Mục lục
Ông xã tổng tài bá đạo sủng: bảo bối, tiếp tục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“cô có biết có bao nhiêu cô gái muốn ở cùng anh Dịch bắc như cô không? Tình cảnh của cô bây giờ có rất nhiều cô gái muốn mà không được, trước đây chẳng phải còn đàu đầu để suy nghĩ làm sao quyến rũ được anh Dịch Bắc sao? Đã vào được đây rồi, nên nắm bắt cơ hội đi.”

Tiểu Tả nói rất đạo lý, không biết là nghe được từ đaua.

Phương Trì Hạ không biết phải nói với cậu ta như thế nào, cô ta đau đầu suy nghĩ làm sao để Lạc Dịch bắc chú ý khi nào?

Lạc Dịch Bắc bơ cô ta khi nào, thì ngày đó cô ta rất tự tại.

Sao Tiểu Tả lại biết nhiều như vậy?

Cậu ta chỉ biết, trong thế giới của Lạc Dịch Bắc thì từ trước đến nay luôn là các cô gái chủ động với anh ta, nên cho rằng Phương Trì Hạ giống với mọi cô gái khác.

Nhìn chằm chằm vào bộ váy cô ta một hồi, anh ta nói giọng khinh thường:” cô như vậy là không được rồi, muốn giữ được trái tim của người đàn ông, thì phải giữ được ánh mắt của người đó đã, biết không?”

Một cậu nhóc 7 tuổi, mà còn rõ hơn cả người lớn.

Chỉ là, cô ta sao lịa phải giữ Lạc Dịch Bắc?

Phương Trì Hạ rất bối rồi, nhưng Tiểu Tả cũng không quan tâm, kéo cô ta lại nhìn kĩ một hồi, rồi vội vàng vào phòng gọi điên thoại:” alo, ông nội, con muốn có mấy người giúp việc đến đây, ông cho mấy người giúp việc là phụ nữ đến nhà anh Dịch bắc nhé.”

Cậu ta nói rất ngọt, nghe như một thương nhân đang thuwong lượng đàm phán vậy, mà còn rất uy nghi phong độ.

Tiểu Tả như vậy, chính là đang dùng bản thân để làm mẫu, người của Lạc gia, oai phong hơn người khác.

“cho người làm đén làm gì?? Phương Trì Hạ đợi anh ta cúp điện thoại rồi mới hỏi.

“cô đoán?” tiểu Tả nghiêng mặt, vừa nãy là một gương mặt lạnh lùng, giờ lại cười tủm tỉm.

“không nói nữa.” Phương Trì Hạ hieur dược ý của cậu ta, hất hất tay, rồi ôm lấy Đoàn Đoàn đi.

Tiểu Tả cũng đi theo, kéo cô ta ngồi xuống.

“cô gái ngốc, cô rất nghèo sao?” Tiểu Tả đặt tay lên vai cô ta, rồi tỉ mỉ hỏi.

Phương Trì Hạ sững người lại, không ngờ sao cậu ta lại hỏi vấn đề này.

“không có nhà ở nên mới được anh Dịch bắc thu nhận về?” Tiểu Tả lại hỏi, rồi nhìn quần áo của cô ta:” cô xem cô mặt cái gì thế này?”

Sau khi cưới Dịch Lạc, thực ra tủ quần áo của Phương Trì Hạ rất nhiều quần áo do Lạc Dịch Bắc sai người chuẩn bị cho cô ta, nhưng bình thường ở nhà, thì cô ta thích mặc tùy ý hơn.

Quần áo côt a đang mặc là được chuyển từ trường tới, rất bình thường, nhưng lại rất thoải mái.

Đối với quần áo, thì Phương Trì Hạ không có để ý nhiều, đối với cô ta, thì thoải mái là ok rồi.

Nhưng, đối với Tiểu Tả người của Lạc gia, thì những đố này là những người không có tiền mới mua.

Phương Trì Hạ bị một cậu nhóc 7 tuổi khinh thương rồi/.

“tôi tặng cho cô thật nhiều quần áo co được không?” Tiểu Tả dựa vào cô ta, nghĩ một lúc, rồi lại nói.

Một đứa bé 7 uổi, không biết làm thế nào để đối xử tốt với một người, chỉ là nghĩ gì nói đấy.

“về mua sách để học đi.” Phương Trì Hạ không biết nói gì hơn với cậu ta.

Tiểu Tả chẹp chẹp miệng, rồi quay lại cùng nghịch Đoàn Đoàn với cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK