Mục lục
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối mặt với câu hỏi của Nhiếp Đông Lưu, Bình thúc kia chỉ lắc đầu nói: “Thiếu chủ hiểu lầm ý ta rồi, ta chỉ nói vết đao kia giống với vết đao mà Sở Hưu để lại trước đó. Nhưng lại không nói kẻ giết người nhất định là Sở Hưu. Cũng có thể người khác dùng đao của Sở Hưu giết người.”

Nhiếp Đông Lưu trầm giọng nói: “Ngươi có thể xác định binh khí của kẻ giết người của Nhạc gia chính là đao mà Sở Hưu sử dụng ngày trước?”

Gương mặt Bình thúc lộ chút đắc ý: “Thiếu trang chủ có chỗ không biết, trong mắt đại đa số các võ giả, vết thương nhìn như không khác gì nhau. Nhưng đối với những người chuyên nghiên cứu theo đường này như chúng ta lại có thể nhìn ra không ít tin tức từ đó.

Binh khí Sở Hưu kia sử dụng chính là bảo binh tứ chuyển đến lục chuyển. Binh khí cấp bậc này không thể sản xuất số lượng lớn, nhất định phải do đại sư luyện khí tự tay rèn đúc mới được. Chúng đều có tên riêng, không cách nào sao chép.

Cho dù cùng một đại sư luyện khí, dùng cùng một loại vật liệu, rèn theo cùng một phương pháp, tạo thành hai bảo binh giống nhau như đúc. Nhưng trên thực tế vẫn có những khác biệt rất nhỏ.

Cho nên ta dám khẳng định đao này trăm phần trăm là đao của Sở Hưu. Nhưng người thì không dám chắc.

Bởi vì trên những thi thể này ta thấy được cầm nã thủ kỳ dị mà Sở Hưu thi triển cùng đao pháp tà dị của hắn. Nhưng phần nhiều lại là võ công ma đạo khác, hơn nữa người xuất thủ cũng không phải Tiên Thiên mà là Nội Cương.

Cho nên nếu xem xét ra có thể là sư huynh hoặc người khác có quan hệ với Sở Hưu cầm binh khí của hắn ra tay. Trường hợp này là có khả năng nhất.”

Ánh mắt Nhiếp Đông Lưu lộ ra sắc lạ, Bình thúc đã nói tới nước này, Nhiếp Đông Lưu có thể khẳng định kẻ giết người chắc chắn là Sở Hưu.

Hắn từng tra xét tư liệu về Sở Hưu, đối phương không có sư thừa, hơn nữa khi tranh đoạt hộp báu hắn đã là Tiên Thiên đỉnh phong, giờ có bước vào Nội Cương cảnh cũng rất bình thường.

Chỉ có điều không biêt vì sao Sở Hưu lại gia nhập Thanh Long Hội, chuyện này khiến Nhiếp Đông Lưu cảm thấy khó giải quyết.”

Suy nghĩ một lát, Nhiếp Đông Lưu nói với Bình thúc: “Bình thúc, lát nữa ngươi dẫn người tới Lâm Trung Quận nói với bọn họ Tụ Nghĩa Trang hủy bỏ lệnh truy nã Sở Hưu. Bọn họ có định truy nã Sở Hưu tiếp hay không là tùy bọn họ, dù sao Tụ Nghĩa Trang sẽ không ra tay nữa.”

Nghe xong lời này Bình thúc sửng sốt: “Thiếu trang chủ, trên đất Yến Đông này Thanh Long Hội chỉ có một phân đà Thiên Tội thôi mà, sao phải sợ họ như vậy? Sở Hưu kia cũng chỉ là một sát thủ bình thường của Thanh Long Hội thôi mà.”

Nhiếp Đông Lưu lắc đầu nói: “Dùng sức một người diệt cả một tộc, từ giờ trở đi Sở Hưu đã không phải sát thủ bình thường.

Huống hồ không phải ta e ngại phân đà Thiên Tội mà là toàn bộ Thanh Long Hội. Có một số việc ngươi không hiểu đâu.

Ba năm trước đây phân đà Thiên Tội của Thanh Long Hội bị tiêu diệt, một số ẩn tình trong đó tới ta cũng không biết hết. Bất quá có là kẻ ngốc cũng biết Thanh Long Hội tổng cộng chỉ có ba mươi sáu phân đà Thiên Cương, kết quả chỉ trong một đêm đã bị người ta diệt mất một. Vấn đề này chẳng lẽ còn chưa lớn?

Sau lần đó, Đại Long Thủ của Thanh Long Hội là Yển Nguyệt Thanh Long - Bộ Thiên Nam đứng thứ chín trên Phong Vân Bảng, hắn đích thân tới Bắc Yên. Trận chiến đó liên lụy tới không ít thế lực lớn ở Bắc Yên. Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành, Thần Võ Môn ở Yến Nam, Hoàng Phủ Thị ở Bình Diêu Yến Tây một trong Cửu Đại Thế Gia, thậm chí nghe nói còn có Bắc Phật Tông Đại Quang Minh Tự!

Trận chiến đó qua đi Thanh Long Hội không thấy động tĩnh gì nữa, chỉ điều động một vị đà chủ mới tới Bắc Yên. Những thế lực lớn khác cũng coi như không thấy hành động này của Thanh Long Hội, đồng thời khuyên bảo đệ tử, chỉ cần Thanh Long Hội không chọc tới bọn họ, bọn cũng đừng chọc vào Thanh Long Hội.”

Nhiếp Đông Lưu nhìn Bình thúc nói: “Lần đó Tụ Nghĩa Trang ta không xen vào nhưng phụ thân cũng dặn ta như vậy. Vụ tranh chấp giữa Thanh Long Hội một trong Tứ Linh và đại pháp Bắc Yên không phải thứ chúng ta có thể phỏng đoán. Bất luận ai thắng ai thua mọi chuyện đều đã trôi qua.

Bên phía Thanh Long Hội giấu tài phái một vị đà chủ tới, rõ ràng các thế lực lớn Bắc Yên cũng có ước định hoặc ngầm thừa nhận với Thanh Long Hội. Bọn họ có vẻ không muốn xung đột với Thanh Long Hội nữa, nếu không vị Đại Long Thủ của Thanh Long Hội nghe nói tính tình hỉ nộ vô thường, không dễ nói chuyện kia rất có thể sẽ lại tới Bắc Yên.

Lần này Sở Hưu gia nhập Thanh Long Hội chỉ có thể coi là hắn may mắn, tạm tha cho hắn một lần.”

Thật ra từ sau lần trước Sở Hưu trốn khỏi sự vây bắt truy sát của bọn họ, Nhiếp Đông Lưu đã biết mình chắc không bắt được đối phương.

Giờ Sở Hưu còn gia nhập Thanh Long Hội, chuyện này càng khó giải quyết. Một Sở Hưu không quan trọng nhưng quan trọng lại là thân phận Thanh Long Hội của hắn cùng mức độ mẫn cảm của phân đà Thiên Tội hiện giờ. Suy nghĩ vì đại cục, chỉ có thể bỏ qua việc truy sát Sở Hưu.

Có điều lúc này bên phía Yến Đình Đình lại đã hoàn toàn sụp đổ, bắt đầu chửi bới ầm ĩ người của Thanh Long Hội, nói muốn dẫn người của Thần Vũ Môn đi diệt Thanh Long Hội, nhưng bị hai cao thủ Thần Vũ Môn giữ lại khuyên nhủ.

Lúc trước chuyện Thanh Long Hội, Thần Vũ Môn bọn họ cũng có nhúng tay, đương nhiên biết ẩn tình trong đó. Nếu giờ tới gây sự với Thanh Long Hội, vậy sẽ thành Thần Vũ Môn cùng Thanh Long Hội không chết không thôi.

Nếu người của Thanh Long Hội động tới Yến Đình Đình thì cũng thôi. nhưng đối phương là tổ chức sát thủ, chẳng qua chỉ giết một tên rác rưởi không danh không phận với Yến Đình Đình mà thôi.

Nếu vì thứ rác rưởi đó mà chọc phải Thanh Long Hội, vậy Thần Vũ Môn bọn họ thật sự ngu ngốc rồi.

Thật ra nếu Yến Hoài Nam biết chuyện này không khéo còn cám ơn người của Thanh Long Hội đã hạ thủ.

Dù sao hắn cũng ngứa mắt với Nhạc Lư Xuyên đã lâu rồi, có điều sợ con gái hận mình nên mới không ra tay chia rẽ. Giờ có người ra tay thay,hắn cầu còn chẳng được nữa là.

Thấy cảnh này, ánh mắt Nhiếp Đông Lưu lộ ra sắc lạ, hắn đi tới nói: “Người chết không thể sống lại, Đình Đình, mong ngươi bớt đau buồn. Còn chuyện báo thù Thanh Long Hội, ta khuyên ngươi nên bỏ suy nghĩ đó đi.”

Yến Đình Đình hung hăng trừng mắt với hắn: “Ngươi đến cười ta à?”

Nhiếp Đông Lưu lộ vẻ bất đắc dĩ nói: “Ta với Nhạc huynh cũng là hảo hữu, hắn chết chẳng lẽ ta không đau lòng được sao? Mà ta cũng đã đoán ra thân phận sát thủ Thanh Long Hội đã giết Nhạc huynh. Hắn chính là Sở Hưu từng cướp hộp báu từ tay ta, ta cũng có thù với hắn.

Có điều giờ Sở Hưu đã gia nhập Thanh Long Hội, nhất là còn ở phân đà Thiên Tội cực kỳ mẫn cảm, ta không dám ra tay nữa chỉ có thể hủy bỏ lệnh truy nã hắn.

Chuyện liên quan tới Thanh Long Hội, Thần Vũ Môn các ngươi còn hiểu rõ hơn ta nhiều. Ngươi đừng suy nghĩ nhiều nữa, Yến chưởng môn có thể phóng túng ngươi trong những chuyện khác nhưng chắc chắn không để ngươi làm loạn trong chuyện này.

Đi thôi, ta cũng không muốn nhiều lời nữa. Vốn ta còn muốn làm chút hậu sự cho Nhạc huynh. Nhưng giờ ngươi đã tới đây, vậy việc này giao cho ngươi.”

Nói xong Nhiếp Đông Lưu trực tiếp rời đi.

Hắn cũng biết Yến Hoài Nam sẽ không để Yến Đình Đình làm loạn, ít nhất là giờ sẽ không.

Hắn thuật lại sự tình cho Yến Đình Đình chẳng qua muốn đâm một mũi gai vào lòng đối phương mà thôi. Thân phận Thanh Long Hội có thể bảo hộ Sở Hưu nhất thời nhưng không bảo vệ được y cả đời!

Mà lúc này sau lưng hắn gương mặt Yến Đình Đình đã lộ ra ý hận, miệng thì thào hai chữ Sở Hưu.

Mấy ngày nay tin tức Nhạc gia bị diệt môn đã lan khắp Lâm Trung Quận, thậm chí toàn bộ đất Yến Đông đều đã nghe được tin này.

Nhạc gia dẫu sao cũng không phải thế gia nhỏ bất nhập lưu, sau khi bị diệt môn tạo thành động tĩnh rất lớn. Đặc biệt là Nhiếp Đông Lưu còn xác nhận kẻ ra tay chính là sát thủ vừa gia nhập Thanh Long Hội, Sở Hưu. Đối phương cũng chỉ là một võ giả Nội Cương cảnh, chuyện này hết sức kinh khủng.

Hơn nữa Nhạc gia còn một số môn khách cùng quản sự may mắn sống sót, quá trình cụ thể Nhạc gia bị diệt ra sao cũng được bọn họ kể lại tỉ mỉ. Nghe xong chuyện này một số người không nhịn được trong lòng phát lạnh.

Sát thủ bình thường giết người dùng đao, nhưng Sở Hưu của phân đà Thiên Tội Thanh Long Hội lại dùng lòng người!

Giết người tru tâm, người của Nhạc gia chết trong tay Sở Hưu, cũng là chết do lòng người của chính bọn họ.

Mấy ngàn võ giả Nhạc gia, số người chết trên tay Sở Hưu không đến một phần mười, đại đa số người chết là trên tay người mình, thậm chí tới chết bọn họ vẫn là quỷ hồ đồ, không biết mình vì sao lại chết.

Thủ đoạn quỷ dị kinh khủng như vậy khiến giới võ lâm đất Yến Đông đặt cho Sở Hưu một danh hiệu, danh là Huyết Ma.

Thủ đoạn tàn nhẫn như ma đầu, thấy mặt là thây chất thành núi, máu thành sông, Huyết Ma Sở Hưu.

Lúc này Sở Hưu còn chưa trở lại Thanh Long Hội nhưng danh hiệu Huyết Ma của y đã lưu truyền trong giới giang hồ Yến Đông, thậm chí còn tới cả phân lâu của Phong Mãn Lâu tại Bắc Yên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK