Ngụy Cửu Đoan chắc chắn sẽ chèn ép Sở Hưu, có thân phận chưởng hình quan đó, Vệ Mặc Cù không nghĩ ra Sở Hưu còn phương pháp gì để phá cục.
Huống hồ cho dù có đấu cứng cũng vô dụng, hai đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất, trên đất Quan Tây, ai mà địch nổi?
Có điều đúng lúc này, ngoài điền trang của Vệ gia lại vang lên tiếng hô chém giết kịch liệt, Vệ Mặc Cù đột nhiên đứng dậy, đẩy cửa ra ngoài quát lớn: “Có chuyện gì vậy? Ai dám giương oai tại Vệ gia ta?”
Lúc này một đệ tử Vệ gia vẻ mặt kinh hoảng chạy tới lớn tiếng nói: “Gia chủ, không xong rồi! Sở Hưu dẫn người đánh tới Vệ gia ta, còn nói lão tổ giết Ngụy Cửu Đoan, giờ đã đền tội. Nói Vệ gia ta miệt thị pháp luật kỷ cương của Quan Trung Hình Đường, muốn tiêu diệt Vệ gia ta!”
Thân hình Vệ Mặc Cù lung lay, quát lớn: “Không thể nào!”
Lão tổ Vệ gia đi làm gì, hắn đều biết, lão tổ nhàn rỗi không việc gì giết Ngụy Cửu Đoan làm gì? Đây rõ ràng là âm mưu!
Đệ tử Vệ gia kia vẻ mặt như đưa đám: “Gia chủ, ta cũng biết không thể nào, nhưng giờ tên Sở Hưu đã đánh tới nơi rồi! Bọn họ vốn không định cho chúng ta cơ hội giải thích!”
Vệ Mặc Cù vội vàng chạy ra tiền viện, đám người Vệ gia đã bị võ giả Quan Trung Hình Đường giết tới mức không ngừng lui lại phía sau, hoàn toàn không có sức hoàn thủ.
Nếu toàn bộ thế lực võ lâm Quan Tây liên hợp lại, quả thật mạnh hơn thế lực của phân bộ Quan Tây.
Thế nhưng nếu đối đầu với chỉ một thực lực, vậy lực lượng của Quan Trung Hình Đường hoàn toàn áp đảo.
Vệ Mặc Cù thấy vậy hai mắt đỏ bừng lên.
Vệ gia bọn họ xung đột chém giết trên giang hồ đã bao năm còn không chết nhiều người như vậy, những người này đều là hy vọng tương lai của Vệ gia bọn họ!
Vệ Mặc Cù quát lớn: “Dừng tay! Sở Hưu, ngươi có ý gì? Ngươi nói lão tổ Vệ gia ta giết Ngụy Cửu Đoan, chứng cứ đâu? Vệ gia ta nói thế nào cũng là đại tộc Quan Tây, ngươi nói diệt là diệt hay sao? Quan Trung Hình Đường còn pháp luật kỷ cương hay không? Còn quy củ không? còn nữa, ngươi chỉ là tuần sát sứ Kiến Châu Phủ, dựa vào cái gì mà đòi dẫn đánh Vệ gia ta?”
Giờ những gì Sở Hưu đang làm thật ra không phù hợp quy củ, có điều chuyện này cũng chẳng quan trọng, lần này Sở Hưu tới chỉ để giết người, sao phải quan tâm có hợp lý hay không?
Cho nên đối mặt với câu chất vấn của Vệ Mặc Cù, Sở Hưu chỉ cười lạnh một tiếng,không nói một lời, trực tiếp xuất đao đánh tới!
Ngày trước khi Sở Hưu còn Tam Hoa Tụ Đỉnh, hắn từng giao thủ với Vệ Mặc Cù, thực lực đối phương chỉ là loại bình thường trong Ngũ Khí Triều Nguyên.
Dù sao Vệ gia an phận đã lâu trong Quan Tây, Vệ Mặc Cù lại là gia chủ, thường không mấy khi ra tay,hơn nữa có ra tay cũng không phải đại chiến sinh tử. Lại thêm võ công truyền thừa của Vệ gia bọn họ vốn khá yếu, khiến cho sức chiến đấu của đối phương khá thấp, tối thiểu cũng thấp hơn Giang Đông Ngũ Hiệp.
Đừng nói so với Trình Bất Húy, Vệ Mặc Cù thậm chí còn chẳng bằng Lã Đồng và Đổng Tương Nghi, dù sao mấy vị này cũng thường xuyên lăn lộn trên giang hồ, cơ hồ chưa bao giờ ngừng chém giết.
Lúc này Sở Hưu xuất đao chém tới, A Tỳ Ma Khí dung hợp với Huyết Luyện Thần Cương, lại thêm Sở Hưu trực tiếp bước vào Vong Ngã Sát Cảnh, sát khí sát ý ngưng tụ trên thân đao, một đao chém ra vô cùng quỷ dị, khiến Vệ Mặc Cù không khỏi biến sắc.
Trường kiếm trong tay hắn ngưng tụ kiếm cương băng lãnh cực hạn, thậm chí hắn trực tiếp thiêu đốt khí huyết, phun ra một ngụm máu tươi, khiến kiếm cương băng lam phủ thêm một màu đỏ máu.
Vệ Mặc Cù xuất thủ lại quả quyết hơn lão tổ Vệ gia nhiều, thấy không tốt lập tức thiêu đốt tinh huyết. đáng tiếc hắn lại không có thực lực như lão tổ Vệ gia, trước mặt Sở Hưu, chẳng qua chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.
Một đao chém ra, kiếm cương trong tay Vệ Mặc Cù vỡ vụn, trường kiếm trong tay cũng theo đó vỡ nát, Vệ Mặc Cù bị đao thế chém cho thổ huyết bay ngược lại.
Sở Hưu tay nắm Nội Phược Ấn, thân hình như làn gió đen, nháy mắt đã đến trước người Vệ Mặc Cù, một đao mang theo ma khí mãnh liệt cùng chút thần tính quỷ dị chém ra, lần này trực tiếp chia Vệ Mặc Cù thành hai nửa!
Với thực lực của Vệ Mặc Cù hiện tại, hắn thậm chí không có tư cách tiếp A Tỳ Đạo Tam Đao hoàn chỉnh của Sở Hưu.
Thi thể Vệ Mặc Cù ngã xuống, làn sương máu ngưng tụ giữa không trung không hề tiêu tan, cảnh tượng này khiến đám người Vệ gia ngây ngốc, sau đó lập tức hỗn loạn!
Trước đó người của Vệ gia còn chưa loạn, bọn họ còn có gan ngăn cản là vì gia chủ Vệ Mặc Cù vẫn còn.
Thế nhưng giờ họ lại tận mắt chứng kiến gia chủ của mình bị Sở Hưu xuất hai đao giết chết, lực lượng cường đại tới cực điểm này khiến bọn họ lập tức sụp đổ, quay người bỏ chạy tứ tán.
Chuyện truy sát không cần Sở Hưu đích thân xuất thủ, chỉ cần những người khác ra tay là được.
Sở Hưu nói với Quỷ Thủ Vương: “Điều tra Vệ gia, mấy năm gần đây Vệ gia làm không ít chuyện vi phạm quy củ Quan Trung Hình Đường, đó đều là chứng cứ. Tập hợp hết tất cả các tài nguyên tu luyện cùng bảo vật lại, sau này phân chia.”
Quỷ Thủ Vương cười cười gật nhẹ đầu, chuyện này hắn rất am hiểu.
“Đúng rồi, đại nhân, còn Vệ Trường Lăng nên xử lý ra sao?” Quỷ Thủ Vương chợt nhớ ra kẻ này,mặc dù hắn là người Vệ gia nhưng cũng là tuần sát sứ Quan Trung Hình Đường.
Sở Hưu thản nhiên nói: “Vệ gia mưu phản, Vệ Trường Lăng là người của Vệ gia, đâu phải hạng tốt lành gì? Hắn là gian tế lẩn vào Quan Trung Hình Đường, đương nhiên phải giết.”
Quỷ Thủ Vương gật đầu, lúc này Đường Nha bên cạnh nghe vậy lại đột nhiên nói: “Chuyện này không phiền đại nhân ngài xuất thủ, giao cho ta và Nhạn Bất Quy. Lần trước để lão già ấy bỏ trốn, lần này hắn không trốn nổi!”
Sở Hưu gật nhẹ đầu, đột nhiên hỏi: “Các ngươi đã chạm tới ngưỡng cửa Tam Hoa Tụ Đỉnh?”
Đường Nha gật đầu nói: “Làn trước giao thủ với Vệ Trường Lăng đã cảm thấy không sai biệt lắm. Dù sao cũng làm sát thủ nhiều năm, chỉ bế quan lĩnh ngộ còn không nhanh bằng giết người tử chiến.”
Lúc còn ở phân đà Thiên Tội, biểu hiện của hai người hết sức bắt mắt, nếu không có gì bất trắc, tương lai thậm chí bọn họ còn có thể trở lại bên tổng bộ Thanh Long Hội, giờ bước vào cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh cũng không có gì lạ.
Sau khi Vệ gia tan tác, còn lại chỉ mặc cho bọn Sở Hưu làm thịt. Có điều võ giả Vệ gia nhiều như vậy, Sở Hưu cũng không thể giết hết được.
CÓ võ giả chạy ra khỏi Vệ gia, nghĩ tới Vệ Trường Lăng, trực tiếp tới Linh Châu Phủ thông báo cho Vệ Trường Lăng.
Lúc này Vệ Trường Lăng còn đang dưỡng thương trong đường khẩu. Lần trước hắn chịu thiệt lớn dưới tay Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy, giờ thương thế còn chưa khá hơn.
Khi nhận được tin Vệ gia bị hủy diệt, phản ứng đầu tiên của Vệ Trường Lăng là không dám tin, phản ứng thứ hai chính là hoảng sợ!
Vệ gia bị diệt, chỗ dựa lớn nhất của hắn đã không còn, Ngụy Cửu Đoan có thể áp chế Sở Hưu tại đất Quan Tây này cũng đã chết. Giờ Sở Hưu bóp chết hắn chẳng đơn giản như bóp chết một con kiến?
Về phần sau này Sở Hưu có bị Quan Trung Hình Đường trách phạt hay không, điểm này Vệ Trường Lăng căn không hề nghĩ tới.
Hắn thấy Sở Hưu giờ đã phát điên, ai cũng dám giết, lão tổ nhà mình cùng Ngụy Cửu Đoan đều đã chết, chẳng lẽ còn sợ gì hắn?
Cho nên sau khi nhận được tin, Vệ Trường Lăng lập tức chuẩn bị bỏ trốn.
Có điều hắn vừa bước ra cửa đường khẩu đã chạm mặt hai người Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy đi tới, ngoài ra còn một số võ giả dưới trướng Sở Hưu.
Không đợi Vệ Trường Lăng lên tiếng, Đường Nha đã mỉm cười nói: “Vệ đại nhân, chúng ta tới tiễn ngươi lên đường!”
Dứt lời, Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy trực tiếp xuất thủ, về phần những người khác chỉ phụ trách canh chừng những thủ hạ của Vệ Trường Lăng mà thôi.
Thật ra cho dù không có người đứng bên canh chừng, đám thủ hạ của Vệ Trường Lăng cũng không dám động thủ.
Vệ Trường Lăng mới trở thành tuần sát sứ được bao ngày? Những người này đều là thủ hạ tuần sát sứ đời trước Thái Cảnh Thắng, vốn chẳng trung thành gì với Vệ Trường Lăng.
Huống hồ theo Sở Hưu xuất thủ, toàn bộ Quan Tây đều xôn xao, đám bộ đầu giang hồ bọn họ đều không dám nhúng tay vào.
Giết Vệ Trường Lăng, Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Lần trước hai người hợp lực đã đánh trọng thương Vệ Trường Lăng, còn lần này Vệ Trường Lăng trọng thương chưa lành, trong lòng khiếp sợ, sức chiến đấu còn chẳng bằng lần trước. Cho nên không đến nửa khắc đồng hồ, Vệ Trường Lăng đã bị Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy hợp lực giết chết.
Theo Vệ Trường Lăng bỏ mình, Cửu Nguyên Vệ gia cũng triệt để trở thành lịch sử, cho dù có một số đệ tử chi thứ bỏ trốn được, có lẽ họ cũng chẳng dám ở lại Quan Trung. ngôn tình hay
Chuyện xảy ra ở Quan Tây như cơn bão trực tiếp quét qua đất Quan Trung.
Tin tức Sở Hưu thả ra bên ngoài là Vệ gia vi phạm pháp luật kỷ cương, làm rất nhiều việc phạm vào quy củ của Quan Trung Hình Đường, cho nên bị Ngụy Cửu Đoan gọi tới. Kết quả lão tổ Vệ gia thẹn quá hóa giận đánh lén Ngụy Cửu Đoan, khiến Ngụy Cửu Đoan bỏ mình, còn Sở Hưu lại báo thù cho cấp trên, liều mạng giết chết lão tổ Vệ gia, hủy diệt Vệ gia!
Tin tức Sở Hưu thả ra bên ngoài cũng như tin y giao lại cho tổng đường.
Có điều chỉ cần là người tinh thần bình thường đều tuyệt đối không tin lời Sở Hưu.
Vệ gia làm mấy chuyện này đâu phải ngày một ngày hai, Ngụy Cửu Đoan điên hay sao mà gần về hưu mới tra đến Vệ gia, chuyện này rõ ràng không hợp lý.
Hơn nữa Vệ gia càng không thể giết Ngụy Cửu Đoan.
Ngụy Cửu Đoan là ai? Hắn không phải kẻ nhỏ bé gì mà là chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường, mặc dù giờ đã già, đã sắp về hưu nhưng vẫn là cao tầng trong Quan Trung Hình Đường.
Cửu Nguyên Vệ gia đúng là đại tộc tại Quan Trung, đừng nói ở Quan Trung, cho dù đặt khắp Quan Trung cũng khá có danh tiếng.
Có điều Quan Trung là Quan Trung của Quan Trung Hình Đường, Vệ gia dám ra tay giết chưởng hình phân bộ Hình Đường Quan Tây? Đây không phải chỉ là điên nữa, cho dù lão tổ Vệ gia có uống cả vạc rượu cũng chẳng dám làm vậy.