Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Mùng mười tháng Tám là ngày Lê Tiếu sinh Thương Dận.
Trong khoang hạng nhất bay đến Nam Dương, Hạ Sâm ngồi dựa lưng ngủ chập chờn.
Gương mặt vô cùng anh tuấn của hắn cộng thêm vóc người gần một mét chín, trước giờ chẳng khác nào từ trường
di động, dù đôi mắt khép chặt cũng đ1ủ say đắm lòng người.
Mấy nữ tiếp viên hàng không trẻ tuổi đang châu đầu ghé tai ở khoang làm việc, nhân vật đề tài đương nhiên là
người 9đàn ông anh tuấn quá mức trong khoang hạng nhất.
Hạ Sâm ngủ không ngon, hơi chau mày, hơi thở lúc nhanh lúc chậm.
“Hạ Sâm, mày là3 đứa con riêng không có danh phận, cả đời này chỉ có số ăn cơm thừa!”
“Hạ Sâm, mày làm gì cũng sai, nhà họ Hạ mãi mãi không thừa nhận thâ8n phận của mày!”
“Con riêng, cút đi, mày không với tới nhà họ Hạ đâu.”
Quá nhiều ký ức đã chôn sâu, chuyện cũ như ác mộng quấn lấy Hạ Sâm, không biết qua bao lâu, bên tai vang lên
tiếng khoang lái nhắc nhở:
[Các vị hành khách, máy bay của chúng ta sắp hạ cánh sân bay quốc tế Nam Dương, yêu cầu mọi người điều chỉnh
ghế ngồi, gập bàn lại…]
Giọng nói dịu dàng của nữ tiếp viên hàng không đánh thức Hạ Sâm, hắn xoay người mở mắt, đáy mắt đỏ ửng, tầm
nhìn âm u.
Từ khi hắn quay lại Parma hòa giải với nhà họ Hạ, những chuyện cũ khó chịu từ năm mười mấy tuổi lại ập đến. Hạ
Sâm ngắt huyệt Thái dương, nhắm mắt, mãi mới nén được sự cáu kỉnh muốn giết người nơi lồng ngực mình.
Sân bay Nam Dương buổi chiều vạn dặm không mây.
Hạ Sâm ra khỏi khoang hạng nhất, vừa bước lên cầu thang thì điện thoại đổ chuông.
Hắn nhìn tên người gọi, mỉm cười giễu cợt rồi cúp thắng.
A Phúc thấy nét mặt bực bội của Hạ Sâm bèn dè dặt hỏi: “Anh Sâm, chuẩn bị xe xong rồi, đến thẳng bệnh viện hay.”
“Bệnh viện” Hạ Sầm nhìn bãi đỗ máy bay ngoài cầu thang, trầm giọng nói. Lê Tiếu sinh đứa đầu, chắc chắn Thiếu
Diễn sẽ bị ảnh hưởng, về tình về lý, hắn đều phải quay lại xem sao.
Không lâu sau, chiếc Bentley lái ra cao tốc sân bay.


Trong lúc đó, điện thoại trong túi Hạ Sâm cứ reo mãi nhưng hắn chẳng thèm để ý.
Bãi đỗ xe bệnh viện, Hạ Sâm xuống xe, đi về phía trước hai bước thì ở bên trái có người lớn tiếng gọi: “Anh Sâm,
anh Sâm”
Hắn nghiêng người liếc nhìn, ánh mắt thoáng cứng đờ.
Bên cạnh một chiếc siêu xe màu xanh đậm, bóng dáng Hạ Tư Dư bất ngờ đập vào mắt.
Hạ Sâm nheo mắt, ngả ngớn nhướng mày: “Có chuyện gì?”
Hạ Tư Dư kéo khuỷu tay Doãn Mạt, chỉ vào cốp sau mỉm cười: “Không lấy ra được, anh Sâm giúp giùm nhé” Hạ
Sâm đi đến, thấy gấu bông bị đè biến dạng ở cốp sau bèn cười: “Lê Tiếu sẽ thích thứ này sao?” Hạ Tư Dư lẳng lặng
đầy Doãn Mạt về phía Hạ Sâm: “Không phải tặng cho Tiếu Tiếu, đây là quà tôi và chị Hai cố ý đặt hàng riêng tặng
bé con”
“A Dũng” Hạ Sâm nghiêng đầu gọi, ngay sau đó xoay người đi về phía khu nội trú.
Hạ Tư Dư nhìn bóng lưng hắn, lẳng lặng chọt Doãn Mạt: “Lão Doãn… hai người sao thế?”
Lúc trước ở Myanmar, hai người luôn ở cạnh nhau, sao giờ còn chẳng chào hỏi tiếng nào?
Chẳng những thế, Hạ Tư Dư nghe nói Hạ Sâm tham dự hôn lễ của Tiếu Tiếu và Diễn gia xong là rời khỏi Nam
Dương ngày tối hôm ấy, cứ như bận rộn lắm.
Doãn Mạt không biết nên trả lời thế nào, xoa đầu ngón tay nhẹ nhàng nói: “Không biết”
Cô thật sự không biết, từ sau khi Hạ Sâm về Parma, dường như chỉ sau một đêm họ lại trở thành hai đường song
song không bao giờ cắt nhau.
Trước hôn lễ của Tiếu Tiếu, cô định liên lạc với Hạ Sâm, cũng đã nghĩ đến chuyện đến Parma tìm hắn. Nhưng sau
đó vào ngày hôn lễ, mấy lần cô muốn tìm hắn nói chuyện, nhưng Hạ Sâm lại cố ý né tránh.
Doãn Mạt nghĩ, vậy đành thôi, có lẽ hắn đã chán rồi.
Hai mươi phút sau, vườn hoa phía sau bên ngoài tòa lầu.
Hạ Sâm dựa thân cây, liếc Thương Úc mặt mày âm u: “Có phải cậu còn chưa thăm con trai mình không?”
Với hiểu biết của hắn về Thương Úc, Lê Tiếu sinh con không thuận lợi, chắc chắn người này sẽ giận cá chém thớt
thằng bé.
Thương Úc kẹp điếu thuốc đặt bên mép, giọng khàn khàn: “Bao giờ đi?”
“Chắc hai ngày nữa” Hạ Sâm thôi nhìn Thương Úc, đôi mắt trở nên xa xăm: “Dù gì cũng là đứa bé mà em dâu liều
mạng sinh cho cậu, đừng có nghĩ không thông, đó là con ruột của cậu”
Đồng tử Thương Úc hơi co rụt, ngón tay cũng thoáng siết chặt: Hạ Sâm liếm răng cấm bật cười: “Vẫn câu nói ấy,
ông đây chưa từng thấy người đàn ông nào lập dị giống cậu”


Thương Úc gây tàn thuốc, nhắm mắt hít thở sâu ổn định tâm trạng: “Thấy nhiều sẽ quen”
Không đợi Hạ Sâm bác lại, anh đã nheo mắt nhìn: “Anh tỉnh xử lý chuyện nhà họ Hạ thế nào?”
“Chưa nghĩ ra” Mặt mày Hạ Sâm ngả ngớn: “Cướp hoặc hủy, không thể lãng phí thời gian của anh lâu như thế
Đến giờ, hắn chưa từng để nhà họ Hạ vào mắt.
Nhưng khổ nỗi có người luôn tự cho là đúng giễu võ dương oai trước mặt hắn.
Thương Úc ném điếu thuốc vào thùng rác, nét mặt vẫn lạnh lùng: “Nhà họ Hạ thể nào tôi không quan tâm, Mông
Tuấn đã thiết lập chi nhánh của Hắc Ứng ở Parma, thế lực sau lưng anh không thể ít hơn nhà họ Hạ được, không
cần phải tự khổ bản thân như vậy?
Hạ Sâm dựa thân cây rung chân: “Cậu cho rằng ông đây lòng dạ Bồ Tát?”
Thương Úc bước về phía trước, khi đi lướt qua nhau, anh liếc hắn: “Có thể trúng kể di Ủt mình bị thương nặng, bản
lĩnh của anh đúng là ném cho chó ăn”
Hạ Sâm vuốt lông mày, chế giễu: “Thương Thiếu Diễn, chúng ta giống nhau thôi”
Thương Úc càng lúc càng xa, nhưng trong không khí vọng lại cầu dặn: “Giải quyết nhà họ Hạ, trở về Nam Dương
càng sớm càng tốt.”
Hạ Sâm ngồi trên băng ghế hút điếu thuốc, điện thoại trong túi cứ báo nhắc mãi nhưng hắn không đọc tin nào.
Bỗng dưng, bên trái phía sau truyền đến giọng nói quen thuộc: “Ôi chao, hiếm thấy mình anh trốn hút thuốc, tổn
thương tình cảm à?”
Hạ Sâm gác chân, nhướng mày miễn cưỡng: “Cô rảnh lắm sao?” Tịch La mặc váy lụa trắng như tuyết, mang giày
cao gót chậm rãi bước đến: “Không rảnh, bận vô cùng” Cô ta ngồi xuống băng ghế, lấy bao thuốc lá trong ví ra, đặt
bên môi rồi tỏ ý với Hạ Sâm: “Châm lửa giúp người đẹp đi?”
Hạ Sâm ném bật lửa xuống đùi cô ta: “Mặt mũi đầu tự xưng mình người đẹp?”
Tịch La cũng không giận, cầm bật lửa lên bật hai lần: “Vừa rồi ở trên lầu tôi có thấy Doãn Mạt”


Khuỷu tay Hạ Sâm gác lên lưng ghế hình cung sau lưng, biếng nhác ngầng đầu tắm nắng: “Cô có mắt, thấy cô ấy cũng bình thường
thôi”
Tịch La mim cười: “Nghe nói… dạo này sinh hoạt nhà họ Doàn không tốt lắm, anh thân là con rễ, không định hỗ trợ sao?”
“Có phải dạo này lão Tông không đến làm phiền cô nên rảnh rõi lo chuyện người khác không??
Tịch La liếc hắn, tặc lưỡi nói: “Thật vô tình, chẳng trách ai cũng nói Hạ Sâm Thành Tây xỏ quần vào rồi không nhận người, anh đúng
là tự biết làm rạng danh mình”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đ
Đan29 Tháng chín, 2022 16:53
T
Thuỷ 29 Tháng chín, 2022 00:10
Hay
T
Thuỷ 28 Tháng chín, 2022 23:19
Hhh
BN
Bảo Ngọc28 Tháng chín, 2022 19:28
Truyện hay lắm ❤️❤️❤️
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ28 Tháng chín, 2022 10:51
nhảy hố 💃 💃 💃
ᴾᴴᵁ
ᴾ ᴴ ᵁ̛ ᴼ̛ ᴺ ᴳ ᵀ ᴿ ᴵ ᴺ ᴴ 🌸27 Tháng chín, 2022 20:28
Hay 😍 🥰 😘
TLA
Tôi Là Ai27 Tháng chín, 2022 02:03
Bao giờ có chương mới ạ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK