Có điều Sơn Quỷ cùng Ngụy Thư Nhai giao thủ chiêu này lại chẳng hề giống tông sư võ đạo giao thủ, đây rõ ràng là áp đảo hoàn toàn.
Nhìn Sơn Quỷ thổ huyết, dáng vẻ chật vật trong hố lớn, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Sơn Quỷ trong Cửu Đại Thần Vu Tế, khi ra tay uy thế kinh người, không ngờ lại bị lão già họm hẹm như Ngụy Thư Nhai quất một phát tới hộc máu, cảm giác tương. phản thật quá lớn.
Sơn Quỷ che ngực xấu hổ, tức giận vô cùng, nhưng cùng lúc trong mắt cũng đầy vẻ kinh sợ.
Lão già này đã không phải cảnh giới Võ Đạo Chân Đan mà là Chân Hỏa Luyện Thần!
Ngưng tụ Chân Đan đã không dễ, bước vào Chân Hỏa Luyện Thần lại càng khó.
'Trên giang hồ phần lớn võ giả sau khi bước vào tông sư võ đạo cũng không cho rằng bản thân đã viên mãn, ngược lại càng chuyên tâm khổ tu, bởi bọn họ đều biết con đường tương lại sẽ càng dài, bon ho muốn đạt tới cảnh giới cao hơn.
Nhưng thực tế trong mười tông sư võ đạo hầu như không tìm ra được một người bước vào Chân Hỏa Luyện Thần, một lão già hom hem như Ngụy Thư Nhai, tuổi thọ đã gần cạn, dựa vào cái gì để bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần?
Lúc này Sơn Quỷ cũng không ngừng chửi mắng nhánh Ẩn Ma vô sỉ.
Nếu biết trước Ngụy Thư Nhai là Chân Hỏa Luyện Thần, Bái Nguyệt Giáo bọn họ đã để người mạnh nhất trong Cửu Đại Thần Vu Tế là Đông Hoàng Thái Nhất hay thậm chí Đại Tế T¡ đến đây.
Tất Đạt Di vừa rồi còn không nói gì lúc này mới lên tiếng: “Hai vị, chẳng lẽ các ngươi định biến Ma Đạo Hội Minh thành chiến trường nội đấu? Nếu đã vậy chúng ta cũng chẳng cần thương lượng tấn công Phù Ngọc Sơn làm gì, trước tiên cứ đánh một trận cho thống khoái đi.”
Ngụy Thư Nhai thản nhiên nói: “Lão già ta không muốn đánh với người ta, nhưng có người miệng thối, nên đánh!
Giờ một số kẻ trong Ma đạo có vẻ quên mất thân phận mình rồi, cái gì cũng nói được, không biết kính sợ là gì nữa rồi.
Côn Luân Ma Giáo đúng là không thể đại biểu cho. mạch Ma đạo chúng ta, nhưng cũng từng khiến Ma đạo. chúng ta huy hoàng một thời gian!
Các ngươi không nhìn thử xem, đệ tử Đại Quang Minh Tự cùng Tu Bồ Đề Thiền Viện có bao giờ chửi bới tiên hiền đạt ma Phật tông thời thượng cổ? Đạo môn có ai dám chửi bới chân nhân Lã Thuần Dương?
Với chút thực lực của Bái Nguyệt Giáo các ngươi mà cũng dám coi thường Côn Luân Ma Giáo, chờ đến lúc các ngươi có thực lực của Côn Luân Ma Giáo hãng nói!”
Sơn Quỷ sắc mặt tức giận nhưng cũng không dám nói thêm gì. Biết rõ không địch lại mà còn lên tiếng phản bác, đó
là tự tìm đường chết.
'Tất Đạt Di chắp tay trước ngực, thở dài nói: “Ngụy tiền bối, kẻ địch đang trước mắt, Minh Ma cùng Ẩn Ma chẳng lẽ không thể tạm thời bỏ qua ân oán lúc trước à?”
Ngụy Thư Nhai mí mắt không buồn nâng lên, nói thẳng: “Tạm thời bỏ qua ân oán cũng được, có điều xem thái độ của đám người Bái Nguyệt Giáo rõ ràng không có thành ý gì. Ẩn Ma chúng ta không phải ngớ ngẩn, chuyện quá đáng như vậy chắc chắn sẽ không đáp ứng.”
Tất Đạt Di cũng nhíu mày, xem ra còn phải giằng co trên vấn đề này.
Người của nhánh Ẩn Ma không muốn lui bước, còn bên nhánh Minh Ma lực lượng bản thân cũng rất cường đại, lại càng không thể nhún nhường, thế này thì mọi chuyện làm sao bàn tiếp được?
Lúc này Sở Hưu ngồi bên cạnh im lặng một hồi lâu lại đột nhiên mở miệng: “Nếu đã không thể liên thủ vậy dứt khoát không ai nghe ai đi, mỗi bên tự làm việc của mình, chẳng lẽ không được sao?”
Mọi người ở đây vô thức đưa mắt nhìn sang Sở Hưu, Cửu Tương Tử trực tiếp cười lạnh nói: “Ngươi có tư cách gì mà đòi lên tiếng ở đây?”
Sở Hưu nhíu mày: “Ngươi còn không biết xấu hổ nói năng lung tung ở đây, vì sao ta lại không được? Ta đại biểu cho m Ma Tông tới đây, ngươi nói ta không có tư cách nói chuyện có phải cho rằng m Ma Tông không có tư cách lên tiếng không? Được, những lời này sau khi trở về ta sẽ chuyển lại cho Thánh nữ đại nhân.”
Cửu Tương Tử hừ lạnh một tiếng, định nói gì đó nhưng lại cố nhịn trở lại.
m Ma Tông mặc dù chỉ còn mình nữ nhân kia, có điều lại nổi tiếng không dễ chọc trong Ma đạo, chí ít Ngũ Độc Giáo hắn không muốn trêu vào.
Đổi thành những người khác có lẽ còn bỏ qua chuyện đấu khẩu thế này, hai bên đều không coi là thật, có điều đặt lên người nữ nhân kia lại không nhất định. Dù sao nữ nhân kia cũng nổi tiếng hỉ nộ vô thường, tâm địa hẹp hòi.
Sở Hưu cười cười, hắn phát hiện danh tiếng của Mai Khinh Liên trong Ma đạo có vẻ rất lớn, tiền bối Ma đạo như Ngụy Thư Nhai cũng biết tới nàng, mà uy danh của Mai Khinh Liên còn có thể hù dọa cả tông môn Ma đạo không mạnh lắm như Ngũ Độc Giáo.
Ngụy Thư Nhai nhìn Sở Hưu, ánh mắt lóe lên sắc lạ, nói: “Tự làm việc của mình? Nói thử cái nhìn của ngươi xem nào.”
Sở Hưu xòe tay nói: “Quan điểm của ta rất đơn giản, nếu trước mắt không cách nào liên thủ, sao nhánh Minh Ma với Ẩn Ma cứ phải cưỡng ép liên hợp lại làm gì?
Dù sao mục đích mọi người cũng giống nhau, đều muốn tạo phiền toái cho Ngũ Đại Kiếm Phái, chỉ cần đạt được kết quả, quá trình không quan trọng.
Bên Minh Ma các ngươi cho rằng thực lực mình mạnh, vậy có thể chính diện tấn công Phù Ngọc Sơn trong lúc cử hành Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội.
Còn nhánh Ẩn Ma đã quen ẩn nấp rồi, lần này Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội mời nhiều người tới như vậy, người của Ẩn Ma chúng ta muốn lẩn vào cũng chẳng khó khăn gì. Như vậy trong ngoài cùng ra tay, đâu có xung đột gì, dù sao kết quả cuối cùng cũng như nhau.”
Ý tưởng của Sở Hưu không được tốt nhưng cũng không phải là xấu, chí ít với hiểu hiện lúc này của hai đám người, đặc biệt là với nhánh Ẩn Ma, ý tưởng này không tệ.
Phần lớn người trong nhánh Ẩn Ma đều quen làm việc đơn độc, cho dù không phải một thân một mình cũng rất ít khi tập trung số lượng lớn, dễ khiến người ta chú ý. Như Vô Tướng Ma Tông có thể giữ được quy mô không nhỏ, chỉ là số ít trong các thế lực Ẩn Ma.
Mà Vô Tướng Ma Tông làm được chuyện này không phải vì thực lực bọn họ mạnh nhất trong Ẩn Ma mà là công pháp của Vô Tướng Ma Tông giỏi che giấu khí tức. và thay đổi dung mạo, có thể xưng là đỉnh phong trên giang hồ.
Cho nên so với việc liên thủ với Minh Ma rồi phải đề phòng ngờ vực, chẳng bằng ai làm việc của người nấy, dù sao với họ kết quả cũng giống nhau.
Ngụy Thư Nhai cười to hai tiếng nói: “Thằng nhóc này nói có lý, nếu hai bên đã không thỏa thuận được thì dứt khoát không cần nói nữa, ai đánh của người đấy là được.”
Tất Đạt Di cau mày nói: “Nhưng như vậy không có người ở giữa điều hành, không xảy ra vấn đề gì chứ?”
Ngụy Thư Nhai thản nhiên nói: “Nhưng ai có tư cách đứng ra chỉ huy? Ma đạo chúng ta từ sau khi Ma Chủ mất tích, không ai đủ tư cách thống lĩnh toàn bộ Ma đạo. Người như vậy nhánh Ẩn Ma chúng ta không có, Bái Nguyệt Giáo bọn họ cũng không có.
Có kẻ đứng ra chỉ huy lung tung ngược lại còn là cản trở, chúng ta dứt khoát làm một trận quần ma loạn vũ đi, đúng như thằng nhóc kia đã nói, dẫu sao kết quả cũng như nhau.”