Theo suy nghĩ lúc trước của Sở Hưu, kết cục hoặc là hai bên lưỡng bại câu thương, hoặc là Thiên Tội đà chủ không địch nổi rút lui. Không ngờ cả nội tình cảnh giới ở thế hạ phong nhưng Thiên Tội đà chủ vẫn giết ngược được tên võ giả Bạch Hổ Đường kia.
Mà lúc này nghe giọng điệu bọn Quỷ Thủ Vương, có vẻ bọn họ khá khinh thường chuyện Thiên Tội đà chủ lựa chọn dẫn Trần Kiệu về tổng bộ, nhưng thực tế Sở Hưu lại cảm thấy rất bình thường.
Trong phân đà Thiên Tội có không ít người tài ba, Thiên Tội đà chủ tùy ý tìm một người làm tâm phúc còn khá hơn so với tên Trần Kiệu chỉ biết nịnh bợ kia.
Có điều tuy những người này thực lực đủ mạnh nhưng thật ra lại không thích hợp làm tâm phúc.
Nhạn Bất Quy tính cách lạnh lùng quái gở, Đường Nha điên điên khùng khùng. Huống hồ khi Thiên Tội đà chủ họn người làm tốt thí đã phân vân giữa Sở Hưu cùng Đường Nha, mặc dù cuối cùng hắn chọn Sở Hưu nhưng cũng đã liệt Đường Nha vào một trong số lựa chọn, sợ rằng trong lòng Đường Nha đã có vết rạn.
Còn bọn Quỷ Thủ Vương hoặc quá mức láu cá, hoặc thực lực không đủ. Cho nên Trần Kiệu quả thật là lựa chọn không tệ. Đương nhiên trong đó cũng có phần do Trần Kiệu biết cách nịnh bợ.
Sở Hưu nhìn bọn Quỷ Thủ Vương cau mày nói: “Thiên Tội đà chủ đi tổng bộ thì đi, sao các ngươi phải thoát ly Thanh Long Hội?
Đất Yến Đông chỉ có một phân đà Thiên Tội, Thiên Tội đà chủ mặc dù năng lực hơi kém nhưng cũng miễn cưỡng xây dựng được cơ cấu cho phân đà Thiên Tội. Thanh Long Hội không đến mức chỉ vì Thiên Tội đà chủ rời đi mà phế bỏ cả phân đà Thiên Tội đấy chứ?”
Quỷ Thủ Vương cười khổ nói: “Thanh Long Hội đương nhiên sẽ không phế bỏ phân đà Thiên Tội rồi, ngược lại đà chủ mới còn mang theo không ít sát thủ đến, lấp đầy cả phân đà Thiên Tội.
Nhưng mỗi triều thiên tử mỗi triều thần tử, ngươi cũng biết mà, chúng ta đều là người có thâm niên trong phân đà Thiên Tội, hơn nữa số lượng thực lực còn yếu thế, không có chỗ dựa, đương nhiên bị xa lánh rồi.
Ngươi cũng biết bầu không khí ở phân đà Thiên Tội trước đó rồi đấy, gần như không xuất hiện tình huống tranh đoạt nhiệm vụ. Nhưng giờ cho dù là Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy thường cả tháng cũng không nhận được nhiệm vụ nào.
Mọi chuyện đã vậy chúng ta ở lại phân đà Thiên Tội còn có nghĩa lý gì nữa? cho dù chúng ta có chuyển tới phân đà khác, đoán chừng tình huống cũng chẳng khác gì. Cho nên ta cùng bọn Đường Nha bàn bạc một chút, dứt khoát thoát ly Thanh Long Hội, chỉ có chừng này huynh đệ nguyện theo chúng ta.”
Sở Hưu đột nhiên hỏi: “Muốn thoát ly Thanh Long Hội sợ rằng phải trả giá không ít?”
Thanh Long Hội không phải chỗ từ thiện mà là tổ chức sát thủ, dễ gia nhập, khó rời bỏ.
Cũng như những tông môn võ lâm khác, nếu muốn rời khỏi tông môn hoặc trở thành khí đồ bị người người đánh đuổi truy sát, hoặc trả lại tu vi bản thân cho tông môn, người rời khỏi tông môn toàn vẹn có thể nói là lác đác như lá mùa thu.
Tông môn võ lâm bình thường còn vậy chớ nói chi Thanh Long Hội hành xử tà môn.
Quỷ Thủ Vương trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Chúng ta đều không phải thành viên quan trọng của Thanh Long Hội, đồng thời đà chủ tân nhiệm cũng ngứa mắt với chúng ta,vốn cũng muốn đá đít đuổi đi, cho nên không làm khó chúng ta mấy.
Có điều cho dù thế chúng ta cũng buộc phải nuốt cổ trùng, phát thệ tâm ma không thể để lộ bất cứ tình báo bí ẩn nào liên quan tới Thanh Long Hội.
Đồng thời chúng ta còn phải nộp lại khoảng môt phần ba phần thưởng nhiệm vụ mấy năm gần đây, bên phân đà mới chịu để chúng ta đi.”
Nghe Quỷ Thủ Vương nói vậy, Sở Hưu cũng hơi ngạc nhiên, tính ra bọn họ cũng trả giá không ít.
Chưa nói một phần ba phần thưởng tất cả nhiệm vụ, bọn Quỷ Thủ Vương đều xuất huyết nặng.
Cổ trùng kia cũng là sản vật kỳ dị của đất Miêu Cương, sau khi phát thệ tâm ma,chỉ cần vi phạm lời thề sẽ bị cổ trùng cắn xé tâm can mà chết, vô cùng độc ác. Trừ phi người nuốt cổ trùng có thể tu luyện tới cảnh giới đệ nhị trong Ngưng Thần Tam Cảnh là Chân Hỏa Luyện Thần, lấy Võ Đạo Chân Đan diễn hóa ra chân hỏa trong thể nội, như vậy mới có thể thiêu hủy cổ trùng.
“Vậy giờ các ngươi tới tìm ta là vì?” Sở Hưu mơ hồ cảm giác được lý do bọn Quỷ Thủ Vương tới tìm mình.
Nghe Sở Hưu hỏi vậy, thần sắc Quỷ Thủ Vương nghiêm nghị nói: “Chúng ta gia nhập Thanh Long Hội đã nhiều năm, giờ mặc dù rời khỏi Thanh Long Hội nhưng cũng không muốn tùy ý bươn trải giang hồ.
Đám sát thủ Thanh Long Hội chúng ta có thủ đoạn giết người đỉnh cao nhưng do thường phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, không có nhiều thời gian bế quan bồi dưỡng cảnh giới, cho nên tốc độ tu luyện ngược lại bị chậm đi.
Lần này rời khỏi Thanh Long Hội, chúng ta chỉ muốn một mảnh đất dung thân an ổn mà thôi.
Sở đại nhân, người cùng chúng ta coi như bạn cũ. Ngày trước cho dù chúng ta từng tham gia truy sát ngươi nhưng cũng do bất đắc dĩ mà thôi, chúng ta đều nhìn ra nhân cách thật của Thiên Tội đà chủ.
Thật không dám giấu diếm, lần này chúng ta tới đây thật ra là muốn nhờ cậy ngươi. Chúng ta không có bản lãnh của Sở đại nhân ngươi, vừa gia nhập Quan Trung Hình Đường đã trở thành tuần sát sứ, cho nên chỉ cần cho chúng ta một chút thân phận bộ đầu bộ khoái bình thường, chúng ta đã thỏa mãn lắm rồi.
Quen biết đã lâu, ta tin Sở đại nhân cũng hiểu rõ thực lực của chúng ta. Chúng ta không dám nói mình mạnh hơn những võ giả Quan Trung Hình Đường này nhưng tối thiểu cũng không kéo chân ngươi.”
Quyết định này do bọn Quỷ Thủ Vương suy nghĩ rất lâu sau khi rời khỏi Thanh Long Hội.
Bọn họ đều là sát thủ tinh nhuệ của Thanh Long Hội, nói ra thì hơi tự đại, bọn Quỷ Thủ Vương vẫn khá tự ngạo. Làm sát thủ nhiều năm như vậy, chưa nói có một không hai trong số võ giả cùng cấp nhưng tối thiểu cũng ít người địch nổi.
Cho nên sau khi rời khỏi Thanh Long Hội, bọn họ cũng nghĩ tới rất nhiều chỗ, nhưng hoặc là bọn họ chướng măt người ta, hoặc là người ta chướng mắt xuất thân bọn họ.
Về phần mỗi người một ngả, đi làm tán tu giang hồ, bọn họ lại không muốn tùy tiện như vậy.
Đúng lúc này, thi thoảng bọn họ lại nghe khách thương Quan Trung bàn luận về thảm kịch Giang gia ở Kiến Châu Phủ Quan Tây bị diệt môn, ai nấy trách cứ tuần sát sứ tân nhiệm Sở Hưu làm việc tàn nhẫn bá đạo, về sau đất Kiến Châu Phủ chẳng dễ sống, vân vân.
Bọn Quỷ Thủ Vương thấy vậy lập tức nghe ngóng một hồi,lúc này mới biết vị tuần sát sứ tân nhiệm Sở Hưu mà bọn họ bàn luận lại chính là vị đồng liêu Thanh Long Hội ngày trước.
Sau khi biết tin này đám người Quỷ Thủ Vương nghi hoặc không thôi, thậm chí đến giờ bọn họ còn chưa hiểu rõ thân phận Sở Hưu.
Kẻ này từ sát thủ Thanh Long Hội biến thành người của Long Kỵ Cấm Quân Đông Tề. Bọn Quỷ Thủ Vương còn tưởng hắn về Đông Tề rồi, kết quả chỉ chớp mắt y lại lắc mình biến thành tuần sát sứ Quan Trung Hình Đường, thế này là sao?
Có điều nghi hoặc thì nghi hoặc, khi hiểu quyền lực cùng địa vị của tuần sát sứ, Quỷ Thủ Vương lại nảy sinh suy nhĩ khác, đó chính là gia nhập dưới trướng Sở Hưu, tiến vào Quan Trung Hình Đường!
Đây không phải suy nghĩ bốc đồng của Quỷ Thủ Vương mà do hắn cân nhắc cẩn thận mới quyết định.
Đất Quan Trung không quan tâm xuất thân lai lịch, Sở Hưu còn có thể trở thành tuần sát sứ, xuất thân sát thủ Thanh Long Hội của bọn họ cũng chẳng phải chuyện lớn gì.
Hơn nữa luận tới lực ảnh hưởng bản thân, Quan Trung Hình Đường còn mạnh hơn Thanh Long Hội, cho nên gia nhập Quan Trung Hình Đường cũng không tính là bôi nhọ bọn họ.
Quan trọng nhất là trong Quan Trung Hình Đường còn có người quen là Sở Hưu.
Lúc ở Thanh Long Hội, bọn họ hợp tác với Sở Hưu lâu dài như vậy, cũng khá hiểu nhân cách của y, cả năng lực lẫn thực lực đều không thể bắt bẻ.
Quan trọng nhất Sở Hưu không phải loại người ích kỷ tới cực độ như Thiên Tội đà chủ, có thể bao dung những người khác. Gia nhập dưới trướng Sở Hưu dẫu sao cũng tốt hơn loại cấp trên như Thiên Tội đà chủ.
Cho nên Quỷ Thủ Vương thuật lại cho những người khác, lập tức được phần lớn mọi người tán thành.
Đối với những võ giả Nội Cương cảnh như Quỷ Thủ Vương, năng lực thực lực Sở Hưu đều mạnh hơn họ. Điều này từ hồi ở Thanh Long Hội bọn họ đã hiểu rất rõ, thậm chí những sát thủ như Hỏa Nô cùng Lang Vương khi thi hành nhiệm vụ đều để Sở Hưu cầm đầu. Cho nên gia nhập dưới trướng Sở Hưu, từ đồng liêu biến thành thủ hạ, bọn họ cũng không cảm thấy có gì bất mãn bất ổn.
Vấn đề chân chính thật ra là Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy.
Bọn họ cũng là Ngoại Cương cảnh như Sở Hưu, hơn nữa địa vị bọn họ trong Thanh Long Hội là ngang hàng, cùng là sát thủ cấp năm. Giờ bọn họ có cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ cho Sở Hưu?
Có điều sau khi bọn Quỷ Thủ Vương đồng ý, Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy suy nghĩ một hồi rồi cũng không ý kiến gì, cùng tán thành đề nghị của Quỷ Thủ Vương.
Nhạn Bất Quy suy nghĩ rất đơn giản, chỉ cần cho hắn giết người, cho hắn tài nguyên tu luyện, ở đâu cũng vậy cả.
Về phần Đường Nha, hắn nghĩ thế nào ngay Quỷ Thủ Vương cũng chẳng đoán nổi.
Quỷ Thủ Vương thần sắc nghiêm nghị chắp tay với Sở Hưu nói: “Sở đại nhân,nói thẳng ra lần này chúng ta tới nhờ cậy ngươi.
Nếu ngươi đáp ứng, chúng ta lại cùng phối hợp, tôn ngươi làm chủ.
Nếu ngươi không đáp ứng, tình cảm ngày trước cũng vẫn còn, chúng ta sẽ không tiếp tục dây dưa cũng sẽ không nói lung tung những chuyện ngươi làm ở Thanh Long Hội. Quyền lựa chọn đều trên tay Sở đại nhân ngươi.”
Quỷ Thủ Vương là người rất thức thời, lúc trưởc ở Thanh Long Hội hắn đều gọi thẳng tên Sở Hưu, còn giờ đã quyết định gia nhập dưới trướng Sở Hưu, vậy đương nhiên phải thể hiện rõ vị trí bản thân mới được.
Gọi ‘đại nhân’ đã chứng minh vị trí cùng suy nghĩ hiện tại của Quỷ Thủ Vương.
Nhìn những người của Thanh Long Hội, khóe miệng Sở Hưu nhếch lên thành một nụ cười, chắp tay nói: “Chư vị đã để mắt tới Sở Hưu ta, không ngại ngàn dặm xa xôi tới đất Quan Trung này muốn gia nhập dưới trướng ta. Sở Hưu ta đương nhiên phải trân trọng rồi.
Ngày trước lúc ở Thanh Long Hội chúng ta cùng hợp tác, tính cách cùng phương thức làm việc của Sở Hưu ta ra sao mọi người cũng biết rồi đó. Chư vị không phụ ta, ta cũng sẽ không phụ chư vị. Làm việc dưới tay ta, thứ mọi người nhận được sẽ còn nhiều hơn lúc ở Thanh Long Hội.”
Nghe Sở Hưu nói vậy, đám người Quỷ Thủ Vương cùng thi lễ: “Tham kiến Sở đại nhân!”
Ngay cả Nhạn Bất Quy tính tình quái gở cũng chắp tay thi lễ, chỉ không nói gì mà thôi, nhưng như vậy cũng đủ thể hiện thái độ của hắn rồi.