Mục lục
Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần trước Sở huynh giao thủ với Phong Vô Lãnh là lấy cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh đối chiến với Thiên Nhân Hợp Nhất, mỗi bước đều cực kỳ nguy hiểm, có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Đừng nói gãy kiếm, Sở huynh sống được đã là may mắn, làm sao còn lo được thế đao nào?”

Nhan Phi Yên lườm Lã Phụng Tiên một hồi, không nói gì.

Nàng không nhận ra Lã Phụng Tiên, trước đó khi Trần Vân nhắc tới Lã Phụng Tiên chỉ nói hắn là viện quân của Sở Hưu, không nói tỉ mỉ tình huống Lã Phụng Tiên chém mũi tên của thất thúc xuống, cho nên Nhan Phi Yên vô thức cho rằng Lã Phụng Tiên chỉ là hạng vô danh mà thôi.

Lúc này Mạc Thiên Lâm lại đứng ra nói: “Nhan cô nương, quy củ cố chấp này của Việt Nữ Cung cũng phải sửa đổi lại thôi. Nếu kiếm trên tay Việt Nữ Cung các ngươi, Sở Hưu bẻ gãy kiếm đúng là sỉ nhục Việt Nữ Cung.

Nhưng trước đó kiếm gãy trong tay Phong Vô Lãnh, các ngươi làm vậy là cưỡng từ đoạt lý rồi.”

Tạ Tiểu Lâu không nói nhiều, chỉ đứng bên cạnh Mạc Thiên Lâm thản nhiên nói: “Hành tẩu giang hồ cũng phải giảng đạo lý, đương nhiên có một số thế lực có thể không nói lý. Nhưng hiển nhiên Việt Nữ Cung các ngươi không phải.”

Mạc Thiên Lâm cùng Tạ Tiểu Lâu một người là đệ tử Thương Dương Mạc gia một trong Cửu Đại Thế Gia, một là người của Thiên Hạ Minh ở Tây Sở, đều là kẻ không dễ trêu, phân lượng hơn xa Lã Phụng Tiên.

Nhan Phi Yên trầm mặc nửa ngày nói: “Các ngươi nói có lý. Có điều vừa rồi Sở đại nhân đã bẻ gãy kiếm của Uyển Nhi, còn là ngay trước mặt mọi người như vậy. Việt Nữ Cung ta sẽ ghi nhớ, ngày sau có cơ hội chắc chắn sẽ tìm Sở đại nhân lĩnh giáo.”

Nói xong, Nhan Phi Yên dẫn người lui lại.

Uyển Nhi không cam lòng hô một tiếng: “Sư tỷ!”

Nhan Phi Yên cau mày: “Uyển Nhi, đừng làm rộn!”

Trong số các đệ tử Việt Nữ Cung, uy vọng của Nhan Phi Yên vẫn khá cao, nàng vừa mở miệng, Uyển Nhi có không cam lòng cũng phải bĩu môi rời khỏi.

Sau khi đám người đi khỏi, Sở Hưu nhíu mày hỏi Mạc Thiên Lâm: “Chẳng lẽ Việt Nữ Cung đều như vậy à?

Đám nữ nhân này tưởng mình đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái chắc?”

Mạc Thiên Lâm cười khổ nói: “Vừa nãy ta đã nói rồi mà, đám nữ nhân này luyện kiếm tới mức hỏng cả đầu rồi, giờ xem ra tình trạng này càng ngày càng tệ.

Có điều Sở huynh, lần này là ngươi chứ đổi lại người khác cũng chẳng đánh nổi.

Dẫu sao ngày trước Việt Nữ Cung cũng từng có thời huy hoàng, các đại môn phái trên giang hồ đều sẽ nể mặt. Quan trọng nhất là đệ tử Việt Nữ Cung đều là nữ tử có chút nhan sắc, đối mặt với mỹ nữ, ai mà chẳng rộng lượng hơn.

Vừa rồi nếu thái độ ngươi không cứng rắn như vậy, kiên nhãn giải thích với đối phương một chút, lại có chúng ta ở bên cạnh nói đỡ, chuyện này chắc cũng qua thôi.

Nhưng giờ ngươi bẻ gãy một thanh kiếm của Việt Nữ Cung ngay trước mặt mọi người, chuyện này sợ rằng không dễ kết thúc.”

Sở Hưu cười cười nói: “Tính cách ta tốt lắm à, kiên nhẫn lắm sao?”

Mạc Thiên Lâm suy nghĩ một chút rồi trực tiếp lắc đầu.

Cái này chỉ có thể trách đám người Việt Nữ Cung tự †ìm đường chết. Tính khí của Sở Hưu rất cứng rắn, sát tính cũng nặng tới mức hiếm có trên thế gian. CHỉ bằng thái độ vừa rồi của Uyển Nhi, Sở Hưu chỉ bóp nát kiếm chứ không phế bỏ đã là thương hương tiếc ngọc, hạ thủ lưu tình rồi.

Trong bốn người bọn họ chắc chỉ có Mạc Thiên Lâm cùng Lã Phụng Tiên có thể kiên nhẫn giải thích chuyện này.

Thái độ của Mạc Thiên Lâm với nữ nhân trước nay đều không tệ, còn tính cách Lã Phụng Tiên cũng khá tốt. Nếu đổi lại thành Tạ Tiểu Lâu, chắc cũng trực tiếp xách đao lên chém người.

Mạc Thiên Lâm nói: “Không mắc tội cũng đắc tội, thực lực Việt Nữ Cung hiện tại không mạnh, trong Ngữ Đại Kiếm Phái chỉ xếp chót mà thôi.

Làn trước Hạ Hầu thị bao che cho Phong Vô Lãnh, Việt Nữ Cung tới đòi câu trả lời, kết quả chẳng đòi được gì, bị Hạ Hầu thị tùy tiện lừa gạt.”

Sở Hưu không để đám người Việt Nữ Cung trong mắt, chẳng qua chỉ là một tông môn đã xuống dốc mà thôi.

Giang hồ này vốn đối xử bất công với nữ giới, nhưng cũng có ưu ái riêng cho giới nữ. Ngoại trừ kẻ không thương hương tiếc ngọc, nói trở mặt là trở mặt như Sở Hưu, phần lớn mọi người đều không làm việc quá quyết liệt.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ảnh Đế Hôm Nay Lại Bị Lừa
2. Luyến Ái Từ Nơi Anh
3. Sau Khi Sủng Văn Kết Thúc
4. Trả Băng Vải Lại Cho Em Đi!
=====================================

Nhưng phần lớn mọi người trên giang hồ cũng rất lý trí, mọi người đều chú ý tới lợi ích và thực lực, chuyện này không liên quan tới nam hay nữ.

Tông môn mà nữ giới chiếm chủ đạo có một khuyết điểm, đó là dễ hành động theo cam tính, không lý trí, tạo. ra rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Chuyện Việt Nữ Cung hung hăng tới gây sự với Hạ Hầu thị là một ví dụ điển hình.

Hạ Hầu là thế gia hàng đầu trong Cửu Đại Thế Gia, thực lực gấp mấy lần thậm chí hơn mười lần Việt Nữ Cung, với thực lực của Việt Nữ Cung hiện tại, có hung hăng tới đòi Hạ Hầu thị một câu trả lời căn bản là tự rước lấy nhục, chẳng nhận được thứ gì.

Kết quả cũng quả thật là vậy, đám người Việt Nữ Cung bị vài lời của Hạ Hầu thị lừa gạt, tay trắng quay về, không dưng lại mất thanh danh.

Còn nếu đổi thành thế lực khác, gặp tình huống như vậy trực tiếp kín tiếng xử lý là được, cứ nhất định gióng trống khua chiêng, kết quả còn tự làm mất mặt.

Giờ Sở Hưu dựa lưng vào Quan Trung Hình Đường, đường chủ Quan Tư Vũ mặc dù đã lâu không xuất thân trên giang hồ, nhưng thực lực của häãn chẳng phải khoa trương.

Hơn nữa lực lượng của Quan Trung Hình Đường không chỉ ở bề ngoài như vậy. Chiến lực tinh nhuệ chân chính của Quan Trung Hình Đường đều trong Tập Hình Tỉ. Những người này không hiểu gì về chuyện truy tìm dấu vết hay phá án, bọn họ chỉ biết giết người.

Những năm gần đây Quan Trung Hình Đường sinh sống trong kẽ hở, chỉ một mình Quan Tư Vũ không đủ để chống đỡ, phần nhiều là do bản thân Quan Trung Hình Đường có thực lực không thua kém gì đại phái đỉnh cao trên giang hồ.

Lúc này thân Thông Thiên Tháp màu bạch ngọc đã tỏa ra ánh sáng trắng lóa mắt, có thể thấy đã sắp mở cửa.

Sở Hưu truyền âm nói khế với đám người Mạc Thiên Lâm: “Lát nữa tiến vào Thông Thiên Tháp nhớ cẩn thận, không chừng bên trong sẽ có thứ gì đang đợi chúng ta đấy.”

Mạc Thiên Lâm kinh ngạc nói: “Lát nữa chẳng phải chúng ta nên cẩn thận với đám Hạ Hầu Vô Giang à? Trong Thông Thiên Tháp còn có vật sống nữa sao?”

Sở Hưu nói: “Điểm này không nói chắc được, đám Thông Thiên Võ Tông thời thượng cổ nghiên cứu đủ thứ, mà thứ gì cũng dám nghiên cứu.

Võ công ba nhà Đạo Phật Ma họ còn dám đồng tu, hơn nữa còn có các loại cơ quan ám khí, trận pháp luyện đan. Dù sao chỉ cần trên giang hồ có gì, bọn họ đều nghiên cứu nấy. Thậm chí còn dám chăn nuôi một số hung thú tà ác quỷ dị bắt đường chủ từ trong núi lớn ở Man Hoang.

Những thứ này giờ đã tuyệt chủng, nhưng chúng có còn sống trong Thông Thiên Tháp hay không cũng là ẩn số.

Bản thân Thông Thiên Tháp này cũng là kết hợp của trận đạo và luyện khí tới mức tột đỉnh. Cho dù trong đó không có ai trậ một số vật sống tiến vào ngủ đông. pháp vẫn tự động vận hành, có thể cho

Hơn nữa trước mắt chúng ta là 'kẻ địch từ bên ngoài vàơ, đối với trận pháp của Thông Thiên Tháp, chỉ cần chúng ta tiến vào chắc chắn sẽ bị coi là kẻ xâm nhập. Lúc đó chúng ta sẽ gặp chuyện gì, lại là một ẩn số.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK