Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Làm gì quyết định ở thái độ của bà” Hạ Sâm cười như không cười, đầu ngón tay gõ lên huyệt Thái dương: “Bà
Dung, bà còn hai ngày cân n3hắc, một là giao ra thứ tôi cần, hai là nhặt xác của Hạ Kình.”
Dung Mạn Lệ vốn không tin lời nói hoang đường của hắn. Hạ Kìn1h đang ở Bệnh viện Hoàng Gia, có không dưới
hai mươi tâm phúc trông chừng, Hạ Sâm có muốn ra tay cũng không dễ dàng.
Bà ta q9uay đầu ra hiệu, vệ sĩ nhanh chóng liên lạc với Hạ Đình. Nhưng gọi đi mấy cuộc điện thoại, vệ sĩ bắt đầu
luống cuống: “Bà chủ… khô3ng thấy cậu Cả đầu”
Năm phút sau, Doãn Mạt và Hạ Sâm đạp lên một đống tàn binh ra khỏi nhà họ Hạ.
Dung Mạn Lệ giận q8uá mất khôn, biết tin không thấy Hạ Kình đầu, lệnh cho vệ sĩ bắt người.
Tình hình lúc đó vô cùng rối loạn, không biết A Thái và A Dũng chui từ đầu ra, chỉ là một đám lâu là các bé mà thôi,
đánh không đã cơn ghiền.
Nhà họ Hạ đúng là không so được các đại tộc thể gia, đám vệ sĩ chẳng khác gì phế vật.
Hạ Sâm và Doãn Mạt đi trước, A Thái và A Dũng ở lại giải quyết gọn ghẽ, Dung Mạn Lệ được mấy ông chú che chở
trốn ở sân sau.
Nhưng chuyện họ lo lắng không hề xảy ra, dường như Hạ Sâm không định ra tay ở nhà chính, chỉ để lại một đám
tàn binh rồi đường hoàng rời đi.
Dung Mạn Lệ đứng sau đám người siết chặt nắm tay. Ở góc khuất không ai thấy, đáy mắt bà ta hiện lên sát khí tàn
nhẫn.
Người chị tốt và đứa con trai ngoạn do cô ta sinh ra, ắt hẳn… không thể giữ lại người nào.
Hôm nay, Hạ Sâm và nhà họ Hạ chính thức tuyên chiến.
Trên đường về, sự chú ý của Doãn Mạt đều đặt trên người Hạ Sâm.
Cô nhìn bàn tay mình bị hắn nắm chặt, xương cũng bị siết đau nhưng hắn lại không hề hay biết.
Chưa đến nửa tiếng, xe dừng trước phủ Tử Vân.
Hạ Sâm kéo Doãn Mạt lên bậc cấp, ngay khi vào trong liền đè cô lên cánh cửa.


Mặc dù Hạ Sâm không nói gì, nhưng cơ thể hắn lại cứng đờ.
Hạ Sâm ôm cô thật chặt, khom người vùi mặt mình vào cổ cô.
Đây là lần đầu tiên Doãn Mạt cảm nhận được sự yếu ớt của hắn, có thể vì mẹ hắn.
Doãn Mạt ôm sống lưng hắn, đau lòng vỗ về: “Bác gái sẽ không sao đâu.”
Hạ Sâm không lên tiếng, ghì chặt khuỷu tay gần như siết đau vai cô.
Có một số việc Doãn Mạt đã từng trải qua, nên hiểu rất rõ tâm trạng bất đắc dĩ đó.
Nhưng cô không biết nên an ủi hắn thế nào, chỉ có thể vỗ về hắn, dùng sự dịu dàng lặng thinh bầu bạn.
Nhưng mấy phút sau, hoặc là lâu hơn nữa, trạng thái của Hạ Sâm mãi không khôi phục, Doãn Mạt lo lắng nảy sinh
suy nghĩ khác.
Sau cùng, cô đành quay đầu hôn lên mặt hắn thăm dò: “Anh đừng lo quá, chỉ cần Dung Mạn Lệ ra tay, chúng ta sẽ
tìm ra được manh mối”
Hạ Sâm mút cổ cô, giọng khàn khàn run rẩy. “Ôm chặt thêm nữa đi”
Doãn Mạt nghe lời ôm hắn thật chặt, nhón chân dựa vào ngực hắn: “Dù thế nào đi nữa, em cũng không thấy anh
làm sai”
Thật ra Hạ Sâm cho người bắt Hạ Kinh là quyết định tạm thời trên đường đến nhà họ Hạ.
Hắn nói đây là kế sách tệ nhất, nhưng hắn không còn cách nào.
Hậu quả của việc bắt Hạ Kinh, có thể khiến Dung Mạn Lệ bị hắn khống chế mà tiếp tục thương lượng, nhưng cũng
có thể chọc giận bà ta…
Mà một khi chọc giận bà ta thì chắc chắn bà ta sẽ chó cùng rứt giậu, vì thế lộ ra sơ hở. Nhưng đồng thời có thể khiến
bà ta giận cá chém thớt mẹ Hạ Sâm.
Lần tuyên chiến này, hắn đã lấy an nguy của mẹ ra đặt cược.
Vậy nên Doãn Mạt hiểu hắn, vì cô cũng từng phải đối mặt với tình cảnh khó khăn như vậy.
Hạ Sâm không mở mắt, được Doãn Mạt hiểu chuyện và dịu dàng xoa dịu đi nỗi bất an.
Hắn cảm nhận nụ hôn trên mặt, lồng ngực dâng trào tâm tư khó tả.
Doãn Mạt mãi không nghe hắn đáp trả, lo lắng sờ mặt hắn: “Em cũng phải người quan sát Dung Mạn Lệ, anh nên
nghĩ thoáng hơn, chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu.”
Một lúc sau, Hạ Sâm ngẩng đầu, nhắm mắt tựa trán cô, rồi lại hôn lên môi cô.
Doãn Mạt chủ động hơn bao giờ hết há miệng để hắn tiến quân thần tốc


Cô rất nôn nóng muốn xoa dịu hắn. Nhưng cô không biết ăn nói, chẳng thốt ra được điều gì dễ nghe.
Có lẽ hành động thân mật có thể dời đi sự chú ý của hắn. Nên cô nghĩ sao thì làm vậy.
Thậm chí… chủ động đến đỏ mặt kéo nịt da hắn ra, nhưng không thuần thục nên khéo quá hóa vụng.
Người Hạ Sâm đè cô lại, bị kích thích đến hừ nhẹ, vội nắm lấy cổ tay cô: “Em sờ linh tinh gì đấy?”
Cuối cùng Doãn Mạt cũng nhìn thấy được mặt hắn, cô tập trung tinh thần nói: “Nếu anh thấy khó chịu… để em
giúp anh”
Hạ Sâm hít một hơi sâu, cắn vành tai cô như trút giận: “Em ngoan ngoãn thì ông đây sẽ không khó chịu”
Biết rõ hắn không kháng cự được sự khiêu khích của cô mà còn sờ soạng linh tinh.
Cứ tiếp tục như vậy, đừng nói chờ đến khi kết hôn, một phút thôi hắn cũng không chờ nổi.
Thoáng chốc, Hạ Sâm kéo cô vào phòng khách, móc một điếu thuốc trong túi ra, châm lửa rồi hút không ngừng.
Doãn Mạt nhìn quanh rồi mới hỏi: “Chúng ta không về số 01 Bắc Thành sao?”
Hạ Sâm tựa lưng ghế, nghiêng đầu nhìn cô: “Không thích phủ Tử Vân à?” “Không phải” Doãn Mạt vén tóc: “Đồ
của em còn để ở đó.”
Hạ Sâm cong môi, vươn tay kéo cô vào lòng: “Không cần, mua mới hết, không lý nào cưng của ông đây lại ở nhờ
nhà người khác.”
Doãn Mạt cũng không từ chối, nhưng vẫn không kìm được mà nói: “Mấy thứ đó còn dùng được mà”
Cô không có nhiều nhu cầu về vật chất, nhưng khi Hạ Sâm nghe những lời này lại mang ý nghĩa khác.
Hắn cụp mắt đánh giá Doãn Mạt, tận sâu trong đáy mắt lộ rõ đau lòng: “Không cần phải tiết kiệm, ông đây nuôi em
được”
“Biết rồi.” Doãn Mạt bật cười: “Em đi tắm đây”
Yết hầu hắn chuyển động, phóng túng liếm vành tại cô: “Babe, đồ lót ở trong phòng để đồ hết đấy.”
Doãn Mạt lẳng lặng nhìn hắn: “Anh cho người đưa qua à?”
“Ừ” Hơi thở nóng bỏng của Hạ Sâm phả vào tại cô: “Mặc bộ màu đen cho anh ngắm?”
Doãn Mạt rụt cổ, nhếch môi lộ ra sự lanh lợi hiếm có: “Anh chắc chắn mình không khó chịu chứ?”
Hai người nhìn nhau, Hạ Sâm đen mặt giữ im lặng.
Nhớ lại cảnh Doãn Mạt mặc đồ lót đỏ khiến hắn suýt nữa bộc phát thủ tỉnh, Hạ Sâm không khỏi thử tưởng tượng


hiệu quả cô mặc đồ lót đen…
Ba giây sau, hắn tự động tránh xa cô, gác chân như bịt tai trộm chuông, xua tay: “Tắm xong ăn mặc kín đáo một
chút hẫng ra”
Doãn Mạt cười trộm, xoay người lên tầng.


Trong phòng khách, Hạ Sâm dựa sofa hút thuốc không ngừng, cảm thấy mình bệnh nặng rồi, thậm chí còn có tiềm chất bị M.
Rõ ràng không nỡ đụng vào, muốn giữ cho cô đến đêm tân hôn, nhưng khổ nỗi cứ phải lo nghĩ.
Cứ tiếp tục như vậy, chắc hắn trở thành phế nhân thật.
Hay là… đăng ký kết hôn trước đã?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ30 Tháng mười, 2022 00:14
🐧🐧🐧
🐮
🐮29 Tháng mười, 2022 16:51
🐶🐶🐶
T
Th.Hà29 Tháng mười, 2022 13:58
:3
M
Meiii27 Tháng mười, 2022 23:33
M
Meiii27 Tháng mười, 2022 23:33
.
HN
Hồng nhung26 Tháng mười, 2022 23:01
❤️
A
Ale26 Tháng mười, 2022 13:31
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️26 Tháng mười, 2022 07:03
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️26 Tháng mười, 2022 06:48
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️26 Tháng mười, 2022 06:48
♥️
T
Thuận25 Tháng mười, 2022 22:35
T
Thuận25 Tháng mười, 2022 22:35
Kk
T
Thuận25 Tháng mười, 2022 22:35
PP
Phùng Phượng25 Tháng mười, 2022 09:08
C
Cutehotme24 Tháng mười, 2022 21:55
Hi
C
Cutehotme24 Tháng mười, 2022 21:42
N
Ngân24 Tháng mười, 2022 00:19
❤️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
Hi
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
Hi
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:37
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️23 Tháng mười, 2022 20:02
Hi
BÌNH LUẬN FACEBOOK