Đám người chỉ nghe một tiếng nổ vang như sấm rền vang lên, khí thế cường đại lập tức tỏa khắp cả kho vũ khí, khiến cho mọi người đều nhìn về hướng thất thúc và Sở Hưu giao thủ.
Ba mũi tên bắn ra mang theo ba màu sắc thanh, lam, đỏ, như ba mảnh sao băng ầm ầm đánh về phía Sở Hưu. Khí thế cường đại mà ba mũi tên tỏa ra khiến tất cả mọi người đều biến sắc, ngay cả Sầm Phu Tử cũng vậy.
Trước đó Tàng Kiếm Sơn Trang giao thủ cùng Sầm Phu Tử, mặc dù hắn cũng áp đảo Sầm Phu Tử, nhưng thất thúc không nổi sát tâm với Sầm Phu Tử.
Dù sao chỉ là đoạt bảo bình thường mà thôi, Hạ Hầu thị cùng Ba Sơn Kiếm Phái lại không có thù oán gì, đánh bại đối phương là được, không cần hạ sát thủ.
Huống hồ trong Thông Thiên Tháp nguy cơ tứ phía, thất thúc không thể đem tất cả Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn dùng hết trên người Sầm Phu Tử.
Kết quả giờ thất thúc cùng lúc bản ra ba mũi tên, tạo. thành uy thế khiến Sầm Phu Tử cũng phải biến sắc, ngay hắn cũng không nắm chắc mình sẽ tiếp được.
Mà lúc này Sở Hưu đối diện với ma mũi tên thất thúc. bắn tới, áp lực càng lớn.
Ba mũi tên này đã phong tỏa tất cả không gian né tránh của Sở Hưu, mặc dù chỉ có ba mũi tên nhưng lại cho người ta một cảm giác tuyệt vọng như dính phải thiên la địa võng.
Trong khoảnh khắc đó, quanh người Sở Hưu bùng lên sương máu, y trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, tay niết Độc Cô Ấn, cương khí như thuẫn, bất động như sơn!
Khí huyết vô biên truyền vào thuẫn cương khí, khiến quanh người Sở Hưu đều bao phủ trong huyết sắc vô biên.
Ba mũi tên mang theo ba luồng lực lượng khác nhau bắn lên Độc Cô Ấn của Sở Hưu, uy năng bộc phát ra khiến cả kho vũ khí cũng phải rung chuyển.
Thân hình Sở Hưu bị ba mũi tên bắn cho lui lại từng bước một, mỗi bước lui lại đều chìm sâu trên mặt đất, lưu lại một dấu chân cùng vết lõm sâu hơn một thước.
Lui liền mười bước, Độc Cô Ấn trên người Sở Hưu rốt cuộc vỡ vụn, nhưng ba mũi tên cũng hao hết lực lượng rơi trên mặt đất.
Có điều lúc này Sở Hưu lại đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Độc Cô Ấn của Sở Hưu là bí pháp chú trọng phòng ngự ngăn cản cương khí, nhưng có ngăn cản cương khí cũng khó lòng cản nổi chấn động cương khí kịch liệt khi va chạm.
Dưới ba mũi tên đó của thất thúc, Sở Hưu đã bị thương tới nội phủ, trực tiếp chấn thương.
Một đòn này uy lực vô cùng cường đại, uy năng của ba mũi tên này ngưng tụ trên một điểm, mạnh mẽ tới mức Sở Hưu chưa từng thấy cho dù là trên người Thiên Tội đà chủ hay Lục tiên sinh. Nếu đổi thành võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất yếu một chút, sợ rằng đã bị ba mũi tên này bắn chết!
Thất thúc lại lấy một mũi tên ra, nhìn Sở Hưu đã thổ huyết, thản nhiên nói: “Ta có Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn, một mình ngươi đã đỡ được sáu mũi tên, đã rất hiếm có. rồi. Đáng tiếc ba mũi cuối cùng ngươi cũng không xem hết được.”
Theo thất thúc thấy, Sở Hưu đã trọng thương, mình có nắm chắc bắn chết Sở Hưu trong hai mũi tên, mũi Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn cuối cùng Sở Hưu chắc chắn không thể thấy được.
Mũi tên quẩn quanh sát khí đỏ tươi sắc bén, thật ra mỗi mũi tên của thất thúc đều mang lực lượng bất đồng, Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn không chỉ là một môn võ công, trong đó còn mang theo mười ba loại biến hóa.
Mũi tên này bắn ra, sát ý ngập trời, mũi tên vốn màu trắng bạch cũng bị nhuộm thành đỏ thẫm.
Có điều lúc này Sở Hưu lại không lựa chọn né tránh mà dùng hai mắt dùng mũi tên kia, Thiên Tử Vọng Khí Thuật được y thi triển tới cực hạn, tinh thần lực tiêu hao. cực lớn, trong đầu thậm chí có cảm giác đau đớn kịch liệt.
Lúc này trong mắt Sở Hưu, mũi tên của thất thúc không hề có sơ hở, đó là lực lượng cực hạn, có thể gọi là không một kẽ hở.
Trình độ của Thiên Tử Vọng Khí Thuật còn chưa đủ!
Hai mắt Sở Hưu lóe lên từng tia sáng, hai vệt máu chảy ra nơi khóe mắt, nhưng y không hề chớp mắt lấy một cái.
Lúc này trong mắt Sở Hưu, trên mũi tên kia có hàng loạt đường cong vặn vẹo, nhưng khi Thiên Tử Vọng Khí Thuật thi triển tới cực hạn, từng đường cong lại bắt đầu kéo dài, vặn vẹo.
Chỉ trong chớp mắt, Sở Hưu như bước vào một thiên địa mới, y thấy được!
Từng đường cong kéo dài kia không phải hiện tại mà là tương lai, là quỹ tích mà mũi tên của thất thúc sẽ đi qual
Thần uy của Thông Thiên Võ Tông ẩn tàng trong người sử dụng, người ngoài không nhìn ra điểm dị thường của Sở Hưu.
Theo mọi người thấy, khi thất thúc bắn ra mũi tên này, Sở Hưu đứng ngây ra tại chỗ, như đã từ bỏ chống cự, chuẩn bị chờ chết.
Lã Phụng Tiên đang giao thủ cùng Sầm Phu Tử hai mắt mở to, định tới cứu viện Sở Hưu nhưng lại bị Sầm Phu Tử cuốn chặt lấy, không thể thoát thân nổi.
Còn Tạ Tiểu Lâu cùng Mạc Thiên Lâm cũng muốn tới cứu nhưng đối mặt với mũi tên này của thất thúc, thực lực bọn họ căn bản không thể cứu viện.
Tam Độc Ma Chỉ -Doãn La Hoa từng thua thiệt trong tay Sở Hưu cùng đám người Trần Vân đại đương gia Lôi Vân Trại thì âm thầm cười lạnh.
Sở Hưu ngươi chẳng phải phách lối lắm sao? Chẳng phải bá đạo lắm à? Không để ai vào mắt cơ mà? Giờ thì thế nào? Chẳng phải vẫn chết ở đây ư?
Có điều cảnh tượng kế tiếp lại khiến đám người trợn tròn hai mắt, sắc mặt không dám tin tưởng.
Mũi tên của thất thúc tới người, cách Sở Hưu không tới một trượng, thế nhưng Sở Hưu lại đột nhiên bước ba bước theo một hướng kỳ dị.
Chính ba bước này khiến mũi tên lướt sát sạt cạnh người Sở Hưu, thậm chí cương khí trên mũi tên cũng chỉ lướt sát qua cương khí hộ thể của Sở Hưu, không sản sinh chút xung đột nào.
Ánh mắt thất thúc lộ vẻ kinh hãi, có điều vậy vẫn chưa xong, Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn, truy hồn đoạt phách, chưa uống máu làm sao né tránh dễ dàng như vậy được?
Sau khi thất bại, mũi tên lại bộc phát ra sát khí đỏ rực chói mắt, không ngờ lại trực tiếp quay lại đâm về phía sau lưng Sở Hưul
Sở Hưu thậm chí không buồn quay đầu, lại bước theo một hướng khác một bước, mũi tên lại lướt sát qua người y.
Lần thứ hai thất bại, mũi tên lại trở về, nhưng kết quả vẫn là thất bại.
Bị Sở Hưu tránh né liền ba lần, cương khí bám trên mũi tên đã không đủ cho nó quay lại, mũi tên găm trên vách tường của kho vũ khí, lực đạo lớn tới kinh người, ghim sâu vào vách tường, chỉ để lại đuôi tên rung động.
Mọi người nhìn Sở Hưu, lại nhìn thất thúc, không hiểu tình hình rốt cuộc ra sao.
Với tốc độ của võ giả, muốn né mũi tên bình thường hết sức đơn giản, vì quỹ tích của mũi tên là cố định.
Nhưng Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn lại được bao phủ cương khí, truy hồn đoạt phách, khóa chặt lấy Sở Hưu, quỹ tích mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa. Nhưng kết quả ba lần liên tiếp Sở Hưu đều có thể né tránh, mãi tới khi cương khí trên mũi tên hao sạch, không thể khóa lấy y nữa. Cảnh tượng này rất giống với thất thúc phối hợp với Sở Hưu diễn kịch, quả thật không thể tưởng tượng nổi.