Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Doãn Mạt đợi mấy giây không nghe được hắn trả lời, nhìn hắn bằng cặp mắt hoài nghi: “Sao anh không nói gì?”
Hạ Sâm không đổi sắc mặt nh3ìn cô, ngón cái ấn mạnh môi cô: “Cái miệng nhỏ xinh không biết ăn nói như vậy, anh
nên dùng thứ gì ngăn lại đây nhỉ?”
Doãn Mạt hiểu lầ1m, ánh mắt lay động nhìn sang hướng khác: “Em nói sai à?”
“Nói đúng lắm” Hạ Sâm buông vai cô, cười nhạt: “Nếu không phải là không thể 9rời xa, em ngoan ngoãn ở nhà chờ
ông đây về.”
Doãn Mạt trầm ngâm hai giây. “Vậy… nếu là em không thể rời xa anh, liệu anh có dẫn em 3theo không?”
Hạ Sâm cảm thấy như mình chui đầu vào rọ, trầm ngâm rồi ngả ngớn cong môi, nghiến từng chữ “Đừng hòng mơ
tưởng”
D8oãn Mạt cụt hứng, lại cố nhịn không phát tác.
Tận sâu trong lòng cô tin Hạ Sâm sẽ không làm bậy. Nhưng hắn ra ngoài một mình khiến cô cảm thấy bản thân bị
loại ra khỏi thế giới của hắn.
Doãn Mạt lẳng lặng đứng dậy, đến quầy bar rót một ly Whisky, vừa bưng lên thì một cánh tay từ phía sau đè lại.
Hạ Sâm đút một tay vào túi, đứng sau lưng cô, đáy mắt hiện ý cười: “Giận rồi?”
“Không” Doãn Mạt đẩy tay hắn: “Anh lấy cái tay ra nào”
Hạ Sâm không nhúc nhích, nghiêng người dựa quầy bar, nhìn chằm chằm mặt cô: “Muốn uống à?”
Doãn Mạt ngẩng đầu, vẻ mặt hời hợt như đang viết “anh đang nói nhảm gì đấy“.
Hạ Sâm cũng không giận, cực kỳ kiên nhẫn áp sát gương mặt anh tuấn đến trêu chọc cô: “Hôn anh một cái rồi để
em uống”
“Thế em không uống nữa” Doãn Mạt đặt ly rượu xuống, cố ý lùi ra sau một bước.
Nhưng ngay cả cô cũng không nhận ra, câu nói này lộ rõ sự hờn dỗi và tủi thân.
Hạ Sâm sao chịu nổi, hắn lập tức ôm eo cô, nghiêng đầu nâng ly uống một ngụm Whisky rồi áp môi lên, tách miệng
cô ra mớm rượu vào.


Mùi rượu nồng quấn quanh giữa hai bờ môi, Doãn Mạt bị ép uống Whisky, đầu lưỡi bị cuốn lấy đến tê dại.
Cô đập lên vai hắn, giãy giụa mấy cái hắn mới không nỡ mà buông cô ra: “Đàng hoàng lại đi”
Doãn Mạt không nhúc nhích, quật cường nhìn sang hướng khác, không chịu nhìn thẳng hắn.
Ánh mắt Hạ Sâm rất hứng thú, kéo gương mặt cô về, cười khẽ: “Mạt, em đang dỗi anh sao?”
Doãn Mạt khựng người, ánh mắt trở nên hốt hoảng.
Hình như cô đang làm mình làm mấy thật.
Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, cô đã càng lúc càng thoải mái, thậm chí là quên giữ bổn phận ở trước mặt hắn. Có
phải cô… được chiều sinh kiêu rồi không?
Gần như không cần quan sát kỹ, Hạ Sâm đã có thể đoán được cô đang nghĩ gì.
Hắn đau lòng vội ôm cô, vuốt ve sống lưng cô: “Tôi càng tốt, ông đây thích em giận”
Doãn Mạt không kịp phản ứng: “..”
Hạ Sâm xoay người ngồi lên ghế chân cao, ôm Doãn Mạt hôn mấy cái lên mặt cô: “Không dỗi nữa, lát nữa gấp mấy
bộ đồ, mai dẫn em ra ngoài”
Doãn Mạt vẫn chưa bình tĩnh lại: “Anh đồng ý à?”
“Ừ” Hạ Sâm vuốt ve eo cô: “Không đồng ý không được, ông đây không thể nhìn em tủi thân”
Với vẻ mặt và giọng điệu vừa rồi của cô, đừng nói là ra ngoài với hắn, dù có muốn cải mạng hắn, hắn cũng bằng
lòng giao ra.
Doãn Mạt cong môi không kìm được, chủ động ôm eo hắn: “Em đâu có tủi thân.”
Hạ Sâm cụp mắt, luồn tay vào tóc cô, xoa hai cái: “Vui lên rồi?”
Doãn Mạt không lên tiếng nhưng động tác áp sát vào hắn đã chứng tỏ mọi điều. Lúc này Doãn Mạt cảm nhận được
rõ ràng Hạ Sâm cưng chiều mình, cưng chiều cực kỳ.
Tám giờ sáng hôm sau, Hạ Sâm vui vẻ dẫn theo Doãn Mạt ra ngoài.
Mục tiêu là sân bay Parma.
Lên xe, hắn cố ý xoa nắn tay trái của cô, nhìn về kính chiếu hậu: “Phía Dung Mạn Lệ có động tĩnh gì không?”
A Dũng xoay người, nhìn gương mặt như hoa của Doãn Mạt, cứng nhắc báo cáo: “Anh Sâm, hiện thì chưa có” Hạ
Sâm dùng mũi chân đạp lưng ghế hàng trước, cảnh cáo: “Không cần mắt nữa thì móc đi.”
A Dũng vội vịn vô lăng ngồi yên nhìn chằm chằm phía trước không dám nhúc nhích


Anh Sâm nhỏ mọn thật, chẳng phải gã nhìn cô Doãn một cái thôi sao, làm gì đến nỗi muốn móc mắt gã?
Nhưng mà… cô Doãn đẹp thật đấy, không biết có chị em gái không nữa.
Hạ Sâm bất mãn dụng tấm ngăn, nhìn Doãn Mạt ngồi cạnh mình: “Sau này ra ngoài nhớ đeo khẩu trang”
“Tại sao?” Doãn Mạt ngây ngô nói: “Em đầu sợ bắt nắng”
Bắt nắng gì mà bắt nắng.
Ngực Hạ Sâm nghẹn lại như không thở nổi, đặc biệt là nghĩ đến ánh mắt thưởng thức của A Dũng với Doãn Mạt,
hắn hối hận dẫn theo cô ra ngoài.
Đúng là hắn đã xem thường bản lĩnh trêu chọc ong bướm của cô.
Hắn buồn bực vuốt chân mày, nheo mắt, cắn mấy cái lên cổ cô.
Nửa phút sau, hắn nhìn dấu hôn trên cổ cô mà hài lòng vỗ mặt cô: “Cưng đẹp quá”
Doãn Mạt hời hợt lau nước miếng bên cổ: “Chúng ta định đi đâu?”
Hạ Sâm hài lòng với phản ứng của Doãn Mạt, xoa đầu cô: “Nước Anh, quê hương của em”
Nhiệt độ ở Anh vào tháng Chín thấp hơn Parma, hơn nữa thường mưa phùn.
Ra khỏi khoang máy bay tư nhân, không khí lành lạnh ẩm ướt phả vào mặt, Hạ Sâm ôm chặt Doãn Mạt nhanh
chóng đi về phía xe chuyên dụng ở đối diện.
Dọc đường đi Doãn Mạt rất ít nói. Lại về Anh, lòng có dấy lên muôn vàn xúc cảm, nhưng từng cử chỉ lại lộ sự bất
an.
Tiếu Tiếu từng nói, trong hồ sơ của Tổng Cục Anh, thông tin cá nhân của cô được xác nhận đã chết.
Không chỉ riêng cô, cả ông bà Doãn cũng thế.
Trong khoang xe, Doãn Mạt nghiêng đầu nhìn bãi đỗ máy bay ngoài cửa, do dự một lúc mới cúi đầu, bị quan lẩm
bẩm: “Chắc em không thể xuất cảnh đâu.”
Ngày ấy đến Parma, cô có thể ra vào dễ dàng là nhờ có thẻ kim cương hiếm có của Tiểu Tiếu.
Nay ở Anh, thân phận của cô có thể phải bị hạn chế, thậm chí cô còn đối mặt với nguy hiểm bị phát hiện giả chết.
Mặc dù gia tộc Childman đã trở thành lịch sử, nhưng dù gì cô cũng là tâm phúc của Tiêu Diệp Huy, có một số việc
khó tránh khỏi chế tài của pháp luật.
Hạ Sâm móc một điếu thuốc trong túi, nhìn gương mặt buồn bực của cô, gác chân chế giễu: “Thế anh cho người


đưa em về?”
Doãn Mạt tưởng thật, mím môi gật đầu miễn cưỡng: “Ừ, được.”


“Ha!” Hạ Sâm cười lạnh, nâng cằm cô lên: “Babe, anh là ai nào?”
Doãn Mạt đáp: “Hạ Sâm”
“Ông đây là người đàn ông của em” Hạ Sâm cúi đầu cắn môi cô: “Có anh ở đây, em lo cái gì?”
Doãn Mạt nhìn vào mắt hắn, cổ họng ngứa ngứa, ôm cổ hắn đụi đầu: “Anh thật tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:46
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:30
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:30
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:30
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:30
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:08
📌
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 14:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 04:16
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 04:16
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 04:15
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 04:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 04:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 04:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:11
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:11
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:10
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:10
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:10
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:10
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️31 Tháng mười, 2022 19:01
♥️
BÌNH LUẬN FACEBOOK