Mục lục
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với hành động này Thiên Tội đà chủ trong lòng bọn Quỷ Thủ Vương cũng phát lạnh.

Thật ra chuyện này bọn họ đã sớm có suy đoán, có điều bọn Quỷ Thủ Vương không to gan như Đường Nha, còn dám âm thầm điều tra, bọn họ chỉ suy đoán trong lòng mà thôi.

Dù sao lúc trước khi Sở Hưu phản bội chạy trốn thật ra Thiên Tội đà chủ có thể báo cáo lại cho tổng bộ Thanh Long Hội, trực tiếp khiến sát thủ Thanh Long Hội trên toàn giang hồ theo dõi Sở Hưu. Kết quả Thiên Tội đà chủ lại không làm vậy, chẳng phải trong lòng có quỷ thì là gì?

Dĩ vãng Thanh Long Hội làm việc có phần cực đoan, ý đồ khống chế bọn họ có mãnh liệt một chút, bọn họ cũng có thể hiểu được.

Nhưng làm như với Sở Hưu ném y ra làm con tốt thí vì lợi ích bản thân,khó tránh khỏi khiến bọn họ có cảm giác bị khinh thường, thỏ chết cáo thương.

Có điều không đợi họ nói gì, một giọng nói lại lạnh lùng vang lên: “Nói năng linh tinh!”

Chỉ chớp mắt sau khí thế xung quanh đã trở nên cực kỳ áp lực, dường như không khí xung quanh cũng trở nên cô đặc.

Thiên Tội đà chủ từ bên ngoài đi vào, lạnh giọng nói: “Đã đến nước này rồi ngươi còn định mê hoặc nhân tâm, dùng mấy thủ đoạn thô thiển của ngươi hay sao?”

Thấy Thiên Tội đà chủ đã tới, đám người Quỷ Thủ Vương trong lòng run rẩy, đứng sang một bên.

Bất luận trong lòng họ đang cảm thấy môi hở răng lạnh hay thỏ chết cáo thương, nếu Thiên Tội đà chủ đã xuất hiện tại đây, bọn họ có đồng tình với Sở Hưu cũng chẳng có cách nào.

Trong toàn bộ phân đà Thiên Tội, không ai dám phản kháng Thiên Tội đà chủ, vì làm vậy chẳng khác nào tự sát.

Trong phân đà Thiên Tội, chỉ người nghe lời mới được phép sóng sót.

Trần Kiệu vừa rồi bị Sở Hưu đánh bị thương đứng một bên không dám lên tiếng, lúc này đã lấy lại tinh thần lập tức lên tiếng phụ họa nói: “Sở Hưu, ngươi đã phản bội Thanh Long Hội, phản bội đà chủ đại nhân, cho dù người có nói lên trời xuống bể gì cũng vô dụng!”

Sở Hưu không buồn để ý tới hạng tôm tép nhãi nhép đó, chỉ thản nhiên nói: “Ta có mê hoặc nhân tâm hay không, đà chủ đại nhân ngươi tự biết.”

Thiên Tội đà chủ vươn tay, lạnh lùng nói:” Ngày trước ngươi bị các thế lực lớn trong võ lâm Lâm Trung Quận truy sát, nếu không nhờ ta xuất thủ, giờ ngươi đã là bộ xương khô rồi.

Thế nhưng hôm nay ngươi lại dám phản bội ta. Được, giờ ta cũng thu lại tính mạng của ngươi!”

Thiên Tội đà chủ không chỉ là người có ham muốn khống chế rất lớn mà còn là người cực kỳ cố chấp.

Ngày trước khi hắn làm sát thủ tầng chót trong phân đà Thanh Long Hội, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ của hắn là trăm phầm trăm.

Những sát thủ Thanh Long Hội khác hoặc không hoàn thành được nhiệm vụ, hoặc trọng thương phải từ bỏ nhiệm vụ, hoặc chết. Trong ghi chép luôn có vết bẩn không hoàn hảo.

Nhưng Thanh Long Hội lại khác, nếu hắn phát hiện không giết được mục tiêu hắn cũng chẳng buông tha mà liên tục khổ tu, trong lúc đó không nhận nhiệm vụ gì, cứ cố chấp khổ tu như vậy, khổ tu tới lúc nào giết chết được đối phương, hoàn thành được nhiệm vụ mới thôi.

Ghi chép thời gian hoàn thành nhiệm vụ dài nhất của Thiên Tội đà chủ tới tận ba năm, thậm chí cố chủ gặp chuyện bất ngờ bỏ mạng rồi hắn mới giết chết được mục tiêu, hoàn thành được nhiệm vụ.

Trong mắt những sát thủ khác chuyện này là không có lời, nhưng Thiên Tội đà chủ lại nhất định muốn làm vậy.

Giờ việc truy sát Sở Hưu cũng như vậy, bất luận Bạch Cầm Hổ tính khí nóng nảy hay Mạnh Nguyên Long tương đối khéo đưa đẩy đều sẽ dùng lý trí suy nghĩ chuyện này. Khi cái giá phải trả khi truy sát Sở Hưu làm hao tổn lợi ích của bọn họ, họ sẽ từ bỏ.

Còn Thiên Tội đà chủ cho dù có biết giết chết Sở Hưu hắn cũng không nhận được lợi lộc gì, thậm chí còn uổng phí công sức, nhưng hắn vẫn không tiếc tiêu hao nhân lực vật lực ẩn nấp tại Nam Thương Mang Sơn này chính vì muốn giết chết Sở Hưu, đây đã không phải chỉ là để hả giận mà còn là chấp niệm của Thiên Tội đà chủ!

Thiên địa chi lực xung quanh Sở Hưu bắt đầu co rút lại, cương khí vô cùng chặt chẽ ép tới, bao bọc lấy Sở Hưu.

Sở Hưu đã từng chứng kiến thủ đoạn kỳ dị này. Lần đầu gặp mặt y đã tận mắt thấy Thiên Tội đà chủ dùng thủ đoạn này cứng rắn bóp chết một võ giả thành thịt nát và sương máu.

Ánh mắt Sở Hưu bừng sáng, cương khí toàn thân bộc phát, trực tiếp phát động lực lượng cực hạn của bản thân!

Ban ngày y đã bố trí xong xuôi, người y muốn đợi hẳn cũng sắp tới.

Đương nhiên nếu đối phương gặp chuyện bất ngờ gì đó, vậy Sở Hưu cũng chỉ có thể liều mạng xem có trốn thoát từ tay cường giả Thiên Nhân Hợp Nhất được không.

Ngay khi Thiên Tội đà chủ xuất thủ, hai tay Sở Hưu kết ấn, khí thế quanh người lập tức xảy ra biến hóa kỳ dị, trở nên cực kỳ trầm ổn.

Lâm Tự Quyết, Độc Cô Ấn!

Độc Cô Ấn chú trọng ổn định, bộc phát ra chân khí mạnh nhất xen lẫn trong cơ thể như vực sâu núi thẳm, như tường đồng vách sắt. Bất động như núi, vững như tường đồng vách sắt, thủy hỏa bất xâm!

Lâm Tự Quyết chú trọng phòng ngự, ngay lập tức Thiên Tội đà chủ cảm thấy mình đang nắm một tảng đá lớn, tiếng cương khí bộc phát ầm ầm vang lên, thân hình Sở Hưu từ từ lui lại phía sau, hộ thể cương khí cùng Lâm Tự Quyết chỉ duy trì được một chớp mắt rồi lập tức dập tắt!

Có điều chỉ chớp mắt này thôi cũng đỡ được đòn vừa rồi, khiến Thiên Tội đà chủ sửng sốt.

“Ấn pháp kỳ quái, khả năng phòng ngự quả thật cao minh, lại có thể chống đỡ được Niết Không Thần Trảo của ta. Đây là cơ duyên ngươi kiếm được à? Ta thấy hứng thú rồi đấy, giao nó ra đây.”

Trong Khoái Mạn Cửu Tự Quyết chỉ Lâm Tự Quyết miễn cưỡng ngăn cản được một đòn của Thiên Tội đà chủ, Sở Hưu thở dốc một tiếng, thản nhiên nói: “Ta giao võ công cho ngươi, ngươi có thể tha cho ta không?”

Gương mặt Thiên Tội đà chủ vẫn đeo mặt nạ, nhưng lúc này Sở Hưu có thể cảm nhận được ý vị trêu ngươi trong tâm tình của hắn.

“Đương nhiên là không, có điều ta có thể cho ngươi được toàn thây, cho ngươi chết nhanh chóng thống khoái hơn một chút, đẹp mắt hơn một chút.

Dù sao ngươi cùng từng thấy Niết Không Thần Trảo của ta rồi đấy, kẻ chết dưới tay ta không dễ nhìn vậy đâu.”

Sở Hưu không trả lời, tay phải đã đặt lên Hồng Tụ Đao, lực lượng A Tỳ Đạo Tam Đao bộc phát, một làn sương mù đen kịt lượn lờ trên lưỡi đao, cực kỳ tà ác kinh khủng.

Những người mình đợi giờ còn chưa tới, Sở Hưu cũng chỉ có thể cố hết sức đánh cược một phen. Nói chính xác hơn không phải đánh, mà là bỏ trốn.

Đúng lúc này, một bức tường của quán rượu trực tiếp bị người ta đánh nát, một luồng đao cương cực kỳ sắc bén tỏa ra sát khí kinh người ầm ầm chém tới, sát khí nồng nặc đỏ chót đó chiếu rọi toàn bộ bóng đêm!

Thiên Tội đà chủ đột nhiên biến sắc, Niết Không Thần Trảo trong tay hắn bắn tới, cương khí cùng đao cương tràn ngập sát khí kia va chạm giữa không trung lập tức làm bùng phát lên một luồng chấn động kinh khủng, phá tan toàn bộ quán rượu.

“Đám cá trạch Thanh Long Hội các ngươi dám vượt biên cơ đấy! Một Bắc Yên kia còn chưa đủ cho các ngươi phá hoại hay sao mà còn định vượt qua Ngụy Quận đến địa bàn Đông Tề ta?”

Dứt lời, vài võ giả từ ngoài quán rượu vỡ nát bước vào, dẫn đầu là một người cao to đầu trọc hơn bốn mươi tuổi, cũng có thực lực cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, thân mặc chiến giáp Bạch Hổ màu trắng nhưng lại khoác một áo choàng màu đỏ tươi.

Trong tay hắn là một thanh trường đao cao gần một người, tạo hình vô cùng dữ tợn, phía trước là mũi nhọn màu đỏ tươi, sống đao lại là hình răng cưa dữ tợn.

Ngay khi thấy người này, sắc mặt Thiên Tội đà chủ đột nhiên biển đổi, lạnh lùng nói: “Người của Bạch Hổ Đường! Các ngươi làm vậy là sao? Nơi này là Ngụy Quận không phải Đông Tề của các ngươi, kẻ vi phạm quy củ ra ngoài ranh giới là các ngươi mới đúng!”

Gã cao to đầu trọc của Bạch Hổ Đường cười lạnh nói: “Trước kia Ngụy Quận cũng thuộc về Đông Tề ta! Ta nói các ngươi vượt biên tức là các ngươi vượt biên!”

Đám người Bạch Hổ Đường này vừa xuất hiện khí thế đã cực kỳ bá đạo, gã to cao đầu trọc đảo mắt một vòng rồi nói: “Trong số các ngươi ai là người của Long Kỵ Cấm Quân? Mau tránh sang một bên kẻo lát đánh nhau ngộ thương tới người, cũng khó bàn giao lên trên.”

Đám người Thiên Tội đà chủ sửng sốt, Long Kỵ Cấm Quân? Trong này sao lại có Long Kỵ Cấm Quân?

Sở Hưu đứng ra chắp tay nói với gã to cao: “Tại hạ Lâm Diệp ngũ trưởng ngũ bảy mươi sáu Phá Phong Doanh, Long Kỵ Cấm Quân, ra mắt chư vị tiền bối Bạch Hổ Đường.

Tại hạ phụng mệnh nhị hoàng tử tiềm ẩn ở Bắc Yên, thu thập bảo vật và tình báo cho nhị hoàng tử. Nhưng trong lúc đoạt bảo bị bại lộ thân phận, bị Thanh Long Hội truy sát nên buộc phải nhờ tới chư vị tiền bối Bạch Hổ Đường giúp đỡ.”

Nói xong, Sở Hưu giơ tấm lệnh bài mình lấy được từ người ba tên Long Kỵ Cấm Quân ngày trước ra để gã đầu trọc Bạch Hổ Đường nhìn thoáng qua.

Ban ngày sau khi thấy gợi ý của Đường Nha về việc người của Thanh Long Hội sẽ đuổi giết mình, thật ra trong lòng Sở Hưu cũng có biện pháp phá cục. Biện pháp đó chính ở trên người gã cao to trọc đầu trước mắt. Phân đường của Bạch Hổ Đường một trong Tứ Linh nằm ngay tại cách biên giới Ngụy Quận và Đông Tề không xa!

Bạch Hổ Đường cùng Thanh Long Hội đều là một trong Tứ Linh nhưng quan hệ của song phương lại là thủy hỏa bất dung, hai bên chỉ cần gặp gỡ khó tránh khỏi một trận đại chiến.

Vốn với thân phận của Sở Hưu muốn dẫn người của Bạch Hổ Đường còn phải tốn kha khá sức. Nhưng Sở Hưu lại biết một bí ẩn mà rất nhiều người không biết, thực chất Bạch Hổ Đường đã gia nhập vào triều đình Đông Tề, hay nên nói là song phương liên thủ.

Ngày trước Bắc Yên liên thủ với giang hồ Bắc Yên mới có thể phản công Đông Tề và quật khởi trở lại.

Đông Tề chịu thiệt, sau khi minh hữu Ngụy Quốc cũng bị tiêu diệt, bọn họ cũng muốn lợi dụng các thế lực trên giang hồ.

Chỉ tiếc Đông Tề không phải như Bắc Yên, là nước có diện tích rộng lớn nhất, cũng là phồn hoa nhất, phân nửa thế lực võ lâm trong thiên hạ đều tập trung tại Đông Tề. Triều đình Đông Tề không nhỏ chút máu ra cũng khó lòng mượn nhờ lực lượng các tông môn giang hồ.

Duy chỉ có Bạch Hổ Đường vừa chính vừa tà, lại kết thù kết oán quá sâu với võ lâm Đông Tề, khiến cho căn cơ bản thân hao tổn nặng, nhất định phải tìm một minh hữu. Do vậy Bạch Hổ Đường mới lựa chọn liên thủ với triều đình Đông Tề.

Có điều tin tức này tạm thời còn chưa loan truyền trong giang hồ, cho nên trừ người của triều đình Đông Tề cùng người Bạch Hổ Đường, bên ngoài thật ra không ai biết.

Một sát thủ Thanh Long Hội phản bội bị truy sát không mời nổi người của Bạch Hổ Đường. Nhưng nếu là Long Kỵ Cấm Quân trực thuộc hoàng thất Đông Tề thì sao? Ban ngày Sở Hưu âm thầm tìm vài người giang hồ tầng chót, vẽ tiêu chí của Long Kỵ Cấm Quân giao cho bọn họ, để bọn họ mang tới Bạch Hổ Đường dùng thân phận Long Kỵ Cấm Quân cầu viện.

Võ giả Bạch Hổ Đường do vấn đề về công pháp nên tính cách nóng nảy thị sát, nhưng không có nghĩa họ là kẻ ngu ngốc.

Bạch Hổ Đường trước mắt vừa gia nhập Đông Tề, tuy không đến mức lấy lòng nhưng chí ít cũng chủ động giữ quan hệ tốt với một số tổ chức võ lực của Đông Tề. Cho nên tấm lệnh bài Sở Hưu lấy từ thi thể ba tên Long Kỵ Cấm Quân ngày trước giờ lại có tác dụng lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK