Mục lục
Ông xã tổng tài bá đạo sủng: bảo bối, tiếp tục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Trì Hạ hỏi rất cẩn thận, chăm chú quan sát nét mặt Lạc Dịch Bắc.

Ai ngờ Lạc Dịch Bắc không hề suy nghĩ gì đã thốt lên hai chữ, "Không được."

"Vì sao?" Phương Trì Hạ giận dữ.

Lạc Dịch Bắc lạnh nhạt nhìn mặt Phương Trì Hạ, môi nhấc lên, mặt không đổi sắc nói một câu, "Em đi, chuyện mỗi đêm tính thế nào?"

Phương Trì Hạ tức giận chỉ vào mặt Lạc Dịch Bắc "Lạc Dịch Bắc, anh quá vô sỉ!" khuôn mặt Phương Trì Hạ đỏ lên, rất muốn nhào qua cắn Lạc Dịch Bắc một cái.

Lạc Dịch Bắc chỉ liếc Phương Trì Hạ một cái, đi vào trong phòng.

Thật ra lí do Lạc Dịch Bắc nói chỉ là mượn cớ.

Lạc Dịch Bắc từ chối nguyên nhân thật sự không phải vậy.

SJY là ai?

Phương Trì Hạ em còn nói dối anh những chuyện gì nữa?

Phương Trì Hạ tức giận, thấy Lạc Dịch Bắc về phòng, nhưng không đi theo, mà đi sang phòng ngủ bên cạnh. Phương Trì Hạ khóa cửa phòng

mặc kệ Lạc Dịch Bắc vẫn đang chờ cô mặc bộ đồng phục, nằm ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau Phương Trì Hạ đã đến công ty, nên hai người vẫn không gặp mặt nhau.

Phương Trì Hạ đến một lúc thì Thi Cận Dương cũng đến.

Phương Trì Hạ nghĩ đến chuyện ngày hôm qua tại nhà hàng, mở miệng gọi, "Anh Thi!"

Thi Cận Dương giật mình, nhìn Phương Trì Hạ tươi cười như không có chuyện gì chào hỏi mình. Thi Cận Dương đành nói: "Chào buổi sáng!"

Phương Trì Hạ nhìn nhìn Thi Cận Dương, từ trong túi xách lấy ra một đống thẻ đưa cho anh ta, "Anh Thi mấy tấm thẻ này đều là thẻ khách quý phải không? Đây rõ ràng không phải là quyền lợi dành cho nhân viên của công ty Dung Hi"

Phương Trì Hạ phát hiện ra việc này Thi Cận Dương cũng chẳng thấy lạ, ăn một bữa cơm hỏi giá sẽ biết thôi.

Nếu như Phương Trì Hạ biết rồi, Thi Cận Dương cũng không phải giả vờ nữa, chỉ cười nói, "Mấy tấm thẻ đó là chuyện nhỏ, em cứ làm việc chăm chỉ hơn là được, không cần để ở trong lòng."

Thi Cận Dương tỏ ra không sao, phảng phất giống như số tiền đó đối với anh ta mà nói không đáng kể tí nào.

Thi Cận Dương nói xong cũng không cho Phương Trì Hạ cơ hội nói tiếp, đi vào phòng làm việc của mình.

Phương Trì Hạ cứng ngắc nhìn mấy tấm thẻ trong tay, tay đỡ trán, không nghĩ ra lí do vì sao Thi Cận Dương đối với cô tốt như vậy

Hai người rõ ràng mới biết nhau vài ngày a!

Phương Trì Hạ Không nghĩ mãi không ra, đành sửa sang lại đồ trên bàn, đang chuẩn bị làm việc, mấy nữ đồng nghiệp bỗng nhiên chạy vội vàng về phía này, mặt mũi rất khẩn trương còn tràn đầy xấu hổ, mắt cả đám đều nổi lên bong bóng màu hồng.

Bọn họ ngồi tại vị trí của mình trong văn phòng, cầm gương nhìn trái nhìn phải, rõ ràng đã trang điểm kĩ lưỡng nhưng vẫn tiếp tục trang điểm, khuôn mặt sắp giống như diễn viên hát hí khúc.

Phương Trì Hạ ngạc nhiên nhìn hành động của một đám người, thuận miệng hỏi, "Lát nữa có người nào quan trọng tới đây sao?"

"Lạc tổng sắp đến!" Cả đám vội vàng trang điểm không có ai trả lời, chỉ có một nữ đồng nghiệp đang đi qua thuận miệng trả lời một câu.

"Lạc tổng?" Phương Trì Hạ giật mình đứng lên, nhìn trên bàn làm việc, cầm đại một tập văn bản che mặt, đang định đi ra khỏi phòng làm việc.

Nhưng Phương Trì Hạ còn chưa đi, Lạc Dịch Bắc đã xuất hiện ở cửa văn phòng. Thân hình cao to đứng ở cửa, lạnh nhạt nhìn khắp văn phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK