Đối với Uất Trì Phong và Hoàng Phủ Duy Minh, chết một bớt một, bọn họ không bỏ đá xuống giếng đã là phúc hậu lảm rồi. Vẽ phần mấy lời liên thủ vừa rồi của Hoàng Phủ Duy Minh với Sở Hưu, hẳn có nói à?
Quảng Ninh đạo nhân ngược lại muốn ra tay, có điều đương nhiên không phải giúp Sở Hưu mà là giúp Chân Dương Tử. Dù sao hai người cùng thuộc giới Đạo môn, hơn nữa ba đệ tử Thuần Dương Đạo Môn kia chết ngay trước mắt hẳn.
Có điều Quảng Ninh đạo nhân vẫn tính là người hiền lành phúc hậu. Rõ ràng Chân Dương Tử mạnh hơn Sở Hưu, nể tình vừa rồi bọn họ còn liên thủ, hắn cũng không bỏ đá xuống giếng.
Đương nhiên Sở Hưu cũng chẳng trông mong gì vào bọn họ. Chỉ có điều sau khi dùng hóa thân Ngạ Quỷ Đạo ngăn chặn một kiếm của Chân Dương Tử, gương mặt ẩn dưới mặt nạ của Sở Hưu đã vô cùng nặng nề...
Bí pháp Ngạ Quỷ Đạo mà Ngọc Hiên đưa cho y có vấn đề!
Thật ra không phải bí pháp Ngạ Quỷ Đạo có vấn đề mà là cảnh giới bản thân Sở Hưu có vấn đề
Năm xưa người tu luyện bí pháp Ngạ Quỷ Đạo bất luận là Lục Đạo Ma Tôn hay Ngọc Hiên nửa người nửa quỷ, thật ra thực lực đều mạnh hơn Sở Hưu nhiều.
Cho nên giờ Sở Hưu vận dụng hóa thân Ngạ Quý Đạo, đối phương vừa xuất hiện đã lập tức rút lấy tinh thần lực và cương khí của Sở Hưu. Đặc tính thôn tính hấp thu tham lam này quả thật không phân địch ta, Sở Hưu chỉ mất tập trung một chút thôi cũng có thể bị nó hút sạch lực lượng. Chỉ khi bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, chuyện này mới chậm lại một chút.
Cho nên giờ Sở Hưu vận dụng hóa thân Ngạ Quỷ. Đạo có thể nói là vô cùng hung hiểm, mặc dù tiêu hao không lớn bằng bảy thanh ma đao kia nhưng lại nguy hiểm hơn nhiều.
Cứ như vậy mặc dù hiện tại trên người Sở Hưu có không ít thủ đoạn tuyệt kỹ nhưng thật xin lỗi, không mấy thứ y vận dụng tùy ý được.
Thuần Dương Cương Khí quanh người Chân Dương Tử bừng bừng thiêu đốt, như mặt trời hàng lâm.
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn Sở Hưu, Chân Dương Tử lạnh giọng nói: "Tên ma đầu nhà ngươi tâm địa âm độc, tu luyện công pháp tà môn này, có trời mới biết rốt cuộc ngươi giết bao nhiêu người.
Hôm nay cho dù không vì mối thù của đệ tử Thuần Dương Đạo Môn ta cũng sẽ giết ngươi trừ hại cho giang hồ!"
Dứt lời, Chân Dương Tử lại tiếp tục xuất thủ, trường kiếm trong tay phân ra hoăn ngàn, kiếm ảnh chỉ chít giữa không trung cùng tỏa ra Thuần Dương Cương Khí, cuối cùng không ngờ còn biến thành một tòa kiếm trận khí thế vô cùng hùng hồn, như văng mặt trời rơi xuống, uy thế cực kỳ cường đại.
Bên kia Hạ Hầu Trấn cũng lập tức hành động, hai tay niết ấn quyết, quanh người lóng lánh ánh sáng vàng kim. Lực lượng nguyên thần hùng hồn dẫn dắt sức mạnh thiên địa hóa thành cơn bão đánh tới
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị ban đầu dùng nguyên thần điều khiển con người, nhưng sau khi tu luyện tới đại thành, thứ bọn họ điều khiển là cả thiên địa này!
Đồng thời bị hai cường giả tông sư võ đạo nhắm vào, hơn nữa còn là cường giả như Hạ Hầu Trấn cùng Chân Dương Tử, đừng nói Sở Hưu mới chỉ Thiên Nhân Hợp Nhất, cho dù tông sư võ đạo bình thường cũng chẳng đỡ nối.
Sở Hưu tay nắm lên Hận Đao nhưng lực chú ý lại đặt trong khu vực Cực Lạc Ma Cung phía sau.
Bất luận Hạ Hầu Trấn hay Chân Dương Tử, chỉ một người hắn còn phải cố gắng lầm mới ngăn cản được. Giờ cả hai tấn công tới, đường sống duy nhất của Sở Hưu chỉ có bỏ trốn.
Giờ y chỉ hy vọng uy lực của Hận Đao này đủ mạnh, sáng tạo cho mình một chút cơ hội bỏ trốn.
Ngay lúc Sở Hưu chuẩn bị xuất đao, một người mặc áo choàng đen lại lao tới từ phía sau, ma khí mãnh liệt vô biên bao phủ lấy Hạ Hầu Trấn, huyễn hóa ra vô số Thiên Nữ Tu La nhảy múa quanh người, ăn mòn tâm chí của hắn.
Khoảnh khắc đó trong lòng Hạ Hầu Trấn tràn ngập cảm giác nguy hiểm, không lo được chuyện ra tay với Sở Hưu mà lập tức thu hết lực lượng nguyên thăn lại quanh người. Kim quang nguyên thăn chiếu rọi xung quanh mới xua tan được tất cả những Thiên Nữ Tụ La kia đi”
“Thiên Ma Vô Tướng Diệu Pháp! Là yêu nhân của Vô Tướng Ma Tông!"
Vô Tướng Ma Tông thân là đại phái trong nhánh Ấn Ma, còn hay nhảy ra gây chuyện, cũng có tiếng tăm không nhỏ trên giang hồ.
Hạ Hầu Trấn mặc dù chưa từng quen biết với Vô Tướng Ma Tông, có điều hẳn cũng từng nghe nói tới Thiên Ma Vô Tướng Diệu Pháp của Vô Tướng Ma Tông.
Võ giả Vô Tướng Ma Tông đột nhiên xuất thủ này chính là Lục tiên sinh.
Lúc này Lục tiên sinh đã bước chân vào cảnh giới tông sư võ đạo, mặc dù hẳn mới bước vào cảnh giới này không lâu nhưng thực lực bản thân đã không kém Hạ Hầu Trấn bao nhiêu.
Cùng là tông sư võ đạo, mọi người tích lũy trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất khác nhau, sau khi bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, thực lực cũng khác biệt.
Tỷ như Sở Hưu, Tông Huyền. Trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất bọn họ đã có thể giao thủ với tông sư võ đạo. Tới khi họ bước vào cảnh giới tông sư võ đạo đương nhiên cũng là cường giả trong cùng cảnh giới.
Còn Lục tiên sinh này cũng như vậy. Đừng nhìn tuổi tác hẳn lớn hơn đám người Sở Hưu Tông Huyền một chút, nhưng hẳn tích lũy cũng hết sức hùng hồn.
Số người tích lũy được thực lực hùng hậu như vậy trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất không nhiều, ngoại trừ năm người đứng năm hạng đầu Long Hổ Bảng, Sở Hưu chỉ thấy Lục tiên sinh và Thiên Tội đà chủ năm xưa đạt tới mức này.
Mặc dù Thiên Tội đà chủ đã từng lừa gạt Sở Hưu, nhưng đối phương quả thật rất mạnh, bằng không giờ cũng không thể trở thành tâm phúc của Bộ Thiên Nam - đại long thủ Thanh Long Hội.
Lúc này bên phía Sở Hưu, Lục tiên sinh giúp y ngăn cản Hạ Hầu Trấn, Sở Hưu thấy thế lập tức buông lỏng chuôi thanh Hận Đao đã cầm trong tay. Thân thể y thiêu đốt khí huyết, ma khí vô biên hòa cùng khí huyết hóa thành một cỗ Sát Sinh Ma Phật Tướng vô. cùng quỷ dị!
Ma Phật quang người bừng bừng lửa ma cầm Huyết Đao trong tay, một đao chém xuống, ma khí cùng huyết khí vô biên rực cháy, trực tiếp phá tan Thuần Dương Kiếm Trận, làm phát ra từng tiếng nổ cưng khí liên miên.
Sắc mặt Sở Hưu tái đi.
Trước đó mỗi khi thi triển Sát Sinh Ma Phật Tướng, y đều dùng Ma Huyết Đại Pháp thu nạp khí huyết người khác thi triến, còn lần này lại tiêu hao khí huyết bản thân.
Mặc dù lực lượng mạnh hơn một chút, có điều cảm giác tiêu hao khí huyết bản thân chẳng hề dễ chịu.
Lục tiên sinh đi tới bên cạnh Sở Hưu, cười lạnh với Hạ Hầu Trấn và Chân Dương Tử: “Hai tông sư võ đạo thành danh đã lâu liên thủ đối phó với một tiểu bối. Các ngươi tự xưng võ lâm Chính đạo gì gì ấy mà không thấy ngại hay sao? Còn nói đạo lý giảng quy củ hay không? Còn căn thể diện hay không? Ta cũng thấy xấu hổ thay cho các ngươi!”
Chân Dương Tử lạnh nhạt nói: "Cần gì phải nói quy củ giang hồ với đám tà ma ngoại đạo các ngươi Các ngươi cũng xứng nói quy củ giang hồ chắc?”
Lời nói này của Chân Dương Tử quả thật vô cùng bá đạo, đúng là không chịu nói lý.