trì Hạ sẽ từ chối, với tình hình hiện tại giữa hai người Lạc Dịch Bắc cảm thấy Phương Trì Hạ sẽ không từ chối.
Lạc Dịch Bắc không nghĩ tới Phương Trì Hạ sẽ từ chối thẳng thừng như vậy!
Lạc Dịch Bắc bị đả kích nghiêm trọng.
"Lý do?" Phương Trì Hạ trầm mặt, đạm mạc hỏi.
"Em phải đi học!" Phương Trì Hạ vẫn tiếp tục dọn dẹp văn phòng.
"Bình thường em cũng có đến trường học đâu." Lạc Dịch Bắc không hiểu.
"Bởi vì bình thường không đi, nên bây giờ phải đi!" Phương Trì Hạ trả lời thản nhiên.
"Phải không đó?" Lạc Dịch Bắc không cam lòng hỏi.
Phương Trì Hạ nghiêng đầu, trấn an "Em chờ anh về."
"Không có anh ở nhà em không mất ngủ chứ?" Lạc Dịch Bắc thử giụ dỗ.
Phương Trì Hạ nghĩ Lạc Dịch Bắc không ở nhà cô càng ngủ ngon hơn!
Gần đây cũng vì Lạc Dịch Bắc cô mới thiếu ngủ!
Chẳng qua, Phương Trì Hạ không dám nói trước mặt Lạc Dịch Bắc.